Tsuneni akaruku naru - Chương 1 phần 2:Khởi đầu của huyền thoại

Credit: Otaku vn bgh

"Này dậy đi! Đến giờ tập luyện rồi!" Lucifer hét lớn trong đầu tôi như tiếng sấm


Nosuda bật dậy mắt nhắm mắt mở, đồng hồ đã điểm 5h.


"Có hơi sớm quá không?" tôi cố gắng chống lại cơn buồn ngủ.


"Bây giờ là muộn rồi, mau đi nhanh!"


"Vâng, tôi đi ngay đây!"


Shami vẫn còn trong cơn mộng, tôi thấy vui vì cô ấy thoải mãi, không nên làm coy ấy thức giấc.


Chuẩn bị nhanh chóng trong cơn tĩnh lặng, tôi đi bằng đường cửa sổ, vừa mở ra cơn gió lạnh như muốn đóng băng cả bầu trời đêm.


"Lạnh thế này sao mà tập được hay là giúp tôi tạo lửa làm ấm cơ thể đi."


"' thể chất rất quan trọng, nên hãy tập thích nghi đi." '


"Cứ nhứ mình đang đi khổ hình vậy."


Tôi sử dụng cường hóa di chuyển nhanh chóng trong cơn tĩnh lặng, vắng bóng người thuận tiện cho việc di chuyển.


Tôi đi lên ngọn núi cạnh khu, băng qua cánh rừng hẻo lánh, sự âm u kết hợp với tiếng gió lạnh nghe thôi cũng đã bỏ chạy.


Ở trung tâm ngọn núi có một khoảng trống khá lớn ở giữa có một mặt hồ bóng loãng, bên cạnh là một tảng đá lớn tầm ba mét, cao nhưng có vẻ hơi suy dinh dưỡng.


"' được rồi nới này rất tốt, bây giờ thì chạy quanh hồ mươi vòng, không được dùng cường hóa!" '


"Ông định giết tôi à, cài hồ này ít nhất 200m!"


"' mới cơ bản thôi chưa luyện tập chính thức đâu." '


"Chắc tôi sẽ chết trước khi mạnh lên được mất." tôi lạnh run cả người.


Cứ như thế tiếp nối vài chục cái hít đất vài chúc cái gập củi, toàn thân như khôi băng sắp vỡ vụn, đau nhức toàn cơ, hơn 1h sau tôi đã nghẻo.


"Nhóc quá yếu đuối, ta có thể chạy đến 1000000 km/s cơ."


"Tôi đã cố gắng hết sức rồi đấy!" bây giờ tôi chỉ muốn về nhà đánh một giấc.


"Này Lucifer, hiện tại tôi không thể dùng phép thuật sao."


"'với mức năng lượng hiện tại có thể làm vài phép cơ bản, nó khá yêu nên đừng trông mong gì nhiều."


Nghe được điều đó tôi phấn khích quên luôn cái lạnh "vậy là quá đủ với tôi rồi."


" "Phép tiểu lửa là phép cơ bản của hỏa pháp, nó là phép cho phép nhóc được phóng một quả cầu lửa cỡ nhỏ, nó không thể giết người nhưng có thể làm bỏng, điểm yếu của nó là yếu, mau tan biến và không đi xa được."


Dù trời đã ấm lên nhưng vẫn còn khá lạnh, bây giờ có lửa thì tuyệt làm sao.


"Như vậy được rồi, lửa tuyệt vời." tôi đấm tay vào không khí


"' được bây giờ trước tiên hãy tưởng tượng trên tay nhóc là một ngọn lửa, nó nóng và sáng." '


"Tôi đã hiểu!"


Tôi nhắm đôi mắt lại và tưởng tượng, hình ảnh ngọn lửa cháy sáng trong màn đêm, tỏa hơi nóng ấm áp.


Tôi có thể cảm nhận được nó rất rõ, tôi dần mở mắt ra, bàn tay tôi đang cháy sáng một cách lạ kỳ, tôi không thấy nóng hay đau ở đâu cả.


Ngọn lửa nhỏ cháy bập bùng trên tay tôi, nó chỉ lớn hơn quả banh tennis chút xíu.


"Lucifer tôi làm được rồi, cũng không khó lắm."


"' bây giờ hãy dùng lực tay cảm tưởng rằng tay nhóc là một cái lò xo sẽ đẩy quả cầu đi thật xa!"


"Cánh tay lò xo lò xo, nảy cực mạnh!" tôi dùng hết sức đẩy quả cầu về phía trước.


Nó liền biến mất, dù chưa rời khỏi tay tôi, không sao mình chỉ cần tạo lại thôi.


Lần này vừa lên nó tắt liên, tôi rút lại nó không dễ tí nào.


"' nhóc cần tập trung hơn, vừa duy trì vừa xác định mục tiêu tập trung năng lượng." '


Lần nay tôi thử nghĩ về chiều sâu của ngọn lửa hơn, thêm oxi và lớp phủ bên ngoài ngăn cản ngọn lửa bị dập tắt.


Hít một hơi thật sâu tôi mở mắt ra tôi nhắm thẳng vào tảng đá lớn, tiểu lửa phóng đi nhanh chóng và bay xuống hồ.


Tôi vui mừng "nó không biến mất, nó bay được rùi, tuyệt vời."


"' nhóc chỉ cần điều chỉnh hướng bắn sao cho trúng là được, nhờ các điều kiện môi trường và lực tay có thể ảnh hưởng đến đường bay." '


"Được sẽ đơn giản thôi."


Đó là một khoảng thời gian khá là ngắn ngủi, tôi cảm nhận được sự thất bại vô bờ bến, với trợ giúp đứng gần cách 2 m, trượt vô bờ bến, thế quái nào nó lại chuyển hướng trước khi đến hòn đá quy luật vật lý đâu mất rồi, tôi quyết định lấy số bù chất.


"Gaaa! Liên thanh tiểu lửa!"


Cuối cùng trúng sau 30 phát liên thanh, tôi gục xuống, rã rời toàn thân.


"' hôm nay thế là đủ, ngay mai hãy tiếp tục." '


"Phải đấy, tiếp tục là tôi sẽ thành xác khô luôn."


Chưa bao giờ tôi thấy bình minh đẹp thế này, ôi thật là ấm áp làm sao, mình sẽ trở về bằng đường bộ.


Giờ vào học ở nơi này là 8h30, tôi còn khoảng gần một giờ rưỡi.


Trở về nhà, Nosuda thấy Shami trên cửa sổ, cô ấy đang ngắm bình minh sáng.


"Shami, chào buổi sáng!"


Shami cúi xuống nhìn tôi, đôi lam ngọc như phát sáng đó tràn đầy sự quyến rũ "Chào cậu Nosuda, buổi sáng vất vả nhỉ?"


"Um vất vả lắm!"


"Vất vả mà tên này chả đâu vào đâu!"


"Này!"


"Haha" Shami cười.


Tôi chuẩn bị mọi thứ cần thiết và đến trường, Shami cũng theo tôi luôn, đằng nào cũng sẽ chả ai thấy cô ấy đâu, nếu mọi người trong lớp đều bình thường.


Cảm giác đến trường hôm nay thật là khác, mọi thứ trông sáng sủa hơn, ngước mặt lên tôi chạm mắt với Shami, tôi bối rỗi đi thẳng vào trong, sao cô ấy nhìn mình chằm chằm thế.


"Nosuda, cậu này có cuốn tạp chí trông giống của người lớn." người cô ấy chỉ là Pokyu, bạn tôi.


Tôi đến gần Pokyu liền đóng tủ lại, ấp úng nói "chào cậu, Nosuda mới tới ấy à."


"Nè cậu giấu thứ gì đen tối đấy."


Cậu ta thì thầm vào tai tôi "chỉ là chút hình ảnh nóng thôi, cậu muốn xem không."


Tôi đẩy cậu ấy ra "thôi, tớ không muốn xem chúng đâu."


"Cậu ngại ngùng gì nữa, dân Fa chúng ta đâu phải cũng được hưởng mùi gái đúng không, phải luôn đề phòng nếu không cậu sẽ đánh mất đi bản lĩnh đàn ông đó." cậu ta nháy mắt tôi.


"Tớ lên lớp trước đây." tôi đi vượt qua cậu ta.


"Này cần thì tớ cho mượn nha." cậu ta la to thế muốn người ta nghe thấy à.


Nói ra chắc cậu ấy không tin, cạnh mình là một cô gái xinh đẹp bay lơ lửng.


"Cậu ấy là bạn cậu hả Nosuda, cậu Pokyu đó." Shami bay bên cạnh tôi, không biết cô ấy nhận ra không mái tóc dài đó đang đập vào mắt tôi.


Tôi di chuyển r a một chút "cậu ta là bạn học cùng cấp 1 của tớ đó, quen nhau từ trước nên chơi với nhau thôi."


"Trông hai cậu như bạn thân vậy."


"Um." bạn thân, tôi từng có một người, tôi tự hỏi liệu cậu ấy bây giờ như thế nào.


Sau giờ học tôi cùng Shami đến nơi luyện tập của mình, ngọn núi thường ngày cũng vắng bóng người, động vật ở đây cũng thuộc dạng ít chủ yếu là chim và vài con thú dễ thương.


"Nosuda ở đây có con thỏ nè." cô ấy nói khi đang chui vào hang thỏ, cái hình ảnh khó đỡ náy.


"Shami đừng dọa nó sợ đấy." cảm nhận nguy hiểm là thứ mọi con vật đều có, nó như kiểu một cách để cánh báo về sự hiện diện đáng sợ của một thứ gì đó kể cả vô hình, biểu hiện gần nhất là những chú chó thích sủa vào hư không, hay đi đường bỗng cảm thấy lạnh trọng người.


Nếu chúng co rúm lại nghĩa là sự hiện diện của Shami là một nguy hiểm với chúng, mong là không có kiểu cô ấy ám chúng.


Cấu tạo ngọn lửa, chống tan biến, đẩy nhanh tốc độ, phóng!


Nó lại bay thẳng xuống hồ.


"Tuyệt quá, cậu tạo ra được lửa kìa." đây có thể là lần đầu tiên cô ấy thấy hỏa thuật.


"Làm lại lần nữa đi." cô ấy quấn quýt bên tôi.


"Rồi rồi."


Lần này tôi thử tập trung nhiều năng lượng hơn, tạo ra ngọn lửa lớn hơn, nhưng kích cỡ cùng chỉ lớn hơn một chút so với ban đầu, chắc là giới hạn của phép này.


Lần này tôi thử ném hay vì phóng, nó bay lên không trung và rơi xuống đám có, gây cháy.


"Chết! Cháy rồi."


"' dập lửa nhanh! Đứng đó làm gì." '


Sau một lúc ngọn lửa đã được dập tắt may mắn là không tổn hại gì nhiều.


Tôi kiệt sức ngồi gục xuống "cuối cùng dập tắt được tôi cứ tưởng nó là của tôi nên có thể điều khiển nó biến mất."


"Đó là một dạng cao hơn nhóc chưa đủ trình để học nó đâu."


"Tôi cứ tưởng là mình đã tiến bộ hơn rồi chứ."


Shami mỉm cười rực rỡ "cậu như vậy là rất tốt rồi, chỉ trong ngày đầu mà đã học được cả phép mới tớ rất thâm phục."


Ôi thiên thần nào đây, người ấy đang tỏa sáng lấp lánh, không thể tin được đấy chính là tiên nữ giáng thế!


"Shami.." lòng vui như muốn khóc.


"' à nhóc là tên tệ nhất trong đám đệ của ta đó." '


Tôi giận giữ "này! Đừng có phá vỡ khoảng khắc đẹp đẽ này chứ."


Shami cười "hai người rất hợp nhau đó."


"Đến kiếp sau cũng không hợp được!"


Nosuda sau buổi luyện tập trở về nhà, hôm nay không cần đến lớp học thêm, cậu nhờ Lucifer kể thêm về sức mạnh hiện tại của mình.


Trong lúc đó tôi ghi chép về các sức mạnh và phép tôi đã học và nguyên lý sử dụng.


Shami đang ở ngoài cửa sổ ngắm sao, cô ấy thích trời về đêm.


"Hiện tại ta có 9401 phép, còn Michael có 9102 phép, tổng cộng có 18503 phép, nhóc mới chỉ có một phép hiện tại là tiểu lửa."


"Nhiều vậy mà không sử dụng được, chán thật, mà tôi hỏi nè Lucifer, lần đầu tiên tôi gặp hai người, hai người đang đánh nhau, có chuyện gì vậy?"


Michael trả lời, có đôi chút phấn nộ ' "hắn ta dám lên trần gian mà không có sự cho phép, ta phải cản hắn!" '


"' này, ta đã làm gì đâu mà ngươi lại cản ta, ta chỉ lên trần gian để thư giãn thôi mà!" '


"' làm sao tin được kẻ như ngươi?" '


"Thôi hai người đừng cãi nhau trong đầu tôi nữa!"


Shamu chạm vào vai tôi "này, hôm nay đêm đẹp cậu có muốn ra ngoài với tớ không?"


"Um đằng nào chẳng có việc gì làm, đợi tớ một chút."


Tôi xin phép mẹ và đi đến công viên gần nhất, nơi này ban sáng cũng lác đác được vài đứa nhóc, buổi tối nó giống như một công viên bỏ hoang vậy, âm u đến kì lạ.


Chúng tôi ngồi xuống băng ghê cạnh đài phun nước nó đã dừng hoạt động.


Bầu trời đêm đen bao phủ những ngôi sao lấp ló, những cơn gió thổi bay sự tĩnh lặng, ở dưới bắng ghế tồn tại một nam sinh đang một mình đó là nếu là ai đó thấy còn với tôi, cạnh tôi còn một cô gái xinh đẹp luôn mang trên mình nụ cười tỏa sáng.


"Nè nè Nosuda, mọi người thường nói rằng với một mạng sống mất đi, một ngôi sao sẽ xuất hiện để báo điều đó, không biết liệu ngôi sao nào là của tớ." đôi mắt đầy sự suy ngẫm.


Tôi chỉ vào ngôi sao sáng có màu tím nhạt "có lẽ là nó, nó giống cậu nhất."


"Có thể là nó." cô ấy vỗ tay.


Rồi tôi chỉ vào khoảng không nơi không có ánh sang nào, cô ấy cũng ngơ người khó hiểu.


"Hoặc là ngôi sao của cậu không tồn tại, vì cậu vẫn còn ngồi đây và cùng tớ nói chuyện."


Đôi mắt đầy sự quyến rũ của Nosuda khiến Shami cũng phải đỏ mặt.


Cô ấy cười, ngại ngùng cúi đầu "cậu nói phải."


Giọng điệu của Lucifer nghe như muốn trêu rôi ' "ê nhóc, đúng là biết tán gái đấy!" '


"Tôi chỉ nói sự thật thôi mà!"


"Hê hê nhóc còn chối?"


"Không phải!"


Trong lúc họ cãi nhau thì một cái bóng lao đến và bắt Shami, nó cuốn lấy chân cô ấy và kéo đi một cách nhanh chóng.


"AAA cứu tớ Nosuda!"


"Shamiiii!"


Cái bóng lôi Shami qua bên kia công viên, Nosuda bật cường hóa đuổi theo.


" "Nosuda, triệu hồi thánh kiếm đi!"  "


" Được! "


" Hỡi giọng nói bên kia, nơi ẩn giữ sức mạnh của người tạo ra vạn vật, hãy đến với tôi, kẻ được thừa kế sức mạnh thiêng liêng này để tiêu diệt cái ác. "


Một thanh kiếm rơi xuống và tôi bắt lấy nó và đuổi theo," Chết tiệt! Cái bóng chạy nhanh quá, cường hóa không đủ. "


" Cứu tớ Nosuda! "cô ấy bị kéo lên không trung.


Bên kia con quái vật đen xì với háng trăm con mắt sắp nuốt mất chửng Shami.


" Không kịp mất, còn quá xa. "tôi chạy hết tốc lực, phải đủ gần mới có thể ném thánh kiếm đi được.


" 'sử dụng tiểu lửa, hãy bắn vào những con mắt đó, ta đã điều chỉnh để nhóc bắn thẳng được. "'


Tôi sử dụng tiểu lửa, phóng thẳng vào con quái vật, ngọn lửa đã trúng một con mắt nhưng nó đã kịp đóng lại.


" Thử thứ này xem, liên thanh tiểu lửa. "nếu nó không có chút chuyển động nào, mình sẽ đánh mất cô ấy.


Những tiểu lửa dù trúng nhưng lại không thể gây tổn hại nào cho nó.


" Nosuda, tạm biệt cậu. "cô nói khi những giọt nước mắt ấy tuôn rơi.


Không lẽ tôi phải bỏ cuộc sao, mọi việc sẽ không xảy ra nếu mình phát hiện được nó, nếu như mình có thể điều khiển được ngọn lửa khoan.


" Lucifer ông nghĩ nó khả thi chứ. "


" ' ý tưởng đó của nhóc không quá tồi đầu. "


" Tôi chỉ cần vậy. "biến chất, thay đổi, dồn lực, lan tỏa.


Thánh kiếm bốc lửa, tôi dùng quãng tính quay một vòng phóng đi hết tốc lực, thánh kiếm với ngọn lửa như một động cơ bay thêm lực ly tâm, nó sẽ trúng đích, con quái vật sử dụng những xúc tu để cản thánh kiếm nhưng bất kì xúc tu nào chạm vào đều tan biến và thánh kiếm như một múi khoan đâm sâu vào con quái vật, nó đau đớn quăng Shami đi.


" A A A. "


Tôi bắt lấy Shami từ trên không" cậu đây rồi. "


Ánh trăng chiếu sáng chúng tôi, đôi mắt con vương giọt lệ ấy cảm thấy được sự bảo vệ, cô ấy mỉm cười" tớ chỉ chờ mỗi cậu thôi. "


Tôi đặt nhẹ nhàng Shami xuống" đợi tớ xử lý xong con quái vật này nhé. "


" Um. "


Chưa bao giờ tôi cảm thấy được lòng mình tràn đầy phấn nộ như thế này, con quái vật cũng đã sẵn sàng, nó sử dụng toàn bộ xúc tu có trên mình, tôi chưa có khả năng gọi thánh kiếm về nên cách tấn công duy nhất mà tôi có được là tiểu lửa.


" Này các ông có thể giúp tôi nhắm chuẩn xác được đúng không? , ý tôi là bắn từ nhiều hương không phải chỉ bắn thẳng. "


Michael trả lời" ' ta có giúp nhóc khoảng này, hãy chuẩn bị tinh thần sẽ cần khá nhiều sức đó. "'


" Tôi chưa bao giờ tràn đầy sức mạnh như thế này. "


Những tiểu lửa bay thẳng đến chỗ con quái vật, nó đóng mắt lại những tiểu lửa liền đổi hướng bắn trúng vào những con mắt khác, con quái vật rên lên những đôi mắt hóa thành chất lỏng đen.


" Chào mừng đến với tiểu lửa không định hướng. "


Sẽ khá nguy hiểm nếu như nó tân công chỗ này Shami sẽ bị ảnh hưởng mất, đã vậy, tôi lao lên phóng liên tục những tiểu lửa vô định, tôi có thể thấy những múi tên phóng chỉ dấn vào những con mắt.


" Đây là thần nhãn sao, tuyệt vời. "


Con quái vật tấn công bằng những xúc tu khổng lồ những đòn của nó khá chậm nên tôi có thể né được, tôi tràn đầy những kinh nghiệm chiến đấu, tính toán một cách triệt để như thể tôi đã trải qua hàng triệu cuộc chiến.


Đó là một đêm dài, những ngọn lửa tôi liên tục được phóng ra tiêu hủy toàn bộ con mắt của nó, cho đến con mắt cuối cùng, những xúc tu đã không còn cử động, con mắt cuối cùng đó nhắm tịt lại.


" Mày nghĩ như vậy là thoát. "nắm đấu của tôi bốc lửa, một đấm, hai đấm mi mắt của nó nứt ra, rồi đến đấm thứ ba con quái vật phát nổ, văng tung toé những thứ chất lỏng đen kia.


Tôi cầm thánh kiếm và quay lại chỗ của Shami, dường như gục xuống, Shami liền đỡ tôi dậy.


" Cậu vất vả rồi Nosuda, hãy để tớ đưa cậu về."


Cô ấy bay lên và quay trở về nhà, ở nơi con quái vật chất lỏng lúc nãy phát nổ có một con giun màu đen bò ra, nó đựng chui vào rừng thì một tia sáng tiêu hủy nó, một chàng trai đi ra từ khu rừng, phóng những tia sáng tiêu hủy toàn bộ chất nhầy đen của con quái vật.


Cậu ta mỉm cười và biến mất trong khoảng không.


[Tiếng Việt]Tsuneni akaruku naru
favorite 7 / 10

you are viewing Tsuneni akaruku naru - chapter 2 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Original Novel - End 2 - Chương 1 phần 2:Khởi đầu của huyền thoại - Tsuneni akaruku naru - read Tsuneni akaruku naru online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite