Sono Mono Nochi Ni - Chương 138 : Đất nước này đã tha hóa đến tận gốc mất rồi

Credit: NHể TEAM

Có năm người lính mặc áo giáp hạng nặng ở phía trước cổng thành. Một người đứng ở trung tâm của cổng, trong khi bốn người kia đứng ở mỗi bên để bảo vệ cổng. Tuy nhiên, tôi không thể nghĩ ra cảnh họ đang vui vẻ tán gẫu với nhau như những người lính đang bảo vệ cổng.

Thương gia ở phía trước chúng tôi đi qua cổng và đi vào thành phố, do đó tiếp theo là lượt của chúng tôi.

Tôi và Grave-san đưa ra thẻ guild của chúng tôi cho người lính gác xem qua. Cũng giống như thời gian chúng tôi vào thị trấn Zukhra, chúng tôi đang cố gắng để làm cho các thành viên khác được bảo lãnh bởi Grave-san. Trong khi đó, những người lính khác tỏ vẻ chọc ghẹo các thành viên nữ của chúng tôi.

[* Huýt sáo * ..... những người phụ nữ xinh như thế. Các cô có muốn đi uống với chúng tôi vào tối nay không? Và nếu các cô thích, chúng ta sẽ tiếp tục vui vẻ cho tới sáng, thế nào? thích chứ?](lính-chan ới, tổ kiến lửa đấy, đụng vào coi chừng nó đồ sát bây giờ)

[...............]

Các thành viên nữ của chúng tôi đã không che giấu đi sự khó chịu của họ và bày tỏ thái độ phiền toái của họ đối với những lính gác, không trả lời những lời của người lính như thể nói "đừng có bắt chuyện với ta".

Những người lính bị bỏ qua đã đưa ra tiếng nói của họ trong sự bất mãn.

[Oi !! Các cô có nghe chúng tôi nói không? Tôi bảo các cô hãy đi cùng chúng tôi tối nay nếu muốn tất nhóm của cô được vào thị trấn này !! Chúng tôi có thể làm cho các cô hài lòng hơn so với việc đi chung với cái tên ẻo lả này ---](thôi rồi lượm ơi, đụng đây không đụng đụng ngay thứ không nên đụng nhất)

Người lính không thể hoàn thành lời nói cho đến khi kết thúc. Lý do là bởi vì đầu của thanh kiếm ngắn của Sarona đã găm ngay cách trên đầu người lính khoảng vài phân.

Narellina cũng chĩa thanh kiếm của mình vào một người lính theo cách tương tự trong khi Haosui và Freud đứng trước mặt hai người lính kia, chặn bước tiến của họ.

Freud tỏ ra một nụ cười thông thường của mình nhưng các thành viên nữ của chúng tôi đã nhìn những người lính với đôi mắt băng giá.

[Nói thêm nữa ..... ta sẽ giết ngươi .....] (Sarona)

Sarona chỉ nói như vậy với một cái nhìn lạnh giá trên gương mặt của cô. Tôi cũng sợ khi nhìn cô ấy nổi giận như vậy ..... Vâng, nếu các thành viên nữ của chúng tôi không di chuyển, tôi sẽ đánh bại những người đó.

Deizu như một người lớn không nói gì trong khi nhắm mắt lại và  lại gấp tay của mình lại. Mặc dù vẫn không chớp mắt, đuôi của anh vẫn tiếp tục vẩy với âm thanh * peshi-peshi *, có lẽ anh ta cũng đang rất kích thích(ý là thích đánh lộn ấy, đừng hiểu lầm). Tôi đoán anh ta đang gấp tay lại để giữ kiểm soát khỏi những ý nghĩ bạo lực.

Những người lính không thể hiểu nổi những chuyện vừa xảy ra và bất động. Tôi nghĩ các người nên suy nghĩ trước khi làm thì hơn.

Bên cạnh tôi, Grave-san gãi đầu anh ta trước khi gọi một người lính trước mặt chúng tôi.

[Nó khá là rắc rối ..... Ngươi tốt hơn là không chạm tay vào các thành viên trong nhóm của ta.....] (Grave)

Người lính cất tiếng nói ngạc nhiên sau khi xác nhận thẻ guild Grave-san.

[S rank ..... adventurer-sama .....]

Người lính kiểm tra thẻ hội viên, những người lính đang cố gắng đánh trả các thành viên nữ của chúng tôi, đã bày tỏ một cách biểu hiện giật mình.

[Vâng! Sau đó, chúng ta có thể đi qua đây, phải không? Các người đã có một thái độ thô lỗ trước đây. Thông thường, ta sẽ không bỏ qua điều này, nhưng lần này ta sẽ nhắm mắt làm ngơ. Chúng ta hãy dừng lại ở đây. Bên cạnh đó, ta sẽ chịu trách nhiệm về hành vi của những người bạn đồng hành của ta, vì vậy sẽ không có vấn đề, có phải không?] (Grave)

[N- Nhưng ..... có một bán nhân trong nhóm của ngài, có phải không? Để cho một con quỷ rừng ngoại đạo vào thành phố thì có một chút .....]

[Bán nhân đó là nô lệ của người đàn ông bên cạnh tôi, anh ta cũng đeo vòng cổ cho tên nô lệ đó rồi nên ta không thấy có vấn đề gì khi để hắn ta vào thành phố, đúng không?]

Grave-san chỉ vào tôi và sau đó cho thấy một vòng cổ nô lệ trên cổ Deizu để thuyết phục người lính canh.

[Đã hiểu ..... Nhưng nếu tên bán nhân đó làm gì đó bất lợi cho thành phố này, S-rank adventurer-sama sẽ chịu trách nhiệm, phải không?]

[Đó là những gì ta đã nói với ngươi!] (Grave)

[Vâng, chỉ để được an toàn, ngài có đồng ý làm bản cam kết?]

Sau khi nói, người lính chuẩn bị một tờ giấy, một ít mực và một cây bút, để Grave-san viết một cái gì đó.

Tôi không thể nhìn thấy vì Grave-san đang đứng trước tờ giấy, nhưng mặt của người lính nhếch mép một chút.

Có lẽ, họ nghĩ rằng chúng tôi đến thành phố này mà không biết đến hoàn cảnh của những bán nhân đã bị bắt cóc và bắt làm nô lệ. Trong trường hợp Deizu phát hiện ra điều đó và nổi loạn, họ sẽ có một người để lãnh tội

Trách nhiệm sẽ bị đổ cho Grave-san ..... Nhưng tất cả chúng tôi đều biết về điều này và cảm thấy kinh tởm bọn này .....

Grave-san chỉ đơn giản viết: "Một người thám hiểm cấp một sẽ có trách nhiệm", trong khi đã biết trước ý định của chúng.

Có lẽ, anh ta có nghĩa là chịu trách nhiệm tiêu diệt cái đất nước này sau này, và chắc chắn sẽ kết thúc đất nước này. Tôi có cảm giác rằng "trách nhiệm" ở đây có một ý nghĩa như vậy ..... lính-chan, tôi tôi chia buồn cùng chú nhé!

Grave-san nhỏ một giọt máu bên cạnh tên của anh ta và nhấn ngón tay cái vào nó như một bằng chứng. Người lính trước cổng mở đường cho tới khi chúng tôi có được giấy phép. Và thế là chúng tôi có thể vào thành phố.

[Có vẻ như tình hình tồi tệ hơn tôi tưởng .....] (Grave)

[Quả là như vậy .....] (Wazu)

Bên trong thành phố khủng khiếp hơn tôi tưởng tượng. Nhiều tòa nhà sập sệ, công dân có thân hình gầy gò và mắt bị mất tia ánh sáng, đang rải rác ở đây. Đó là tình huống mà bạn không biết liệu họ vẫn còn sống hay đã chết.

Chỉ có các thương gia bước vào và ra khỏi cổng, khi công dân đang cố gắng băng qua cổng, những người lính sẽ rút kiếm ra, đe dọa và buộc kéo họ về lại thành phố.

Bên trong những quán rượu mà chúng ta thấy khi chúng tôi đi ngang qua, những người lính đang cười vui vẻ trong khi uống rượu, hay la hét về phía những người bán hàng và nhân viên vì mọi thứ họ cảm thấy khó chịu.

Một bán nhân với chiếc vòng cổ nô lệ đang đấu tranh với chủ cửa hàng và nhân viên như vậy. Khi một cái gì đó không phù hợp với sở thích của họ, những người lính đá, đánh và lạm dụng bọn họ, trong khi cười.

Những điểm tham quan như vậy có thể được nhìn thấy khắp thành phố. Đất nước này không còn có thể cứu chữa gì nữa rồi. Tôi nên kết thúc đất nước này càng sớm càng tốt.

[Deizu ..... Anh không phải chịu đựng nó nữa. Chúng ta sẽ đi thẳng tới lâu đài để chặt rễ ngay bây giờ. Anh có thể di chuyển như anh muốn từ bây giờ. Anh muốn tìm con gái của anh, phải không?] (Wazu)

[Tôi rất biết ơn cậu khi đưa tôi lên đây !!] (Deizu)

[Sau đó, tôi cũng sẽ giúp Deizu-sama, tôi sẽ để việc còn lại cho Wazu-sama và các những người còn lại] (Freud)

[Tôi cũng sẽ đi cùng với Deizu. Sẽ tốt hơn nếu có thêm nhiều người, như mong đợi] (Grave)

Có vẻ như Freud và Grave-san sẽ giúp Deizu. Chắc chắn, có thể có quá nhiều kẻ thù để cho Deizu có thể xử lý một mình. Nếu hai người kia đi theo anh ta, sẽ không có gì nguy hiểm đến một mức độ nào đó. Tuy nhiên, vấn đề là .....

[Chúng ta nên làm gì với những vòng cổ nô lệ được đeo cho những bán nhân bị bắt cóc .....?] (Wazu)

[Không có vấn đề với điều đó. Tôi sẽ có thể loại bỏ các vòng cổ nô lệ một cách dễ dàng] (Freud)(tạo sao anh lại làm được như thế? đơn giản thôi:"vì tôi là một quản gia!!!)

[Tôi nên nói thế nào đây ..... Bộ anh có thể làm được mọi thứ à .....] (Wazu)

[Bởi vì tôi là một quản gia] (Freud)

Freud sẽ là một quản gia hoàn hảo nếu cái tính lầy lội của anh ta biến mất không dấu vết ..... tốt thôi, chúng ta hãy bỏ nó qua một bên!

[Tôi sẽ để việc giải cứu các bán nhân cho Freud, Grave-san, và Deizu. Tôi sẽ đi thẳng đến lâu đài cùng với các cô ấy ..... Trong trường hợp này, hãy cẩn thận! Vâng, mặc dù tôi không nghĩ rằng tôi cần phải quá lo lắng] (Wazu)

[Bên của cậu thì cái phải lo lắng không phải là cậu, phải không?] (Grave)(rõ là thế rồi)

Grave-san cuối cùng cũng đã mỉm cười, chúng tôi gật đầu và nhìn nhau trước khi tách ra.

Nhóm của Grave-san vào trong ngõ và biến mất trong thành phố. Sau khi chắc chắn bóng dáng của họ không thể nhìn thấy được nữa, chúng tôi rời khỏi nơi đó và bước về phía lâu đài.

 

 

[Tiếng Việt]Sono Mono Nochi Ni
favorite 9 / 10

you are viewing Sono Mono Nochi Ni - chapter 138 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Web Novel - End 138 - Vol 3 - Chương 138 : Đất nước này đã tha hóa đến tận gốc mất rồi - Sono Mono Nochi Ni - read Sono Mono Nochi Ni online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite