Sono Mono Nochi Ni - ở một thế giới khác .....

Credit: NHể TEAM

Tên tôi là Wazu. Tôi là sinh viên năm hai của trường trung học tư thục "Sono Nochi". Hiện tại, tôi đang chạy nhanh lên từ ký túc xá sinh viên.

[Ouch !!] (Wazu)

Tôi va vào một cái điện thoại.

Tôi đã bất cẩn và ngủ quên. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ ngủ ngon hơn một chút vì tôi sống trong ký túc xá gần đó.

Bởi vì tôi không có thời gian để ăn sáng. Keyla đang làm bữa sáng trong phòng ăn, làm thức ăn ngon .. Thật đáng tiếc là tôi không thể ăn được.

Tôi nhận ra rằng tôi sẽ đến muộn ngay khi tôi mở mắt ra. Tôi vội vã mặc áo của tôi và rời khỏi ký túc xá ngay lập tức.

Tôi nên làm cho nó trong thời gian nếu tôi chạy. Nó có vẻ an toàn vì gần đây tôi đã di chuyển cơ thể của mình khá nhiều. Tôi cũng nhận được lời mời từ đội theo dõi trường gần đây vì tốc độ của tôi.

Tuy nhiên, tôi muốn được miễn các hoạt động của câu lạc bộ. Tôi muốn có thời gian đi chơi sau giờ học.

Tôi tiếp tục chạy và tăng tốc để đến trường trước khi tiếng chuông vang lên bằng cách nào đó. Tôi đi qua cổng trường, nơi các thành viên của ủy ban kỷ luật đang chờ.

Ngày nay, thành viên của ủy ban kỷ luật đã tiến hành kiểm tra bất ngờ tại cổng trường. Tôi sẽ đến muộn ở mức này vì vậy tôi cố gắng vượt qua họ mà không thu hút sự chú ý của họ.

[Wazu-san, đợi một lát!] (Sarona)

Saron-san, trưởng ban kỷ luật kêu gọi tôi vì một lý do nào đó. Tôi miễn cưỡng dừng lại tại chỗ trong khi nở một nụ cười đối với cô ấy.

[Tôi xin lỗi Sarona-san. Tôi sắp đi học, vậy cô có thể cho tôi đi không?] (Wazu)

[Nó không tốt chút nàp] (Sarona)

Sarona-san đang tiếp cận tôi. Mái tóc của cô ấy có mùi rất thơm. Sarona-san giơ hai tay lên và nắm lấy cà-vạt và thắt lưng của tôi.

[Hãy làm cho mình gọn gàng!] (Sarona)

[Ye-Yeah ..... Làm việc này vào buổi sáng sớm, có vẻ như là một thói quen của đôi vợ chồng mới cưới] (Wazu)

Tôi lẩm bẩm nhưng dường như Sarona-san nghe nó.

Khuôn mặt Sarona đỏ lên. Cô ấy dồn nhiều sức mạnh vào tay đang thắt cà vật của tôi. Tôi bị bóp nghẹt.

[Thật đau đớn ~] (Wazu)

[S-Xin lỗi, anh có thể đi ngay bây giờ!] (Sarona)

[O-Okay!] (Wazu)

Tôi ngạc nhiên khi đột nhiên bị cô ấy bóp cổ. Tôi đi từ từ tới tòa nhà trường học trong khi kiểm tra cổ tôi.

Nhìn ngược lại, tôi nghĩ rằng đôi mắt của chúng tôi gặp nhau, nhưng sau đó cô ấy tránh ánh mắt của tôi từ tôi trong đà tuyệt vời.

Umm, tôi có bị ghét vì nói gì đó kì lạ sao?

Tôi đang vào trường học. Tôi nhận thấy rằng ngón tay của tôi đang chảy máu một chút khi tôi đặt giầy vào tủ.

Dường như tôi đã cắt đầu ngón tay của tôi ở đâu đó trước khi tôi nhận ra điều đó. Nó có thể đã xảy ra vào thời điểm tôi va đập vào cái điện thoại.

Tôi đang đi đến bệnh xá để tìm băng gặc.

Nhưng, tôi thực sự sẽ đến muộn với điều này ..... không, điều trị vết thương là một lý do đủ tốt cho điều đó.

Khi tôi bước vào bệnh xá, y tá của trường, Tata-san ngồi trên ghế một cách duyên dáng.

[Hmm? Có chuyện gì thế, Wazu-san? Cậu sắp trễ rồi. Hoặc có lẽ, cậu có thực sự muốn nhìn thấy tôi sao?] (Tata)

[Xin đừng làm tôi vui. Tôi dường như đã cắt ngón tay của tôi ở đâu đó nên tôi đến đây để tìm băng gặc đó mà] (Wazu)

[Ồ, thật tệ! Ngay cả những vết thương nhỏ, vi khuẩn có thể xâm nhập từ đó. Hãy đi theo tôi, tôi sẽ khử trùng nó đúng cách !!] (Tata)

Tôi ngồi xuống mặt đối mặt theo chỉ dẫn của Tata-san. Tay cô nhẹ nhàng nắm tay tôi trong khi chăm sóc vết thương của tôi. Đó là một bí mật nhưng nhiệt độ của khuôn mặt tôi tăng nhẹ vì điều đó.

[Dường như không phải là một vết xước lớn. Nó sẽ lành sớm thôi ~] (Tata)

[Cảm ơn cô. Nhưng nắm lấy bàn tay ở vị trí này, có vẻ như tôi sắp tỏ tình với cô đấy] (Tata)

Tôi nói một câu đùa để che giấu sự bối rối của tôi, nhưng mặt Tata-san đỏ lên vì một lý do nào đó.

Hmm? Tôi nghĩ, tại sao lại thế này !?

Tata-san điên cuồng đổ thuốc khử trùng nhiều hơn mức cần thiết cho vết thương của tôi. Sự đau đớn đột ngột thổi bay cảm giác đau đớn của tôi.

[It's sting ...... !!!] (Wazu)

[Ồ xin lỗi!! Geez ..... bởi vì Wazu-kun đột nhiên nói về lời tỏ tình, tôi đã có một chút hạnh phúc .....] (Tata)

Tôi không thể nghe thấy phần tiếp theo vì cảm giác đau đớn.

Tôi rời bệnh xá của trường sau khi tôi nhận được sự trợ giúp và đi đến phòng học. Khi đóng cửa bệnh xá, tôi nhìn thấy Tata-san lẩm bẩm một cái gì đó với khuôn mặt đỏ lên rất ấn tượng.

Tôi đến phòng học và đi đến chỗ ngồi của tôi. Đây là ghế thứ hai từ phía sau, gần cửa sổ. Orlando người bạn tốt nhất của tôi ngồi phía sau, nói chuyện với tôi ngay sau khi tôi ngồi xuống.

[Yoo ~! Wazu. Cậu cũng đến trễ hôm nay. Chuyện gì đã xảy ra vậu? ngủ quên à?] (Orlando)

[Orlando, đừng hỏi một câu mà cậu đã biết câu trả lời !!] (Wazu)

Orlando rõ ràng là một chàng trai đẹp trai. Có rất nhiều cô gái thích cậu ấy. Không chỉ trong trường học này, khuôn mặt đẹp trai của cậu cũng nổi tiếng với các cô gái từ trường khác.

Vâng, chúng tôi có một số câu chuyện trong quá khứ nhưng để chúng sang một bên, tôi hy vọng cậu ta có thể nhanh chóng có được một cô bạn gái. Nhưng vì lý do nào đó, cậu ấy đặt ưu tiên hàng đầu để đi chơi với tôi.(ai có dầu ăn không)

Lý do của cậu ta là: [tôi không quan tâm đến những thứ đó ngay bây giờ. Thật thú vị để đi chơi với Wazu hơn nữa tình yêu là cái gì nó chỉ đột nhiên xuất hiện, phải không?] (Orlando)

Yup. Khi tôi nghe những lời của cậu ta, tôi nghĩ cậu nên xin lỗi mọi người trên khắp thế giới này, những người không nổi tiếng như cậu. Tôi tha thứ cho cậu ấy bởi vì cậu ấy là bạn thân nhất của tôi ......

Sau đó, khi tôi và Orlando đang trò chuyện, một gã ngồi trước mặt tôi cũng đến.

[Chào buổi sáng Wazu-kun] (Freud)

[Không phải là một chút ..... quá bất hợp lý?] (Wazu)

Đó là Freud.

[Vậy sao? Tôi nghĩ rằng tôi khá có thẫm mĩ đấy chứ?] (Freud)(nó nói cái éo gì không hiểu)

[Không, tôi cảm thấy rằng cậu là không thuột về nơi này. Chúng ta chắc chắn không cùng tuổi] (Wazu)

[Hai người đang nói về chuyện gì vậy?] (Orlando)

[cái đó thì đây cũng muốn biết đấy]] (Wazu / Freud)

Cậu ấy là một chàng trai đáng ngờ như thường lệ. Không có cách nào để nắm bắt được cách cậu ta suy nghĩ.

Regan-san giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi đến khi chúng tôi đang nói chuyện.

Yup! Hôm nay vẫn là cái đầu hói lộng lẫy như thường lệ. Đầu của ông ấy phản chiếu ánh sáng chói rọi.

Có vẻ như ông ấy đang nhắm mục tiêu Keyla-san đang làm việc trong phòng ăn. Hãy cầu nguyện rằng ông ta sẽ không thành công.

Đó là giờ ăn trưa. Orlando đã hẹn ăn trưa với một số cô gái.

Bản thân Orlando cũng không nhiệt tình, nhưng có vẻ như một số lượng lớn các cô gái sẽ gây ra bạo động nếu cậu ấy tiếp tục từ chối. Vì thế, tôi tự đi đến quán ăn tự phục vụ.

Freud luôn biến mất ở đâu đó khi vào giờ ăn trưa.

Ngồi trong ghế trống, tôi đặt bữa ăn của tôi lên bàn. Trước đó, hai phần bữa ăn được đặt trước mặt tôi đột ngột.

Tôi nhìn vào phía bên kia của bàn ăn, có đôi sinh đôi nổi tiếng là chủ tịch hội đồng học sinh kép, Naminissa và Narellina khuôn mặt tươi cười.

[Anh đang ở đây như tôi nghĩ] (Naminissa)

[Lần này anh chấp nhận lời mời của chúng tôi không?] (Narellina)

[Mời tham gia hội đồng học sinh sao?] (Wazu)

Hai chị em luôn luôn mời tôi tham gia hội đồng học sinh mọi lúc khi chúng tôi gặp nhau. Họ thậm chí giữ vị trí phó chủ tịch chỉ để cho tôi. Nhưng tôi tiếp tục từ chối bởi vì tôi không cảm thấy có hứng thú với việc đó.

[Tôi đã nói nhiều lần, nhưng tôi không có ý định tham gia hội đồng học sinh] (Wazu)

[Đừng như thế. Nếu cậu tham gia hội đồng học sinh, cậu có thể ăn như thế này với chúng tôi hàng ngày, có được không?] (Narellina)

[Chúng tôi đã ăn cùng nhau hàng ngày, phải không?] (Wazu)

[Th-Đó có thể là sự thật ..... sau đó, tôi cũng sẽ đút cho cậu với "Aan ~!" như là phần thưởng] (Naminissa)

[Nó cũng như vậy thường ngày mà, phải không?] (Wazu)

Đúng rồi. Hai người này luôn luôn xuất hiện vào giờ ăn trưa để ăn cùng với tôi. Họ luôn luôn buộc tôi ăn thức ăn khi họ dút cho tôi ăn khi không có ai chú ý. Tôi không biết ý nghĩa về việc này. Nhưng ai đó sẽ hiểu lầm nếu họ thấy điều đó.

[Đúng thế, nhưng ..... ugh, thật là khó khăn] (Naminissa)

[Tuy nhiên, hãy cẩn thận. Mọi người sẽ nghĩ rằng chúng ta đang đi chơi hay gì đó nếu chúng ta tiếp tục làm việc này hàng ngày] (Wazu)

[Eeh? ]]

Ngay khi tôi nói như vậy, khuôn mặt của hai cô gái trước mặt tôi đã chuyển sang màu đỏ. Họ lẩm bẩm một cái gì đó như - [Thật vậy ..... nó không phải là xấu .....] - hoặc - [Đó là một thực tế tốt đấy chứ .....] - như thể bị chìm trong thế giới của riêng mình. Tôi không hiểu họ nghĩ gì cả.

Vâng, hai người này có điểm xuất sắc nên họ phải suy nghĩ về một cái gì đó quá khó mà tôi không hiểu.

Trong khi suy nghĩ về một điều như vậy, tôi chuyển ánh mắt của tôi về phía đồng hồ đã được treo bên trong phòng ăn. Tôi nhận thấy rằng thời gian nghỉ trưa đã kết thúc.

Tôi ăn hết thức ăn còn lại trước mặt tôi. Tôi đứng lên và gọi cho hai người vẫn còn lạc trong suy nghĩ của họ.

[Xin lỗi. Tôi phải thay quần áo cho lớp học thể dục tiếp theo, vì vậy tôi sẽ đi đây!] (Wazu)

[Eh? Gì!? Chờ đã !!]]

Tôi nhanh chóng rời quán phòng ăn tự phục vụ.

Khi giờ học đã kết thúc, tôi đang đợi Orlando và Freud trước tủ khóa để giày để đi chơi với họ. Hiện tại cả hai đang được gọi bởi Regan sensei. Có vẻ như có những điều mà ông muốn hỏi cả hai về vấn đề sự kiện trường học.

Trong khi làm điều đó, có một giọng nói gọi tôi từ phía sau.

[Wazu senpai .....] (Haosui)

Để trả lời cho tiếng nói đó tôi quay lại phía sau. Có Haosui thành viên của câu lạc bộ thể thao, đến gần tôi.

Từ quần áo của cô, có vẻ như cô đang sinh hoạt các hoạt động của câu lạc bộ.

[Yoo ~ Haosui. Em luôn làm việc chăm chỉ trong các hoạt động của câu lạc bộ mỗi ngày. Em có thích chạy quá nhiều không?] (Wazu)

[Em thích nó ..... Em cảm thấy rất vui khi luôn tiến về phía trước. Vì vậy, khi nào Wazu-senpai sẽ tham gia câu lạc bộ thể thao?] (Haosui)

[Xin lỗi nhưng anh không có ý định tham gia (Wazu)

[Thật đáng tiếc vì Wazu senpai rất giỏi chạy] (Haosui)

Tôi đã thắng một trận đấu ngắn trước Haosui một lần và chúng tôi thường nói chuyện sau đó. Cô ấy cũng nhiệt tình mời tôi tham gia câu lạc bộ thể thao. Vâng, tôi không cảm thấy như sẽ gia nhập, mặc dù.

[Em không phải đi luyện tập sao? Cuộc thi đã kết thúc, đúng không?] (Wazu)

[.......... Vâng, nhưng em không có đủ động lực ~] (Haosui)

[Vậy nếu em giành chiến thắng, em có thể hỏi anh bất cứ điều gì như một phần thưởng. Nhưng tất nhiên nó nằm trong phạm vi của những gì anh có thể làm được] (Wazu)

[Hiểu rồi ..... Anh tốt hơn là nên chuẩn bị đi] (Haosui)

[Được thôi, anh sẽ chuẩn bị?] (Wazu)

Haosui trông rất hạnh phúc vì một vài lý do sau khi tôi nói vậy. Cô ấy đang chạy tới phòng câu lạc bộ với khuôn mặt rạng rỡ.

Nên chuẩn bị? Tôi nên chuẩn bị gì giờ?

Bởi vì Orlando và Freud đến khi tôi bị lạc trong suy nghĩ, tôi đã đặt vấn đề đó sang một bên và bây giờ ra ngoài chơi với họ.

Đây là thời gian bình thường mà tôi dành hàng ngày.

Tôi chưa có bạn gái.

Aah ~ Tôi muốn có bạn gái .....

(SẴN ĐÂY NÓI LUÔN, ĐÂY LÀ TRUYỆN CHƯA EĐIT, NÊN KHÔNG MUỐN COI THÌ PHẮN NGAY LẬP TỨC, KHÔNG NÓI NHIỀU, CÒN NẾU MUỐN ĐỌC CÓ EDIT THÌ CHỜ ĐI, ĐỪNG CÓ BAY VÀO MÀ NÓI NÀY NÓI NỌ, NGỨA HẾT CẢ TAI. OK?)

[Tiếng Việt]Sono Mono Nochi Ni
favorite 9 / 10

you are viewing Sono Mono Nochi Ni - chapter 99 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Web Novel - End 99 - Vol 2 - ở một thế giới khác ..... - Sono Mono Nochi Ni - read Sono Mono Nochi Ni online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite