Sivan dẫn nhóm của Hiiro đi đến lều của những người Ashura . Căn lều này có vẻ rộng gấp ba lần những căn khác họ thấy. Khi họ bước vào, tất cả đều cau mày vì mùi thuốc sát trùng và máu xộc vào mũi họ.
Mười người đàn ông và phụ nữ đang nằm trên những chiếc giường được làm bởi cỏ và lá. Tuy vậy, họ không đơn giản là chỉ nằm xuống. Dù nhìn theo góc độ nào, một phần cơ thể họ được băng bó bởi băng gạc nhuộm đỏ màu máu. Nhìn kĩ hơn, dường như mặt đất cũng thấm đẫm bởi máu ở nhiều nơi.
Khi những người khác nhìn thấy cảnh tượng này, Shamoe run lên trong khi lấy hai tay che miệng. Liliyn cũng nhăn mày khó chịu.
“Đây là một trong những lý do vì sao chúng tôi không thể di chuyển. ~ja” (Sivan)
Nếu chỉ có một hoặc hai người bị thương, vậy thì việc mang theo họ còn có chút khả thi. Tuy nhiên, bởi vì có đến hơn một tá người bị thương nặng, ai cũng hiểu rằng mang theo họ không phải là một chuyện dễ dàng. Hơn nữa, từ những gì Hiiro đã nghe được, có những người đang trong tình trạng nguy kịch đến mức chỉ di chuyển họ thôi cũng gây nguy hiểm cho họ.
“Đương nhiên, còn một nguyên nhân khác là do <
“Các người không có thuốc chữa sao?” (Hiiro)
Hiiro nói ra nghi ngờ của mình.
“Làng già có. Tuy nhiên, những loại thảo dược có sẵn có vẻ không hiệu quả đối với những vết thương gây ra bởi những con quái vật ở sa mạc này… hơn nữa, tất cả những dân làng ở đây đều cần thuốc chữa. Kể cả nếu muốn tìm thuốc trên sa mạc này, thực sự là quá nguy hiểm khi để những người có khả năng chiến đấu ra đi bây giờ. ~ja~” (Sivan)
Giờ đây khi Hiiro đã suy nghĩ về việc đó, chưa chắc là loại thuốc đó sẽ mọc ở trung tâm sa mạc. Tộc <
Thế nhưng, những người có đủ tiêu chuẩn trong tộc <
“Mặc dù vậy, ở Ốc Đảo này, các loại thảo dược mọc lên và được dùng để trị thương. Tuy vậy, tình hình vẫn vô cùng tồi tệ cho dân làng~” (Sivan)
“Quả thực là vô cùng tệ.” (Hiiro)
Hiiro khoanh tay và nhắm mắt lại. Cậu chắc rằng Liliyn và Silva đang nhìn mình, nghĩ rằng Hiiro có thể chữa cho họ vì họ đã từng chứng kiến ma pháp hồi phục của Hiiro mà cậu đã cho họ xem trước đây. Tuy nhiên, Hiiro phớt lờ họ khi mà cậu không có nghĩa vụ phải cứu chữa cho họ.
Trong hai người, đặc biệt là Silva đang nhìn Hiiro, và suy nghĩ về việc liệu ông ta có nên nhờ Hiiro giúp những người bị thương. Ông cũng hiểu rằng Hiiro đang che giấu ma thuật của mình. Tuy nhiên, nhiều người đang bên bờ vực của cái chết.
Trên thực tế, Hiiro muốn bẻ cong nguyên tắc của mình một chút và chữa cho những người này. Khi mà Liliyn nhìn chằm chằm vào Hiiro, cô để ý thấy cậu đang tỏa ra một bầu không khí biểu thị rằng cậu sẽ không nói gì thêm nữa. Cô nhún vai trong khi nở một nụ cười châm biếm.
“Oi Sivan.” (Liliyn)
“Cô có chuyện gì muốn hỏi già vậy?” (Sivan)
“Có những nguyên nhân khác phải không? Kể cả nếu đối thủ là một quái vật cấp SSS, tộc <
“……..” (Sivan)
“Còn một điều kì lạ nữa. Mặc dù ngươi không còn mạnh như xưa nữa, ta không tin rằng ngươi bị đánh bại bởi những con quái vật như vậy. Kể cả nếu ngươi đang mang gánh nặng của cả Bộ Tộc. Mặc dù ta không biết chuyện gì xảy ra với chân phải của ngươi, ta không ngờ rằng ngươi bị đánh bại, chưa kể là còn mất đi cả hai mắt… Ngươi đang giấu ta điều gì?” (Liliyn)
Khi Liliyn nói những lời đó, đôi mắt cô lấp lánh trong khoảnh khắc. Camus và người đàn ông búi tóc im lặng khi nghe Liliyn tra hỏi. Nhìn biểu hiện của họ, Liliyn biết rằng giả thuyết của cô đã hoàn toàn chính xác.
Tiếp đó, Sivan hít một hơi thật sâu và cuối cùng cũng mở miệng.
“Quả như mong đợi từ <
“~fufun, đó là tất nhiên” (Liliyn)
Liliyn tự hào ưỡn ngực, khuôn mặt cô nhẹ giãn ra.
“………Con quái vật trong sa mạc. Nó là…… Tù Trưởng đời trước.” (Sivan)
“Tù Trưởng đời trước ? Ý ông là sao, Sivan?” (Hiiro)
Liliyn chau mày đầy nghi hoặc.
“~unja~ tên nhãi đó. Nó xảy ra khi Camus còn nhỏ.” (Sivan)
Sivan nghiêm nghị nói.
30 năm trước, một biến cố xảy ra ở sa mạc này. Nó bắt nguồn chỉ từ một con quái vật. Con quái vật đó là một loài lấy sa mạc làm nơi cư ngụ. Tiếp đó, con quái vật này đột biến và thay đổi hình dạng.
Tên con quái vật đó là <
Hơn thế nữa, con <
Tiếp đó, điều đáng ngạc nhiên là những thuộc tính của con quái vật bị nó ăn mất sẽ thay đổi thân thể con <
Hơn nữa, một con quái vật khác, <
Tộc <
Tộc Trưởng của <
Rigund, cùng với những người đồng hành, đi giết con <
Tuy nhiên, sau khi trở lại, Rigund đang mặc bộ đồ rách rưới. Cả người ông chi chít các vết thương. Những người khác thì choáng váng bởi điều đó. Kể cả Sivan cũng chỉ có thể nhìn vô hồn vào ông trong sự kinh ngạc.
Mọi người đều biết con <
“Đó không phải là một con <
Mọi người đều giật mình lại trước lời của Rigund. Song, có một người di chuyển. Sivan hỏi Rigund lại lần nữa với vẻ nghiêm nghị. Tuy nhiên-
*dogogogogon!*
Họ nghe thấy tiếng gầm của con <
Hơn nữa, có thể thấy kẻ thần bí mặc áo choàng đen đang đứng trên lưng nó. Khi mọi người chứng kiến chuyện này, họ hiểu rằng những gì Rigund nói là sự thật.
Camus thấy được rằng cha cậu đã hoàn toàn kiệt sức. Tuy nhiên, nhìn vào đồng đội mình, một cơn giận bùng nổ trong cậu khi Camus đối diện con ác thú. Kể cả khi cha cậu là người mạnh nhất bộ lạc, không có gì đảm bảo rằng Camus có thể chiến thắng. (chỗ này kô hiểu lắm cha nó mạnh nhất thì lq j @@)
Khuôn mặt Rigund trắng bệch khi ông nhìn những hành động của Camus. Ông tuyệt vọng di chuyển cơ thể đau đớn của mình, tuy nhiên, ông không thể che chắn cho Camus khỏi đòn tấn công của con <
Camus, lần đầu tiên trong đời, cảm nhận được sát ý đằng sau một đòn tấn công có thể giết chết cậu. Camus cứng đờ vì sợ. Tất cả mọi người đều nghĩ rằng Camus sẽ chết chắc. Tuy nhiên, ngay lúc đó, Sivan xuất hiện, vừa kịp bảo vệ cậu đúng lúc.
Vì điều này mà chân phải Sivan đã bị thương. Hơn thế nữa, những đòn tấn công của con <
Mặc dù họ né được đòn quật đuôi bằng cách nhảy lùi lại, khoảnh khắc đó, những chiếc dây leo mọc lên và quấn vào chân họ. Chuyển động của Sivan trở nên hạn chế. Ông già chắc chắn rằng điều này là do ma thuật gây ra. Tiếp đó, ông dò tìm nguồn gốc ma thuật và hiểu rằng người mặc áo choàng là kẻ đã thi triển nó. Hơn nữa, vì lượng ma thuật khổng lồ đã được đưa vào trong dây leo, chúng sẽ không suy chuyển một chút nào.
Sivan giãy dụa trong tuyệt vọng. Theo đó, chiếc đuôi độc bắn một thứ gì đó về phía Sivan. Nọc độc được phóng ra văng vào cả hai mắt của Sivan. Ông cảm thấy cực độ đau đớn từ đôi mắt, dường như chúng đang bị đốt cháy.
Con <
Người cứu Sivan là Rigund, hơi thở của ông hỗn loạn vì đau đớn và kiệt sức. Một thanh kiếm đen được ghì chặt bởi cả hai tay. Tuy nhiên, ở khoảng cách hiện tại, Rigund tra đôi song katana vào vỏ và ném nó về phía Camus. Rồi ông chụp lấy một thanh kiếm cong bên cạnh mình trong khi ổn định lại thăng bằng.
Ông nói với những người đồng đội, rằng họ hãy đem theo Sivan và chạy đi. Họ tiến đến giải cứu Sivan. Camus thì chỉ đơn giản là nhìn vào bóng lưng người cha mình, lặng im.
“Đi đi!” (Rigund)
“Cha!” (Camus)
Camus không hề muốn đi. Cha cậu đang đầy thương tích đầy mình. Ông không có một chút cơ hội nào thắng cuộc chiến này cả. Camus cũng hiểu rằng cha cậu đang câu chút thời gian để những người khác chạy đi an toàn.
“Đừng do dự!” (Rigund)
“…… !?” (Camus)
“Con là con trai ta! Đó là lý do tại sao con không được do dự về những gì con đang làm!” (Rigund)
“Ch…Cha……” (Camus)
Camus run rẩy trước những lời của cha cậu. Cậu đứng lên và nhặt đôi katana lên trước khi quay đi cùng những bước chân nặng nề.
“Hou~ Ngươi đang bỏ chạy đấy à?” (???)
Một giọng nói mờ mịt, trầm thấp lọt vào tai Camus. Nó thuộc về kẻ mặc áo choàng đang đứng trên mai con <
“Bỏ rơi chính cha của mình, ngươi chọn cách trốn đi trong tủi nhục và sống sót...? Thật thú vị.”
“… Ngươi…” (Camus)
Camus quay đầu lại và nắm chặt nắm đấm. Dù người kia mặc mũ trùm đầu, Camus có thể khẳng định rằng có một vết thương chữ thập trên gò má hắn.
“Camus!” (Rigund)
Camus tỉnh táo lại khi nghe tiếng cha cậu
“Nghe đây Camus… Tộc chúng ta… và đôi katana đó… ta giao chúng lại cho con.” (Rigund)
“Ch…a” (Camus)
Tiếp đó, ông bỏ đi vẻ khó khăn và cười nhăn nhó.
“Đừng bao giờ quên! Con là con trai ta! Vì vậy, con phải làm được!” (Rigund)
“…..” (Camus)
“Không được thất bại, … con phải trở thành một người đàn ông tốt.” (Rigund)
Lệ bắt đầu ướt đẫm đôi mắt Rigund.
“Đi đi… mọi người… ta giao họ cho con.” (Rigund)
Camus không còn quay mặt lại nữa. Cậu ra đi, tuyệt vọng chạy đi cầm theo hai thanh katana trong tay.
Ốc đảo họ sống đã bị bỏ lại và khá xa với ốc đảo họ mới tìm được. Vì vậy, họ bắt đầu sống ở đó. Mọi người đều chờ đợi Rigund trở về. Tuy vậy, họ đã bị sốc bởi thông tin họ nhận được từ những người đồng đội đi tuần khu vực xung quanh.
Một sinh vật giống với Rigund được phát hiện. Mọi người đều vui mừng khi nghe được rằng ông còn sống, nhưng rồi, niềm vui sớm dập tắt bởi những lời tiếp theo.
“Có một chiếc đuôi độc mọc trên người Rigund.” (Trinh sát)
Khi họ điều tra vấn đề này, họ chắc chắn rằng Rigund đã bị nuốt bởi con <
Những ai nghe được sự thật này đều không thể giấu nổi cơn sốc của họ. Khi những người khác phát hiện ra ông, có vẻ như ông vẫn còn giữ được một chút lí trí còn lại trong mình. Họ nói với Rigund rằng họ đã tìm ra một nơi an toàn cho Bộ Tộc.
Tiếp đó, Rigund có vẻ như đã ép chút sức lực còn lại để giới hạn khả năng hành động của con <
Camus và những người khác không biết rằng nó sẽ tồn tại bao lâu, khi mà có rất nhiều quái vật để hấp thu ở nơi đó. Tuy nhiên, họ không tìm thấy thứ mà họ muốn tìm. Tên mặc áo choàng. Tuy vậy, theo như báo cáo, hắn có nói “ Việc của ta ở đây đã hết.” trước khi biến mất. Hiện giờ, có vẻ như họ có thể thở phào một chút.
Tuy nhiên, kể cả nếu họ không tìm những con quái vật ở trong kết giới, những con quái vật cũng sẽ tìm cách thoát ra. Có khả năng là bản năng sống sót của chúng đã bị kích thích bởi con <
Sivan xem xét câu chuyện của Rigund. Họ cố gắng không giết con <
Song, các nhà thám hiểm bắt đầu xuất hiện sau một thời gian. Kết quả là, họ đi vào kết giới của con <
Sau sự kiện đó, họ ngăn cản những người ngoài khỏi việc đi vào sa mạc. Giả sử như họ làm con <
Vì lý do này mà tộc <
you are viewing Konjiki no Word Master - chapter 86 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser
Report Comment
Facebook Comment
Web Novel - End 86 - Vol 2 - Chapter 86 - アスラの執着 - Niềm tin của tộc Ashura - Konjiki no Word Master - read Konjiki no Word Master online at otakusan.net