Sono Mono Nochi Ni - Chương 141 : Hầu hết mọi người đều đã bị bắt

Credit: NHể TEAM

Chúng tôi đang vào sân trong của lâu đài qua một cánh cổng mà tôi đã thổi bay đi cánh cửa khi nãy(sao mầy éo khinh cả quả núi mà chọi thẳng vào đó luôn đi). Giống như những gì tôi có thể nhìn thấy từ bên ngoài, không gian bên trong nơi đây cũng không rộng mấy.

Các tòa tòa tháp hình chóp cỡ trung và nhỏ bao bọc xung quanh tạo thành một vòng khép kín tại nơi này và cũng có một tòa tháp lớn hơn những tòa tháp khác ở trung tâm.

Sau đó, từ các tòa tháp xung quanh và ở trung tâm, những tên lính mang theo những bán nhân dần xuất hiện.

"Oi, cái gì thế này? Chỉ khi ta vừa nghĩ rằng cuối cùng chúng ta đã có một trận chiến thực sự sau một thời gian dài, thì đây chỉ là thằng ngố và vài phụ nữ!"

"Nhưng những con đàn bà đó khá xinh đấy. Well, chúng ta nên bắt chúng về để phục vụ cho chúng ta sau này."

"Oh, ý hay đấy. Mấy tên bán nhân kia! Giết thằng trai kia cho ta!"

Trong khi nói như vậy, những người lính đang bắt những bán nhân chiến đấu thay mình, những người đang đeo những vòng cổ nô lệ, sẽ chiến đấu với chúng tôi.

Mặc dù những bán nhân đang tỏ ra miễn cưỡng, họ không thể cưỡng lại được vì ảnh hưởng của vòng cổ nô lệ của họ. Họ đang cầm những thứ như kiếm, giáo và vũ khí khác, trước khi tiến về phía chúng tôi.

[Anh nghĩ tất cả mọi người đã hiểu nhưng ..... không được làm tổn thương những bán nhân nhé !!"(Wazu)

[ [ [ [ [ [ Chúng em hiểu mà!!!! ]]]]]]

Mọi người bắt đầu chạy đến chiến trường sau khi trả lời tôi.

Tôi có nên nói không, như mong đợi từ họ? Sarona, Narellina, và Haosui đang chạy xung quanh chiến trường trong khi làm cho các bán nhân bất tỉnh chỉ sau một đòn duy nhất.

Ở phía bên kia, Tata và Narellina đang sử dụng phép thuật rào chắn của họ, ngăn chặn sự tiến công của các bán nhân để hỗ trợ cho nhóm tấn công.

Tôi đoán tôi cũng đã làm một điều tương tự như thế trong cuộc chiến chống lại những người lính tại vương quốc thú nhân lúc trước(ờ giống thế lắm, chú bay vào càng nát cả team người ta). Tuy nhiên, tôi vẫn còn ngạc nhiên vì tác phong của họ mới tự nhiên làm sao.

Nhìn vào cảnh Sarona, Narellina, và Haosui chiến đấu, tôi đoán sẽ không có vấn đề gì. Nhưng đối với Tata để có thể làm được đến như thế, có vẻ cô ấy thực sự đã học tập rất chăm chỉ.

Chỉ khi nhìn Tata được một lúc .....

"Xin lỗi nhưng ... xin đừng nhìn em như thế ..... Em thấy rất hạnh phúc nhưng cũng thấy xấu hổ nữa, em sẽ không thể tập trung vào trận chiến nếu anh cứ nhìn như thế .....] (Tata)

Cô ấy nhận ra ánh nhìn của tôi? Tata dường như tỏ ra xấu hổ, mặt cô ấy đang đỏ. Tệ thật, anh xin lỗi! Tôi chuyển hướng nhìn của tôi từ Tata ra hướng khác nhưng sau đó .....

Các động tác của các thành viên khác bỗng nhiên trở nên sôi động hơn. Các động tác như là nhào lộn được các cô ấy sử dụng. Có lẽ, họ đang làm những động tác như vậy là để thu hút sự chú ý của tôi, nhưng làm ơn đi, tập trung vào cuộc chiến đi chứ!

Vào thời điểm đó, tôi chợt nhận ra rằng Kagane hiện không ở giữa trận chiến. Khi tôi quay mắt nhìn quanh, tôi thấy Kagane vẫn ở bên cạnh tôi.

[.......... em không tham gia sao, Kagane?] (Wazu)

[.......... Em cảm thấy mình bị ra rìa bằng một cách nào đó] (Kagane)

[Anh hiểu mà ... Anh nhiều khi cũng cảm thấy điều tương tự như vậy] (Wazu)

[Vì mọi người đều muốn thể hiện tốt nhất với Onii-chan cơ mà] (Kagane)

[Thành thật mà nói, anh cảm thấy hạnh phúc với những cảm xúc của họ, nhưng ..... khi nào thì mới đến lượt của anh đây?] (Wazu)

[Oh, bây giờ em cũng phải thể hiện mới được] (Kagane)

.......... bây giờ, huh? Tôi tự hỏi về điều đó?

Trong khi tôi đang nghĩ về một điều như vậy, Kagane di chuyển về phía trước tôi và sau đó một thứ sức mạnh ma thuật khổng lồ xuất hiện và che phủ toàn bộ cơ thể em ấy. Lúc tôi tập trung sự chú ý của bản thân mình vào em ấy, Kagane bắt đầu niệm một loại phép thuật nào đó.

[Thiên thể (sao rơi)] (Kagane)

Kagane nâng một cây trường mà em ấy đang cầm lên trên trời, một quả cầu ánh sáng màu vàng phát ra từ đầu cây trượng, sau đó nó vỡ ra thành những mảnh nhỏ, và rơi xuống với tốc độ cao hướng tới đầu của những tên lính đang đứng phía sau các bán nhân.

[Gyaaaaaaaaaa !!!!! ]]

Tất cả các tên lính ngã xuống ngay lập tức sau khi nhận đòn tấn công ma thuật đó. Các thành viên khác cũng đã hoàn tất việc đánh hạ các bán nhân sau đó.

Kagane đã kích hoạt phép thuật như vậy chỉ bằng một câu nói vô cùng đơn giản? Đó có phải là "cheast" mà em ấy đang nói không? Quan trọng hơn, eh? Còn tôi thì sao?

[Umm ..... Kagane, em đã làm gì thế?] (Wazu)

[Thế nào, Onii-chan? Em rất tuyệt, đúng không?] (Kagane)

Kagane quay lại và nói * ehhen * và ưỡng ngực em ấy lên.

Không, chờ đã, còn lượt của tôi thì sao? Huh? Cái đó? Ý tôi là, các thành viên nữ khác đã đàn áp những bán nhân một cách đúng đắn, phải không? Nhưng tôi còn tôi thì ..... vô dụng ở đây, phải không?

Khi tôi vẫn còn đang băn khoăn, các cô gái đã đi về phía tôi trước khi tôi nhận ra điều đó. Đôi mắt của họ sáng lên, như thể đang chờ đợi một điều gì đó, họ đang tập trung vào tôi.(đang đợi khen đây mà)

Umm ..... Tôi tự hỏi nếu họ đang đợi tôi để nói điều gì đó .....

[.......... thật tuyệt vời!] (Wazu)

[[[[[Không phải như thế! ]]]]]]

Eeh .....

[Sau đó, nhìn rất cool?] (Wazu)

[ [ [ [ [ [ Sai luôn rồi!!! ]]]]]

Cái này cũng không đúng sao?

[Các em nhìn rất đáng yêu] (Wazu)

[[[[[[Gần đúng rồi đó! ]]]]]

Gần đúng á, vậy nó là gì ...?

[.......... nó làm cho anh cảm thấy yêu các em hơn nữa?]

[[[[[[Yeaah !!! ]]]]]](Cạn lời)

Không ai trong số họ có thể giấu gương mặt vui vẻ sau khi đã nghe được câu đó của tôi. Mỗi người trong số họ đang quặn quẹo cơ thể của họ sang trái và phải, cố gắng giấu đi sự bối rối của bản thân mình.(chứ méo phải tụi này muốn main nói thế à, vậy mà cũng mắc cỡ được á???)

Không, đó là ..... Các em đã buộc anh phải nói thế mà, phải không ?(sao tui bỗng thấy mk với ông tác giả này hợp ý VL) Vâng, đó không hoàn toàn là do tôi bị ép buộc, thật sự thì mọi người đều tuyệt vời và đáng yêu.

Chúng tôi vào lâu đài sau đó. Những tên lính lại xuất hiện và chúng tôi đang bị giảm tốc độ lại, chúng đều là những tên lính trong lâu đài này. Không ai trong số chúng có thể giữ chân được chúng tôi được bao lâu. Tôi cũng không thấy bất cứ cô hầu gái nào. Vâng, không một người bình thường nào có thể nghĩ đến việc phục vụ ở một đất nước như thế này.

Chúng tôi tiến lên với cùng một tốc độ về phía đích đến của chúng tôi trong khi để ý đến sự hiện diện của những kẻ khác.

Cuối cùng, ở tầng trên cùng, chúng tôi đã có thể đến căn phòng mà vua của đất nước này đang ở. Tôi chắc chắn có thể cảm thấy sự hiện diện của một số kẻ đứng sau cánh cửa trước mặt chúng tôi. Chúng tôi gật đầu và mở cánh cửa ra thật mạnh.(mở ......hay là đạp)

Trong căn phòng bên kia cánh cửa, một số cây cột trụ to lớn và vững chắc xứng đáng được đặt bên trong phòng yết kiến của nhà vua. Trải trên sàn nhà là một tấm thảm cao cấp dẫn đến ngai vàng.

Trên ngai vàng đó, có một thanh niên đang ngồi trong khi nhìn chúng tôi. Mái tóc vàng dài của anh ta bao phủ đôi tai của mình, đôi mắt híp và một cái mũi nhọn hoắc mang lại một cảm giác sợ hãi. Anh ta mặc một chiếc áo choàng màu đỏ phủ trên một bộ quần áo cao cấp trắng tinh.

Ở mỗi bên của căn phòng, có 2 người mỗi bên, một người đàn ông và một phụ nữ, những người đang đứng để bảo vệ người thanh niên ngồi trên ngai vàng.

Tôi không thể nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông kia vì mặt nạ trắng che đi mặt. Anh ta mặc một bộ trang phục toàn màu đen, trong khi một thanh kiếm lớn dài ngang cơ thể anh ta, và cũng có một thanh kiếm khác được đeo bên hông của anh ta.

Người phụ nữ có mái tóc dài màu xanh lá cây dài nhưng nó cũng chỉ chưa tới eo thôi. Một chiếc mắt kính đơn được đeo trên một bên mắt của cô ấy và dáng người nhỏ bé của cô cũng bị che phủ dưới chiếc áo choàng trắng. Cô ấy cũng đang cầm một cây trượng cao hơn mình.

(Mắt kính đơn giống Miko-sama trong No Game No Life đeo ấy, như này này)

Người đàn ông trên ngai vàng có một nụ cười kiểu đã nắm chắc phần thắng trên khuôn mặt của mình

Người đàn ông trên ngai vàng có một nụ cười kiểu đã nắm chắc phần thắng trên khuôn mặt của mình. Tôi không biết về người đàn ông đeo mặt nạ nhưng người phụ nữ đó cho chúng ta một nụ cười dễ chịu.

[Ngươi có phải là vua của đất nước này và là kẻ đã bắt cóc các bán nhân không?] (Wazu)

Người đàn ông ngồi trên ngai vàng trả lời câu hỏi của tôi mà không thay đổi biểu hiện của mình.

[Ta thường không để lãng phí lời nói của ta chỉ là những kẻ bình thường như các ngươi, nhưng lần này ta sẽ trả lời câu hỏi của ngươi như một phần thưởng cho việc đến được tới đây. Ta có quyền để sử dụng những kẻ ngu ngốc và thấp kém hơn mình. Đó là vì ta là vua của thế giới này!]

Vua của thế giới? Thằng này bị ATSM à?

[Những kẻ ngu ngốc thì nên hành động như một kẻ ngốc. Và chúng nên biết ơn vì đã bị nghiền nát dưới chân ta]

Tên này này thực sự là một thằng ngốc. Đủ rồi, chúng ta hãy đá đít hắn ra khỏi cái áo tưởng đó thôi nào!

Tôi đi thêm một bước nữa vào trong căn phòng.

Mặt đất nơi tôi đang đứng bỗng sụp xuống và tôi đã rơi xuống đó.

Eh?(Mạnh nhưng ngu thì cũng tới thế thôi)

[Tiếng Việt]Sono Mono Nochi Ni
favorite 9 / 10

you are viewing Sono Mono Nochi Ni - chapter 141 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Web Novel - End 141 - Vol 3 - Chương 141 : Hầu hết mọi người đều đã bị bắt - Sono Mono Nochi Ni - read Sono Mono Nochi Ni online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite