Sono Mono Nochi Ni - Chương 146 : clean up 1

Credit: NHể TEAM

Có cái gì đó đang bay với một tốc độ khủng khiếp, hướng tới tôi người đang đi về phía Sarona và những người khác. Đó là Meru.

Meru không giảm tốc độ của nhóc ấy. Nhóc ấy bay thẳng vào mặt của tôi trong khi tạo ra một âm thanh * wooosh *. Tôi đã không di chuyển một inch và lãnh nguyên cú tông của nhóc ấy vì đó là tôi. Nhưng thông thường, mọi người sẽ tránh phải lãnh cú đó với một tốc độ như vậy.

Tôi che đi mắt tôi để Meru người bắt đầu leo lên đỉnh đầu của tôi mà không thèm để ý gì cả không lỡ cấu vào mắt tôi, và ngủ thiếp đi trong nhẹ nhõm ngay khi nhóc ấy lên tới đỉnh đầu.

Tôi nhẹ nhàng vuốt ve Meru đang ngủ trên đầu tôi. Vâng, tôi đã hoàn toàn được chữa lành rồi!!

Hành vi của Meru đã làm dịu tôi. Mặc dù tôi đã bộc lộ rất nhiều sự tức giận, và hành xử một cách thô bạo, Meru vẫn ngủ ngon trên đầu tôi như thường lệ. Nhóc ấy hoàn toàn không cảm thấy sợ sệt đối với tôi.

Tôi vui vì Meru vẫn như mọi khi. Tôi nhẹ nhàng vuốt ve Meru một lần nữa trước khi chuyển hướng nhìn của tôi về phía nhóm nữ. Còn họ thì sao? Tôi tự hỏi họ cảm thấy sợ tôi hay không .....

[Không công bằng!! Thật là không công bằng !!] (Sarona)

[Một nụ hôn từ Wazu-san !!] (Tata)

[Ane-sama, em cảm thấy ghen tị đấy !!] (Naminissa)

[......... nụ hôn đó thật là tràn ngập tình yêu] (Haosui)

[Ugh !! Em rất ghen tị ..... G.E.N T.Ị Đ.Ấ.Y ..... !!! (Kagane)

[Umm .....] (Narellina)

.......... Narellina đang bị bay quanh với những người khác vì một lí do nào đó. Narellina dường như cũng đã quên đi những chuyện đáng buồn trước đó nữa.

Các thành viên khác nhận thấy tôi đang đến gần, các cô ấy bắt đầu áp sát tôi.

[Wazu-san! Em cũng muốn ..... một ..... n-n-nụ hôn! (Sarona)

[Em cũng vậy ..... anh có thể hôn em không?] (Tata)

[Wazu-sama !! Không công bằng khi anh chỉ hôn một mình Ane-sama. Xin hãy hôn cả em nữa đi ạ!] (Naminissa)

[.......... em lúc nào cũng sẵng sàng] (Haosui)

[Onii-chan !! Em cũng muốn, ngay bây giờ ..... cuppooo !!] (Kagane)(có ai biết cuppooo là gì không vậy, hay chỉ là âm thanh làm nũng)

[Em cũng ..... muốn ..... một lần nữa được không .....] (Narellina)

Eh? Tôi tự hỏi tại sao mọi người lại xin tôi hôn họ. Ý tôi là, các em không cảm thấy sợ anh sao?(Hay lắm ĐMM, tắt hóa thần xong ngu trở lại rồi)

Well, mặc dù tôi không hiểu rõ mọi chuyện. Tôi chỉ có một chút ngạc nhiên với hành vi không thay đổi của họ. Meru vẫn mọi khi, mọi người đều ổn, họ thực sự rất tốt cho một người như tôi. Tôi ôm lấy mọi người trong cảm giác hạnh phúc.

[[[[[[Không đúng, chúng em đang yêu cầu một nụ hôn lúc này cơ mà!! ]]]]]]

Lúc này.....? Chúng ta có một cảm giác tốt đẹp ở đây, vì vậy hãy kết thúc nó thật đẹp với một cái ôm thôi. Chúng ta không thể kết thúc nó ở đây sao? Điều này chưa đủ à? Điều này là không đủ, huh? Để xem .....

[Hmm ..... đúng rồi! Nhìn này, Freud đang nhìn đấy. Chúng ta hãy hôn nhau trong một lúc khác nhé] (Wazu)

[Không, làm ơn. Chỉ cần xem tôi như một hòn đá bên lề đường, tôi không quan tâm đâu. Xin hãy cứ tự nhiên đi!] (Freud)(Lầy)

[[[[[Đó là những gì anh ta nói đấy, chúng ta hãy hôn nhau thôi nhé !! ]]]]]]

Chết tiệt!! Freud !! Anh đang thưởng thức cái tình huống này, phải không? "Nào, đừng giận chứ, cậu hãy thành thực với bản thân mình đi!" Freud đang hướng một nụ cười vào tôi như thể nói ra điều đó.

[..........cái gì thế này? Mọi chuyện đã kết thúc rồi à!? Mặc dù tôi đã vội vã chạy đến nơi này. Oh, tôi có cản trở gì không?] (Grave)

Không chú ý, Grave-san đã ném những lời đó cho chúng tôi trong khi đứng ở lối vào của căn phòng này. Tôi ngay lập tức đưa tay ra và ôm lấy tất cả các cô ấy

Tốt đẹp!! Thật đúng lúc !! Không tệ đâu Grave-san !! Người đàn ông có thể đọc được bầu không khí !!

[[[[[...... tch! ]]]]](t có thể hình dung được mặt của mấy ẻm bây giờ ra sao)

Huh? Ngay bây giờ, có vẻ như tôi nghe thấy tiếng tặc lưỡi ở đâu đó ..... có lẽ nó chỉ là ảo giác của tôi mà thôi. Tôi nghĩ âm thanh đó phát ra, gần tôi ..... chỉ có các thành viên của nhóm nữ đang hướng một nụ cười vào tôi nên có lẽ không phải là do họ .....

Well, tôi chắc chắn tiếng tặc lưỡi từ hướng đó chỉ là ảo giác của tôi ..... Tôi nghĩ như vậy ..... Tôi thực sự muốn nghĩ như vậy .....

Deizu bước vào phòng từ phía sau của Grave-san khi tôi đang nghĩ về một điều như vậy.

Oh!! Điều đó nhắc tôi nhớ, tôi hoàn toàn quên mất con gái của Deizu. Tôi nhìn quanh căn phòng trong khi tự hỏi cô ấy ở đâu. Tôi thấy cô đang nhìn chúng tôi từ phía góc phòng. Cô ấy dường như đang ngây cả người ra vì nhiều chuyện bất ngờ vừa xảy đến

Tôi nói với chỉ cho Deizu cô ấy ở đâu trong khi anh ta đang ngó nghiên khắp căn phòng. Deizu chuyển hướng nhìn về phía đó, theo hướng tay tôi chỉ vào.

[Maorin !!] (Deizu)

Deizu kêu lên trong khi hai dòng nước mắt chảy dài trên mắt khi đã đảm bảo đó là con gái của mignh. Con gái của Deizu phản ứng lại tiếng nói lớn ấy và quay sang hướng giọng nói phát ra. Nước mắt chảy ra từ đôi mắt của cô khi cô bắt gặp hình bóng của cha cô đang đến gần.

[Papa !!] (Maorin)

Deizu và con gái chạy tới nhau cùng một lúc, ôm lấy nhau, để mừng cho sự an toàn của nhau.

Yup. Một cảnh tái ngộ giữa cha và con gái. Tôi mừng cho họ. Tôi rất mừng. Grave-san bước đến chỗ tôi khi Deizu và con gái của anh ta đang vui vẻ đoàn tụ.

[Có vẻ như mọi thứ đã kết thúc mà không có vấn đề gì xảy ra. Well, bầu không khí ở đây đã hoàn toàn lắng xuống khi tôi đến rồi nên tôi không nghĩ sẽ còn chuyện gì đặc biệt xảy ra nữa đâu] (Grave)

Grave-san đang nói trong khi nhìn vào vị tên vua tự xưng kia.

[Anh ở đây thì có nghĩa là thành phố cũng đã được giải phóng rồi, phải không?] (Wazu)

[Yeah, Freud hết sức nhiệt tình về nó vì một lý do nào đó, không có vấn đề gì đặc biệt phát sinh và tất cả mọi thứ đều kết thúc tốt đẹp] (Grave)

Freud? Tôi quay sang nhìn anh ta với câu nói đó. Freud chần chừ với nụ cười tươi rói bình thường của mình. Ok, chúng ta hãy để anh ta một mình.

[Vì vậy, chúng ta nên làm gì tiếp theo?] (Grave)

[Hmm? Ý của anh là gì?] (Wazu)

[Vấn đề đã qua rồi, chúng tôi đã giải cứu đất nước này ..... Vấn đề bây giờ là, những gì sắp xảy ra bây giờ? Ý tôi là, không hề có gia đình hoàng gia nào cai quản đất nước này từ bây giờ .....] (Grave)

[Anh nói đúng!] (Wazu)

[Nếu những người có thể hướng đất nước này theo hướng tốt không nắm quyền đất nước này, điều tương tự sẽ lại bị lặp lại một lần nữa .....] (Grave)

[Tôi đoán vậy .....] (Wazu)

Tôi nhẹ nhàng trả lời trong khi mỉm cười với Grave-san. Anh ta chú ý đến nét mặt của tôi, nở một nụ cười cay đắng.

[Wazu-kun, tôi bằng cách nào đó cảm thấy một cảm giác khá là tồi tệ .....] (Grave)

[Grave-san, anh đã đi rất nhiều nơi phải không?] (Wazu)

[Vâng, tôi đã nói với cậu lúc trước là những người vợ của tôi ở khắp trên thế giới này] (Grave)

[Anh đã bao giờ nghĩ là sẽ tập hợp tất cả họ lại và sống cùng với nhau ở một nơi?] (Wazu)

[Tất nhiên, nếu có thể ..... tôi muốn làm điều đó ....] (Grave)

[Quốc gia bán nhân ở phía bắc của đất nước này, vương quốc này lại ở phía đông, biển thì ở phía tây, nơi này quả là không tệ, phải không?] (Wazu)

[Đó là  ..... thế .....] (Grave)

[Anh không nghĩ rằng đây là thời điểm thích hợp để anh có vài đứa con sao?] (Wazu)

[Tôi nghĩ vậy, nhỉ .....] (Grave)

[Hơn nữa, anh nói sẽ có trách nhiệm trước khi chúng ta tới đất nước này, nhớ không?] (Wazu)

Grave-san dường như đã bỏ cuộc về điều gì đó sau khi tôi hỏi anh ta dồn dập. Anh nhìn lên bầu trời và bắt đầu suy tư.

[........ nói cách khác, Wazu-kun bảo tôi nên trở thành vua của đất nước này?] (Grave)

[Nếu đó là Grave-san, tôi chắc rằng anh có thể gầy dựng nên một đất nước tốt đẹp!] (Wazu)

Tôi thành thật cảm thấy như vậy. Tôi thực sự nghĩ rằng Grave-san sẽ là một vị vua tốt.

Grave nhìn tôi với đôi mắt mạnh mẽ đầy quyết tâm.

[Tôi sẽ nhận trách nhiệm này. Nhưng quả thật, tôi không cảm thấy mình xứng đáng để làm một vị vua ..... Tôi đã từng nghe nói về một câu chuyện kể về một mạo hiểm giả đã trở thành một vị vua ở đâu đó nhưng ..... cậu thực sự nghĩ rằng tôi có thể làm một vị vua tốt sao?] (Grave)(WTF, có khi nào là isekai smarphone)

[Tất nhiên. Tôi sẽ giúp đỡ anh nếu có thể] (Wazu)

[* Thở dài * ..... nếu cậu đã nói như vậy .... Tôi sẽ cố gắng để làm một vị vua tốt cho đất nước này. Tôi sẽ không rong ruổi khắp nơi nữa, tôi muốn làm dịu những người vợ của tôi những người luôn lo lắng trên những chuyến hành trình của tôi] (Grave)

Tôi mỉm cười với Grave-san, người dường như bối rối sau khi nói như vậy.

(CÓ THẰNG BẠN ĐÚNG LÀ ĐÁNG ĐỒNG TIỀN BÁT GẠO, THẤY ĐANG LÀ DÂN VÔ GIA CƯ. NÓ LIỀN ĐI ĐÁNH SẬP CÁI QUỐC GIA XONG CHO MK LÊN LÀM VUA VÔ ĐIỀU KIỆN.)

[Tiếng Việt]Sono Mono Nochi Ni
favorite 9 / 10

you are viewing Sono Mono Nochi Ni - chapter 146 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Web Novel - End 146 - Vol 4 - Chương 146 : clean up 1 - Sono Mono Nochi Ni - read Sono Mono Nochi Ni online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite