The Beginning After The End - Chapter 29

Credit: Accident Team

                                                                                                                              Chương 29: Thanh kiếm và cơ thể

Sylvie kêu lên ‘kyu’ vì thích thú về việc thám hiểm hầm ngục nhưng tôi giữ yên lặng, nhìn vào hai thanh kiếm treo trên eo.

Trận chiến hôm nay với Kaspian đã làm nhiều thứ trở nên sáng tỏ. Tôi đã giành quá nhiều thời gian điều chỉnh và học về hệ thống ma thuật ở thế giới này. Huyết khế với ý chí của Sylvia, trau dồi kỹ năng nguyên tố tia chớp và băng với tất cả các nguyên tố khác. Tôi đã quá hăng say với sự thật rằng thế giới này cho phép sử dụng các nguyên tố tạo ra hiệu quả vật lý mà quên mất học về nền tảng, thứ mà tôi giỏi nhất, nền tảng thể chất. Trong cuộc sống trước đây, tôi dùng những kỹ năng đơn giản nhất để vận dụng hầu hết vốn ki ít ỏi của mình và chỉ với thanh kiếm của mình; tôi từng có khả năng là người giỏi nhất. Thế giới này có quá nhiều điều khả thi nhưng nếu tôi muốn trở nên vượt trội và trở thành người mạnh nhất, tôi không thể chỉ dùng những món quà mới này, mà còn dùng cả kinh nghiệm từ cuộc sống cũ.

Khi đang nghĩ, tôi cảm nhận được ai đó va vào vai tôi. Nhìn lên, tôi nhìn thấy cậu trai tóc vàng tên Lucas đang đi sau lưng tôi với hàng tá các vệ binh và người hầu.

“Ngươi là một cường hoá sư khá giỏi, nhưng cũng chỉ thế mà thôi. Đừng quá kiêu căng vì chúng ta cùng hạng với nhau. Kể cả với những kẻ cùng hạng cũng có khoảng cách, và ngươi chắc hẳn là kẻ tệ nhất đi. Cheh! Biết thân biết phận đi nhé.”

Thằng bé tóc vàng cười mỉa trong khi cố tình vươn đầu ra sau để có thể nhìn tôi từ trên xuống. Sự thật ra thằng bé trông có hơi lùn hơn tôi và điều đó trông nó càng ngu ngốc hơn.

Thật là một hành vi sáo rỗng bởi một nhân vật phiền phức.

Tôi không đếm xỉa tới tranh luận với thằng nhóc, quay ra nhìn Jasmine, tôi nói, “Vậy hãy đến cửa chính nào.”

________________________________________

Đi ngang qua cổng dịch chuyển tức thời, tôi giật mình vì khung cảnh. Thành phố Xyrus chắc hẳn là nơi có nhiều cổng dịch chuyển tức thời nhất vì chỉ có qua đó mới đến được thành phố, ừ thì nó lơ lửng mà. Cái chúng tôi đi qua dẫn chúng tôi đến lối vào chính của một nơi được gọi là Rừng quái thú.

Tiếng chim kêu và những tiếng la hét của quái thú, tiếng nước chảy róc rách làm nền hoà vào nhau tạo thành một bản giao hưởng. Những cái cây to lớn và hàng tá những cái đồi với những loại cây khác nhau làm tôi nhớ lại về cái nơi nguy hiểm chứa đầy những quái thú có thể xé xác những pháp sư mạnh nhất. Chỉ những quái thú hạng thấp có mặt ở vùng ngoài của Rừng quái thú, nơi những tài nguyên thiên nhiên là hạn hẹp nhất. Bạn càng vào sâu bên trong, thì vùng đất này càng trở nên bí hiểm, với những hang động và những lối vào bí mật  dẫn đến những vùng đất lạ của lục địa.

Tôi thở một hơi thật sâu, với Jasmine đi ngay sau cổng và sau tôi cùng Sylvie.

Đột nhiên, Sylvie nhảy xuống từ đầu tôi và chạy đi, như thể đang đuổi theo thứ gì đó.

Bất ngờ vì chuyện này, tôi chỉ la lên, “Chờ đã, Sylv! Mày đi đâu thế?”

Sylvie chỉ phản hồi lạ lùng, nói rằng nó cũng muốn được rèn luyện.

Con rồng cưng của tôi chưa bao giờ rời bỏ tôi kể từ khi ra đời nhưng đột nhiên rời đi? Tôi khá là bối rối ban đầu, nhưng rồi nhận ra tôi có thể cảm nhận vị trí của nó.

“Ta nghĩ là nó sẽ ổn thôi. Những con quái mana có khả năng tự nhiên mạnh lên sau một khoảng thời gian. Chắc là đã rất gò bó với nó khi cứ được bảo vệ cả đời.” Jasmine nói, sóng đôi bên cạnh tôi.

Cô ấy đặt tay lên vai tôi, cô ấy ra hiệu bắt đầu đi. “Có một nơi ta muốn đến trước khi vào hầm ngục. Chúng ta nên đi nhanh lên; buổi tối nơi ày khá đáng sơ.”

Jasmine truyền mana vào cơ thể cô ấy, rồi bắt đầu tăng tốc, sử dụng mana nguyên tố phong làm cô ấy còn nhanh hơn.

Tôi theo sát cô ấy, tạo hai con lốc gió nhỏ dưới chân trước khi đuổi theo. Tôi đảm bảo giữ mối liên hệ với Sylvie nhưng vì chúng tôi liên kết với nhau nên không vấn đề gì. Kể cả khi đi xa hơn, mối liên kết vẫn mạnh và tôi vẫn có khả năng cảm nhận được rằng Sylvie đang đuổi bắt những con mồi nhỏ, tâm trạng ngất ngây của Sylvie cũng ảnh hưởng đến tôi.

Chuyến đi kéo dài khoảng vài giờ và trời đã tối dần. Lý do duy nhất tôi có thể theo kịp Jasmine, kể cả khi cô ấy ở giai đoạn vàng đậm, là nhờ vào sự vận dụng mana trên cả lộ trình. Kỹ năng này đã trở thành kỹ năng tự nhiên thứ hai đối với tôi, và tôi dùng nó một cách vô tình mỗi khi sử dụng mana.

“Chúng ta sẽ cắm trại ở đây tối nay và ở đây vài ngày.” Cô ấy thông báo khi đặt ba lô xuống và lấy vài thứ ra.

“Chúng ta không vào hầm ngục ngay ạ?” Tôi hỏi trong khi cũng đặt ba lô xuống.

Cô ấy chỉ lắc đầu, nhặt vài thanh củi và gom chúng lại.

Tôi đi vào rừng, tìm vài cây củi để nhóm lửa. Sau một lúc, chúng tôi đã có một ngọn lửa. Làm cho bản thân thoải mái, tôi lấy mặt nạ ra và ngồi cạnh cô ấy. Chúng tôi ngồi đó, nhìn chằm chằm vào ánh sáng từ lửa  và nghe tiếng gỗ cháy tí tách.

Cố gắng phá tan sự im lặng, tôi hỏi Jasmine, “Tại sao cô lại muốn trở thành Mạo hiểm giả ạ?”

Cô ấy không hề ngừng nhìn ngọn lửa và tôi quay lại nhìn vào nó, nghĩ rằng cô ấy không muốn trả lời.

Sau một vài tiếng lách tách, Jasmine trả lời nhẹ nhàng, “Ta chỉ muốn rời khỏi gia đình.”

“Cháu hiểu… Cô không thân với họ à?” Tôi trả lời, vẫn nhìn vào ngọn lửa.

*Tách*
“Nhà Flamesworth có đóng góp không nhỏ trong trận chiến chống lại Yêu tinh. Nhà của ta đã đóng góp nhiều pháp sư quyền lực, Cả ma pháp sư lẫn cường hoá sư. Gia tộc ta là mạnh nhất khi nói về nguyên tố lửa. Chúng ta khá tự hào về điều này, bởi vì lửa được xem như nguyên tố mạnh nhất.” Cô ấy nói.

Đây là lần đầu Jasmine nói nhiều thế.

“Nhưng cô Jasmine, cô không phải là…” Tôi nhìn lên, nhíu mày.

*Gật*

“Rất lâu về trước, khi ta thức tỉnh và bắt đầu tập luyện, gia đình ta cố kiểm tra nguyên tố lửa trong ta. Ta vượt qua rất nhiều bài kiểm tra để họ thấy được cách ta dùng mana và cách nó vận chuyển qua những kênh mana trong người ta.”

Jasmine tiếp tục, “Khi mọi chuyện sáng tỏ rằng ta không phù hợp với nguyên tố lửa, gia đình ta trốn tránh ta.”

Tôi không biết nên trả lời cô ấy như thế nào. Lần đầu tiên, sự xa lánh và lạnh lùng của Jasmine trông có vẻ… đáng thương.

“Cháu rất tiếc vì chuyện đó…” là thứ duy nhất tôi có thể mở lời.

Lắc đầu, cô ấy cười nhẹ. “Nhóm Twin Horns đã đối xử tốt với ta và ta không chán ghét bản thân mình.”

Tôi nhìn thấy lòng bàn tay cô ấy tạo ra một lốc xoáy nhỏ, mặt cô ấy có nhiều biểu cảm phức tạp khi nhìn nó.

Thế giới này là nơi đầy rẫy phân biệt đối xử và phân loại. Cái nguồn gốc thứ bậc ăn sâu vào thế giới này sẽ chẳng bao giờ biến mất triệt để được. Người bình thường được cho là hạng hai, trong khi ngay cả các Cường hoá sư cũng được đánh giá thấp hơn Ma pháp sư. Còn xa hơn nữa, nếu một người không là dị biến hoặc pháp sư chuyên nguyên tố, một vài nguyên tố được cho là “cao cấp” hơn các nguyên tố khác. Sinh ra từ một gia đình có những pháp sư hoả hệ cường hãn, cô ấy bị xem như người ngoài vì nguyên tố mà cô ấy sở hữu; thứ mà một số người khác sống chết muốn có được. Cô ấy là một Cường hoá sư giai đoạn vàng đậm chuyên về cận chiến và vận chuyển mana thuần thục khi mới chỉ 24 tuổi. Nhiều người xem cô ấy như thiên tài nhưng từ nơi mà cô ấy sinh ra, cô ấy nhận định bản thân chỉ ở mức trung bình.

Chúng tôi bỏ thêm chút gỗ vào và trải túi ngủ ra vài mét cách đó để vẫn có thể sưởi ấm.

Nằm xuống, tôi cảm nhận được sự hiện diện của Sylvie. Nó vẫn cách đây khá xa nhưng vẫn an toàn. Nó gửi cho tôi một suy nghĩ, rằng đừng lo lắng rằng tôi cũng nên giữ bản thân an toàn.

Nhắm mắt lại, tôi chuẩn bị ngủ khi nghe thấy Jasmine lẩm bẩm gì đó.

“...Thật kỳ lạ. Khi nói chuyện với cháu, ta chẳng thấy đang nói với một đứa trẻ.”

Tôi không trả lời, giả vờ ngủ, mong là cô ấy không gặng hỏi.

____________________________________________________________

“Chào buổi sáng.” Jasmine đã thức và đang nấu gì đó trên ngọn lửa khi tôi dậy.

Tôi nhìn và thấy vài con cá xuyên qua vài thành gỗ và đang được nướng.

“Chào buổi sáng! Lẽ ra cô nên đánh thức cháu, cô Jasmine. Cô không cần tự làm mọi thứ đâu ạ.”

“...Ta đã cố...Cháu có chịu dậy đâu.” Đôi mắt mở một nửa của cô ấy tạo một biểu cảm thờ ơ nhìn vào tôi như thể tôi là một con thú hoang nào đó.

“..aha… Cháu xin lỗi, cháu nên sửa tật đấy nhỉ.” Chắc bởi vì tôi vẫn đang lớn.

Sau khi ăn cá nướng cho bữa sáng, chúng tôi dập lửa. Jasmine hỏi tôi có muốn đi tắm ở suối với cô ấy không nhưng tôi bảo sẽ tắm sau khi cô ấy tắm.

Phew… Đã từng làm một Nhà vua, lòng tự trọng tôi có vẻ đã ngăn tôi rất nhiều lần.

Sau khi tắm rửa, tôi đeo mặt nạ và kiếm vào, nghĩ rằng chúng tôi nên đi săn vài con quái mana gần đây khi Jasmine ngăn tôi lại.

“Đối thủ của cháu những ngày này sẽ là ta.”

“Huh?” Tôi cảm thấy bất ngờ vì những sự thay đổi kế hoạch gần đây. Chúng ta đến tận đây chỉ để giao chiến sao?

“Nơi này gần với hầm ngục chúng ta muốn khám phá, nhưng những ngày này, ta muốn cháu chú tâm đấu với ta. Ta nhận ra phong cách chiến đấu của cháu có vẻ… hơi vụng về đôi lúc. Như thể, cháu biết điều đó trong đầu, nhưng cơ thể không chịu nghe lời cháu… hoặc gì đó tương tự.”

Tra hai thanh dao găm khỏi bao, cô ấy chỉ vào tôi, tiếp tục, “Chúng ta sẽ không dùng mana để giao chiến mấy ngày này.”

Tôi cũng tra thanh kiếm ngắn khỏi vỏ. “Ý hay đấy ạ.”

Mana có thể được dùng như một loại cung ứng cho những kỹ năng của tôi, chứ không phải một loại thay thế cho những lỗ hổng.

“Dùng thanh kia đi…” Mắt Jasmine nhìn vào cây Dawn's Ballad.

“làm sao cô biết nó là thanh kiếm?” Tôi không định giấu nó nhưng vẫn thấy bất ngờ.

“...Ta hiểu cháu mà, cây gậy đen đó hẳn phải là thứ gì đó kinh khủng hơn một cây gậy hoặc là gậy tập luyện.” Cô ấy nhún vai, bước vài bước lại gần tôi.

Tôi chỉ gật đầu, vứt thanh kiếm ngắn lại gần ngọn lửa trại.

*Shhinnng*

Lưỡi kiếm trong suốt loé sáng lên khi nó trượt khỏi bao kiếm màu đen.

Cầm nó trước mặt, tôi vào vị trí. “Chuẩn bị đi ạ.”

“Y-yeah…” Tôi có thể thấy rằng Jasmine đang bất ngờ trước thanh kiếm của tôi sau khi nó hiện nguyên hình. Tôi cho là nó được chào đón như thế mỗi lần xuất hiện vì vẻ đẹp của nó cũng làm tôi phải bất ngờ.

“Hahp!” Không dùng mana cường hoá cơ thể, tôi nhận ra mình đang lơ là với thân thể đến nhường nào. Cánh tay tôi cảm thấy nặng nề và đôi chân thì yếu đuối khi tôi đẩy nó khỏi mặt đất. Tôi thật là ngốc. Tôi luôn than phiền mỗi lần chạm đến giới hạn của thân thể thiếu niên này, nhưng thay vì sửa chữa vấn đề, tôi chỉ che giấu nó. “Tch,” Tôi cảm thấy bực bội vì bản thân mình.

Tôi đẩy về phía chính giữa Jasmine. Chúng tôi có thể bao bọc bản thân bằng mana nếu biết rằng không thể tránh được, để tránh bị thương nghiêm trọng, nhưng bên cạnh đó, chúng tôi không được phép cường hoá cư thể.

Jasmine đặt chéo thanh gươm; khoá đường đâm và đẩy thanh kiếm tôi xuống bằng chuyển động cực nhanh sau đó.

Lưỡi kiếm của tôi chìm dưới đất trong khi cô ấy chuẩn bị dùng thanh kiếm còn lại chém đầu tôi.

Tôi xoè chân ra, hạ thấp trọng tâm trọng lượng bản thân khi cố kéo lưỡi kiếm lên. Sử dụng đà có được từ việc lôi kiếm lên, tôi xoay theo hướng có thể quất vào chân cô ấy.

Lưỡi kiếm của tôi chém vào không khí, Jasmine đã nhảy lên để né đòn tấn công của tôi. Cô ấy sẽ không thể đổi hướng trên không nếu không dùng mana nên tôi tiếp tục với một đòn đâm.

*Clang*

Tôi bất ngờ về lực đẩy từ đòn đỡ của cô ấy, vì tay tôi trống không.

Jasmine duyên dáng hồi phục trước khi chặn đòn dâm của tôi bằng một cú nhào lộn để lấy lại thăng bằng.

Tôi cười yếu ớt khi chờ cho đến lúc tay tôi có lại cảm giác.

“Này cô Jasmine… Cháu nghĩ cháu sẽ cần nhiều hơn vài ngày cho chuyện này.”

Môi cô ấy nhẹ cong lên khi gật đầu đồng ý.

Tôi có 3 năm trước khi nhập học tại Học viện Xyrus. Trong khoảng thời gian tại học viện, tôi sẽ có nhiều cơ hội để tập trung học về mana.

Tôi biết phải làm gì rồi.

“2 năm. Cô Jasmine, đừng để cháu dùng mana trừ khi thực sự cần thiết trong vòng 2 năm. Bất kể là trong nhiệm vụ hay hầm ngục, cháu sẽ cần rèn lại cơ thể trước.” Tôi tra kiếm vào vỏ và cảm thấy phấn khích.

Đây mới chỉ là khởi đầu thôi.

 


[Tiếng Việt]The Beginning After The End
favorite 9 / 10

you are viewing The Beginning After The End - chapter 29 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Light Novel - End 29 - Chapter 29 - The Beginning After The End - read The Beginning After The End online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite