Tensei Shitara Kendeshita - Chapter 316: Về phần Kuina

Credit: Không cần tên nhóm

 Tên tôi là Kuina. Và tôi là một trong những hầu gái tại đền thờ hoàng gia phục vụ trong Vương quốc Thú nhân.

 Khi tôi mới 2 tuổi, tôi được đưa vào trong sân điện thờ trong hoàng cung. Ừ thì, tôi cũng không còn nhớ gì nhiều về những gì xảy ra khi đó. Nơi đó thu nhận những đứa trẻ mồ côi để giáo dục chúng và những đứa có tài năng sẽ được tuyển làm hầu gái tại điện thờ, còn những đứa kém hơn thì sẽ được cử đến những nơi khác khi đạt tới một độ tuổi nhất định.

 Những bài tập ở đó rất khắc nghiệt, nhưng cũng vừa đủ để chúng tôi thoi thóp sống sót, và ít ra nó cũng không tệ bằng quãng thời gian ở trại trẻ mồ côi, khi mà ít ra chúng tôi cũng không bị đuổi ra ngoài dù có kết quả kém.

 Tôi dường như có một chút tài năng chiến đấu và đủ may mắn để trở thành một hầu gái tại điện thờ. Điều đầu tiên tôi cần để đạt được vị trí đó chính là khả năng chiến đấu. Tới tuổi 14, chỉ sau khi hoàn thành khóa huấn luyện của những bậc tiền bối, chúng tôi mới thực sự trở thành một hầu gái chính thức cho một quý cô. Tôi sẽ không thể nào quên được ngày tôi được giao nhiệm vụ chăm sóc một đứa bé mới chào đời.

 Bên ngoài điều đó, tôi không cảm thấy phấn khích bởi sự đáng yêu cũng như chẳng cảm thấy trĩu nặng với trách nhiệm của bản thân. Tất nhiên, tôi không nói rằng tôi chẳng cảm thấy điều gì cả.

 Cô bé đó trắng đến kì lạ. Nếu như là một bé Xích Miêu sơ sinh, thông thường chúng sẽ có màu da vàng và màu lông đỏ. Một vài thành viên hoàng tộc có màu lông đỏ vàng nhạt. Đôi mắt của họ thường có màu vàng kim, bạc, xanh biển hay xanh lá.

 Dẫu vậy, cô bé này có bộ lông cùng bộ da trắng muốt và đôi mắt đỏ rực. Ngoài ra, tôi không nhận ra được tộc của cô ấy dẫu cho được tận mắt quan sát.

 Tôi không thể đoán được cho tới khi được kể rằng, đó là một Thánh nữ hiếm có.

 Mọi người đều vui sướng khi thấy cô bé mới sinh đó. Người ta đồn rằng một Thánh nữ thường có kĩ năng và khả năng đặc biệt. Đặc biệt, cô bé này được ban tặng một độc kỹ cực kỳ mạnh mẽ với ngọn lửa trắng từ các vị thần. Dựa theo các học giả tại hoàng cung, những người xác định kĩ năng đó, nói rằng nó vượt xa ngọn lửa hoàng kim thông thường.

 Tôi không thể không nghĩ đến việc sẽ gặp một chút rắc rối. Trong số các học giả, có những người nói rằng nếu như người công chúa đó lớn lên, cô bé sẽ hủy diệt Vương quốc Bashar với sức mạnh đó. Tôi sẽ phải nói rằng tôi nên tự mình làm điều đó trước khi phải dựa vào sức mạnh của cô chủ của mình.

 Dường như Vua Thú nhân cũng lo lắng rằng cô bé sẽ bị chính những mong đợi của đám đông đè nén. Ông ta đúng là một gã tứ chi phát triển cơ bắp phát triển vượt đầu óc, à mà não cũng vốn là một loại cơ bắp mà nhỉ, nhưng mà dẫu có là vậy thì ổng cũng đã tính toán lo toan tới rất nhiều điều, cố gắng sử dụng chút não của mình. Vậy mà vài tên trong đám cận thần lại có mưu đồ khác, và thậm chí còn vài tên còn cấu kết với Vương quốc Bashar.

 Vậy nên ngài ấy đã chuẩn bị một người thế thân, và để công chúa thật tự do ngoài cung điện hoàng gia. Bên ngoài cung điện hoàng gia thực sự rất nguy hiểm khi chỉ có mình tôi bảo vệ cô bé, nhưng tôi nghĩ nó còn tốt hơn việc bị giết khi ở trong hoàng cung.

 Thực ra, mọi thứ tiến triển rất tốt. Đầu tiên, tài năng võ thuật được ban tặng cho một Thánh nữ để bảo vệ người đó là một thứ rất mạnh. Nó đủ để giúp cô bé quét sạch một hầm ngục ở tuổi 13.

 Khi đó, chính bản thân tôi cũng bất ngờ. Cô chủ của tôi chưa kể hoàn toàn kiểm soát kĩ năng của mình và đã để nó vượt ngoài tầm kiểm soát. Và thành ra chúng tôi đã rất nhanh chóng xử xong một hầm ngục hạng E, không chỉ là hoàn thành hầm ngục, mà là hoàn toàn hủy diệt nó.

 Nó bắt đầu khi tôi nghe được ở một Công hội trong một thị trấn nào đó rằng có một hầm ngục chuẩn bị tiến hành xâm lược. Người ta nói rằng nhiệm vụ của hoàng tộc là bảo vệ người dân, và nhân tiện tôi cũng định chuẩn bị tiến tới nơi đó, tôi quyết định một mình đi vào hầm ngục.

 Và rồi tôi đối đầu với một bầy Demon trong khi tôi cố gắng vượt qua được căn phòng đầu tiên, và tôi đã sử dụng tối đa kĩ năng của mình. Ngay cả khi cô công chúa bỏ chạy, cũng chẳng có chuyện gì cả khi mà các mạo hiểm gia tiếp viện đã đến kịp lúc. Thôi thì, tôi nghĩ rằng cũng nên thử nghiệm một chút nhỉ.

 Và rồi kết quả là ngọn lửa trắng được một cô bé yếu ớt và không có khả năng điều khiển đã nuốt trọn cả hầm ngục. Phải, cô bé không hề rời khỏi căn phòng đầu tiên nhưng vẫn hủy diệt toàn bộ quái vật trong hầm ngục với ngọn lửa đó. Thay vì rất nhiều quái vật hạng trung chứa đầy trong hầm ngục, cả bốn tầng hầm ngục đều sạch bóng ma thú. Trước khi chúng kịp phản ứng lại được gì, ngọn lửa trắng đã biến toàn bộ ma thú hạng E và D thành tro bụi.

 Nhờ vậy, không một ai chết cả, nhưng rất tiếc là lõi của hầm ngục đã bị phá hủy và hầm ngục đã chết. Rốt cuộc thì bao nhiêu công sức cũng đổ sông đổ bể.

 Ừ thì, cô bé cũng kiếm được kha khá kinh nghiệm từ lần quét hầm ngục đó và đã tiến hóa. Tôi cũng đạt được một danh hiệu cho bản thân. Tôi cảm nhận được sự can thiệp của các vị thần khi mà cái danh hiệu đó không phải là về một người quét sạch hầm ngục, mà là một kẻ tàn bạo.

 Nó cũng khá bá đạo nhưng đôi khi cũng gây phiền phức cho người khác, nhưng mà với tôi thì điều đó chẳng có vấn đề gì cả.

 Có lẽ vấn đề duy nhất là cô bé chẳng có bạn bè ở cùng độ tuổi với mình nhỉ? Tôi nghĩ rằng đó là bởi vì cô bé có phần quá mạnh so với đám bạn đồng trang lứa và do cô bé là một hậu duệ của hoàng gia, người đang phải mai danh ẩn tích.

 Và rồi chúng tôi gặp phải một cô bé tuyệt vời không kém.

 Tôi nghe được một lời đồn về Hắc Lôi Công Chúa. Khi mà tôi nghe được điều đó, tôi đã mong rằng cô ta sẽ trở thành bạn cho cô chủ. Kể cả khi cả hai cũng phải choảng nhau một trận... việc này cũng đáng để thử lắm.

 Dường như thật tốt khi thân với cô Fran, một người cũng cuồng chiến đấu như công chúa. Tôi sẽ nổi giận nếu như cô ấy là bạn của tôi. Tôi chẳng thể hiểu được làm sao họ có thể coi một kẻ địch mạnh là bạn của mình chứ. Tôi chẳng thể nào hiểu được suy nghĩ của những người như họ.

 Sau khi tạm chia tay cô Fran, cô bé cố đi về phía Nam và tham gia trận chiến chống lại Vương quốc Bashar, nhưng tôi đã cản cô ấy lại. Tất nhiên là phải vậy rồi. Khi thiếu vắng Vua Thú, không đời nào một chỉ huy ngoài chiến trận sẽ để một thành viên hoàng tộc rơi vào những hiểm nguy ở ngoài tiền tuyến. Dẫu cho tình hình chiến trận có ra sao, vấn đề đó là không thể tránh khỏi.

 Đó là câu chuyện sau ngày chúng tôi tạm biệt cô Fran. Không, tôi không định một mình ra chiến trường, nhưng tôi đã thương thuyết tại một căn cứ hậu phương và tại trung tâm chỉ huy.

 Rất rắc rối để khiến cô chủ của tôi từ bỏ ý định, nhưng sau khi nghe người chỉ huy, Choroy, nói rằng hãy tới gặp cô Fran, tâm trạng của cô ấy đã tốt hơn nhiều. Tôi sẽ cố gắng sử dụng chiêu này trong tương lai mới được.

 Chúng tôi đi về phía Bắc theo cô Fran, nhưng mãi mà không có dấu gì hiệu gì của cô ấy. Chúng tôi tìm được dấu chân trên đường nếu tìm kiếm thật kĩ, nwhng nó cũng đầu nghĩa là người đó đã rời khỏi nơi đây.

 Những dấu chân cuối cùng rất rõ ràng và có vẻ cô ấy đã chạy rất vội vã. Dường như đôi chân nhỏ bé của cô Fran nhanh hơn tôi nghĩ rất nhiều. Dẫu vậy, sớm muộn gì chúng tôi cũng bắt kịp thôi.

 Hoặc ít nhất là tôi nghĩ vậy…

 Khi mà chúng tôi tới Greengoat, tôi nhận ra rằng nơi này đang rất nhốn nháo. Sau đó tôi nghe được từ lãnh chúa nơi đây rằng một đạo quân ma thú đang tới từ phía Bắc.

 Ngay lúc này sao? Không thể nào nó không có liên hệ với Vương quốc Bashar. Mối liên hệ giữa cả hai có thể được minh chứng qua câu chuyện cô Fran cùng vài mạo hiểm gia khác bị các sát thủ tấn công. Chúng đang cố đẩy các mạo hiểm gia mạnh mẽ đi về phía nam thay vì phía Bắc bằng việc cử các sát thủ tới để thực hiện ý đồ này sao?

 Các mạo hiểm gia tại vương quốc của tôi đều là những người rất khoái chiến đấu, và điều này ăn sâu vòa trong máu của họ. Thành ra, rất nhiều mạo hiểm gia hướng về tiền tuyến với Vương quốc Bashar và ở trong vương quốc bị thiếu hụt nhân sự.

 Phải, cũng chẳng khác gì cô chủ của tôi cả. Người ta nói rằng vài người tình nguyện trong số ít mạo hiểm gia còn lại được cử đi, nhưng đích thân cô chủ cũng tham chiến với đạo quân quái vật.

 Tuy nhiên, ngoài hướng của đạo quân quái vật đang tới mà chúng tôi được thông báo, tôi cũng thấy được dấu hiệu của không chỉ một mà là hai bầy ma thú khác.

 Dường như đội của những người tình nguyện đã tấn công một bên. Khi mà tôi nghe được từ trước rằng họ là một đội gồm những người có sức mạnh khá cao, nên chắc sẽ ổn khi để họ giải quyết chúng. Chúng tôi tới đó chắc sẽ thành thừa thãi nhỉ? Vậy nên hai chúng tôi quyết định tấn công đạo quân còn lại, đạo quân nhỏ hơn.

 Dẫu vậy, thật đáng ngạc nhiên khi đây không chỉ là một bầy ma thú. Đó là một bầy Sinh vật Quỷ và đều được trang bị y hệt nhau cũng như có chung một loại thú cưỡi. Và chúng tuân theo sự chỉ huy của một con Dullahan một cách đầy tính chiến thuật. Thôi thì, kiểu gì thì cũng là kẻ địch cả. Nếu chúng tôi giết con Dullahan trước, tiêu diệt đám còn lại sẽ dễ hơn nhiều.

 Sau khi tiêu diệt cả bầy, tôi và cô chủ quyết định đi về phía bắc để tìm hiểu chuyện gì đang diễn ra. Khi mà Lind cũng lớn lên theo sự lớn mạnh của công chúa, việc di chuyển khá là dễ dàng.

 Dẫu vậy, ban đầu vốn đây chỉ là một cuộc do thám, nhưng một tình huống khẩn cấp lại diễn ra. Một đạo quân Sinh vật quỷ lớn đang tấn công một mình cô Fran.

 Hiển nhiên là chẳng có lý do gì để cô chủ từ bỏ, và chúng tôi lao vào cuộc chiến. Thôi thì, sao tôi cản được đây. Tôi vốn từ đầu chẳng mong rằng cô bé sẽ chỉ đi do thám.

 Nhưng tại sao con Dullahan đối thủ của tôi lại có trang bị khủng như vậy? Nói thật thì, tôi không giỏi đối đầu với loại đối thủ như thế này. Tôi không giỏi khi đối đầu với nó, tôi thiếu những nhân tố để kết liễu nó. Khi mà tôi chiến đấu theo kiểu tấn công và hạ sát vào điểm yếu như các sát thủ, một Undead được mặc giáp tận răng sẽ là một đối thủ tồi tệ nhất tôi có thể gặp.

 Dẫu vậy, tôi vẫn tuân theo lời cô chủ. Tôi không thể bỏ đi được.

「Ta được cô chủ yêu cầu hạ mi, vậy kiểu gì cũng phải tìm cách tiêu diệt mi ha? 」

「-」

「Ôi chời, lũ Undead im lặng đến phát ngán. 」

「-」

「Thôi nào. Cô có lúc nào chiến đấu nghiêm túc mà không nhiều lời không? 」

 Tôi luôn quan tâm tới bản thân và sống theo ý mình, nhưng tôi đã quyết định tôi sẽ tuân theo hoàn toàn lời của cô chủ.

Trans và Edit: Mắm

----------------------

Mong cả nhà thông cảm vì sự chậm trễ này nhé, đợt này cả 2 trans đều bận nên khó ra chap nhanh được

[Tiếng Việt]Tensei Shitara Kendeshita
favorite 5 / 10

you are viewing Tensei Shitara Kendeshita - chapter 316 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Web Novel - End 316 - Vol 1 - Chapter 316: Về phần Kuina - Tensei Shitara Kendeshita - read Tensei Shitara Kendeshita online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite