Sono Mono Nochi Ni - Chương 151 : Idle Talk : Maorin

Credit: NHể TEAM

Không giống như bây giờ, khi còn nhỏ tôi chỉ là một cô bé ốm yếu và nhút nhát. Tôi tự hào vì bản thân mình là một bán nhân và là con gái của Papa tôi, nhưng ..... thực tế là cơ thể của tôi không khỏe mạnh như những đứa trẻ khác, khiến tôi cảm thấy chán nản.

Mặc dù vậy, với những lời lẽ nhẹ nhàng, Papa bảo tôi hãy tin tưởng vào bản thân mình. "Con là một bán nhân và con gái mà Papa tự hào", ông nói thế .....

Từ đó tôi đã quyết tâm rèn luyện cơ thể mình vì những lời nói động viên đó của ông.

Tôi không thể chống đẩy nhiều như tôi đã nghĩ. Cũng có lúc tôi chán nản vì cơ thể tôi không thể cử động như tôi muốn và khóc. Tuy vậy, tôi đã không bỏ cuộc. Papa và Mama cũng đã không bỏ cuộc để khích lệ tôi.

Sau đó, sau khi tôi tập luyện, khi tôi đã nhận ra nó, đó là tôi đã trở thành một đứa trẻ có khả năng cao nhất trong số những đứa trẻ cùng tuổi.

Tiếp theo, khi cơ thể của tôi đã đủ mạnh để thực hiện bất kỳ hoạt động nào, tôi đã thể hiện sự quan tâm đến kiếm thuật. Mama dường như đã nghĩ rằng tôi chỉ đơn giản là học kiếm thuật ở một mức độ chỉ để tự vệ.

Có một lần, Papa đưa tôi tới khu luyện tập của những người lính của quốc gia chúng tôi. Có một số người trông thật cool. Ngay khi nhìn thấy cảnh tượng ấy, tôi có thể thấy được hình dáng lý tưởng của tôi là một trong số họ và quyết định đi theo con đường của một chiến binh.

Mama đã rất tức giận khi tôi nói với bà ấy rằng tôi muốn học kiếm thuật một cách nghiêm túc. Bởi vì tôi là một cô gái, Mama nói với tôi là nên ở nhà và học cách để trở thành một quý cô. Tôi hiểu rằng mẹ đã lo lắng về tương lai của tôi nhưng tôi đã làm theo trái tim của mình mách bảo

Hơn nữa, tôi nghĩ rằng điều đó là một điều cần thiết khi tôi có người tôi yêu. Well, nhưng bây giờ thì tôi không có ai cả. Bên cạnh đó, tôi chỉ chấp nhận người đàn ông mạnh mẽ hơn tôi thôi.(tiếp bước haosui)

Vì Papa đã nói giúp tôi nên tôi được phép nghiêm túc học kiếm thuật với điều kiện là tôi phải giúp Mama làm việc nhà.

Nhiều năm trôi qua kể từ khi tôi bắt đầu học kiếm thuật. Trong thời gian đó, tôi đã thử nhiều loại vũ khí khác nhau như trường kiếm và cự kiếm. Đó là thanh kiếm đôi mà tôi có thể sử dụng tốt nhất với tốc độ của bản thân, chúng phù hợp với tôi nhất.

Để điều chỉnh cơ thể của tôi trong việc sử dụng song kiếm với một tốc độ ổn định, tôi đã được đào tạo như vậy. Tôi đã trải qua vô số trận chiến tập với những bán nhân khác và cuộc chiến với những quái vật. Nhưng tất nhiên, trong thời gian đó thì tôi cũng không bao giờ quên giúp Mama việc nhà.

Với điều đó, sức mạnh của tôi trở nên nổi tiếng trong cộng đồng bán nhân, và dần dần thì không ai có thể đánh bại tôi nữa.

Tuy nhiên, một vấn đề khác nảy sinh trong những ngày đó. Những người đàn ông cầu hôn tôi xuất hiện từ khắp nơi. Tất nhiên tôi đã từ chối tất cả vì hầu hết mọi người đều yếu hơn tôi.

Thành thật mà nói, không ai có thể làm cho trái tim tôi run động cả. Trong khi có thể sẽ không giống như truyện cổ tích, tôi muốn tự tìm và quyết định người bạn đời của mình.

Tôi đã dành cả ngày để giúp mẹ, rèn luyện bản thân và vẫn từ chối những người cầu hôn. Một hôm, tôi nghe thấy một cuộc đối thoại đáng sợ giữa Papa và chú Gio. Có nhiều người mất tích trong các làng mạc và thị trấn ở phía nam. Theo những phát hiện này, dường như nguyên nhân chính là người ở phía Nam đã bắt cóc họ.

Tôi chạy về phía Nam ngay lập tức. Đó là câu chuyện không thể tha thứ. Hơn bất cứ điều gì, tôi có sức mạnh. Sức mạnh để chiến đấu.(ngựa non háu đá)

Tôi tìm thấy một nhóm đáng ngờ trên đường về phía nam. Nhóm người đó đang làm gì đó lén lút trong rừng. Tôi xác nhận tình hình từ trên cây và thấy một số các bán nhân bị bắt và trói ở đó.

Trong cơn giận dữ, tôi đánh bại một vài tên trong số chúng một cách dễ dàng cho đến khi một người đàn ông đeo mặt nạ xuất hiện. Tôi đã tự tin vào sức mạnh của mình nhưng tôi đã thua trước người đàn ông bịt mặt. Nước mắt tôi tự động chảy ra với cảm giác thua kém và cả những cảm giác hối tiếc vì đã không thể giúp được cho những người đồng bào của tôi .....

[Geez ..... Các ngươi thậm chí còn không thể đánh bại một đứa con gái sao? Các ngươi khá may mắn vì có ta ở đây đấy ..... Well, dù sao thì đứa con gái này cũng xứng đáng để đem ra thử nghiệm với golem đây.....]

Người đàn ông đeo mặt nạ nói gì đó nhưng giọng của hắn ta không thể chạm tới tai tôi .....

Với một vòng cổ nô lệ bị đeo trên cổ, tôi đã được mang đi qua một lối đi tối như trong một mê cung bởi người đàn ông đeo mặt nạ, hướng tới một không gian ngầm rộng lớn.

Có rất nhiều golem bằng đá ở bên trong và có những âm thanh chiến đấu cũng có thể được nghe từ xung quanh.

[Đây là nơi ở mới của ngươi. Well, hãy cố sống lâu hết mức có thể nhé!]

Người đàn ông đeo mặt nạ nói như vậy trước khi ném cặp song kiếm của tôi về lại cho tôi và bước đi.

Tôi không thể chống đối lại hắn ta vì vòng cổ nô lệ và bởi vì tôi cũng không thể thoát ra được khỏi đây. Tôi bước về phía phát ra những âm thanh chiến đấu.

Thứ đầu tiên ập và mắt tôi là cảnh đồng bào của mình đang bị giết bởi những con golem bằng đá. Nếu tôi nhìn kỹ, một số lượng lớn xác chết của những bán nhân đã bắt đầu bị thối rữa, và bị phân tán ở đây và ở đó

[Cái ..... Chuyện quái gì thế này .....] (Maorin)

Tôi run lên vì tức giận. Tôi kéo thanh song kiếm ra và cố gắng để tiêu diệt những con golem. Con golem đá phản công nhưng không có lý do gì để cho một đòn đánh chậm chạp đó có thể đánh trúng được tôi.

Những đòn tấn công của những con golem không thể đánh trúng được tôi nhưng những cú chém của tôi cũng không thể tiêu diệt được những con golem đó . Không có lấy một vết xước nào để lại khi tôi chém chúng bằng kiếm. Tuy nhiên, tôi đã dần yếu sức và không còn có thể tung ra những đòn đánh chuẩn xác được nữa .....

Tôi không biết bao nhiêu ngày đã trôi qua ..... nhưng có một điều mà tôi đã hiểu trong thời gian này.

- Những con golem đá chỉ có thể di chuyển trong một khoảng thời gian nhất định.

- Thức ăn thì được đưa xuống từ cái lỗ trên trần;

- Tình trạng thể chất của tôi đang được duy trì ở mức độ nhất định.

- Có vẻ như cuộc chiến này là để cho bọn chúng khẳng định hiệu suất của những con golem đá.

Mặc dù tôi không thể từ chối cảm giác rằng tôi đang bị sử dụng cho việc thử nghiệm của tên đàn ông đeo mặt nạ, tôi cũng không thể làm được gì nhiều kể từ khi cái vòng cổ nô lệ này vẫn còn ở trên cổ tôi. Trong thời gian những con golem đá dừng hoạt động, tôi đã tập trung lại những cái xác của đồng bào tôi và lặng lẽ cầu nguyện cho họ được an nghỉ .....

[Tôi hứa ..... Tôi sẽ đưa tất cả các bạn về lại quê hương của chúng ta .....] (Maorin)

Một hôm, một người rơi xuống từ cái lỗ trên trần nhà. Anh ta có mái tóc màu trắng và đen, mang một nét mặt bình thường, và mặc bộ quần áo dơ bẩn được làm từ da quái vật.

Tôi rất vui mừng khi người đó nói với tôi rằng Papa đã đến đây. Nếu Papa ở đây, tôi chắc chắn sẽ có thể cứu được tất cả các đồng bào của chúng tôi. Những cái xác của các bán nhân đã chết cũng có thể được trả về cho gia đình họ.

Trong khi tôi đang hài lòng với tin tức này, đột nhiên bầu không khí xung quanh anh chàng mang màu tóc đen và trắng đã thay đổi. Có vẻ như anh ta đang xem một cái gì đó ngay lúc nãy .....

Tất cả những con golem đá phía trước tôi đều bị phá hủy ngay lập tức .....

Sự an toàn của tất cả các xác chết của đồng bào tôi đã được bảo đảm bởi một lớp màng trong suốt gì đó .....

Sau đó, anh ta đưa tôi ra khỏi nơi này để gặp Papa ....

Tôi vẫn bị làm kinh ngạc bởi những sự kiện nhanh chóng đang mở ra trước mặt tôi. Tôi bay lên với một tốc độ khủng khiếp và xuyên qua cả cái trần khi trước và vào trong một căn phòng. Mái tóc của anh ta đã hoàn toàn chuyển thành màu trắng. Tôi đang đứng quan sát chung với các cô gái dường như là bạn của anh ta. Cơ mà chỉ toàn là phụ nữ trong nhóm của anh ta. Tôi tự hỏi mối quan hệ của họ là gì ....(đi gạ và bị gạ)

Tôi bắt gặp hình bóng của người đàn ông đeo mặt nạ đã đánh bại tôi lúc trước. Tuy nhiên, người đàn ông đeo mặt nạ không thể nào có thể chống lại anh chàng tóc đen trắng kia được. Ông ta đã bị đánh bại ngay lập tức.

Rõ ràng, một trong số những người phụ nữ trước mặt tôi đã bị tổn thương bởi những kẻ kia và điều đó làm cho anh ta rất tức giận. Lồng ngực tôi rung lên dữ dội trước người thanh niên với sức mạnh áp đảo kia .....

Suy nghĩ về nó thì, Papa đã có một lần nói với tôi là dòng máu bán nhân trong tôi có thể dễ dàng để thu hút được những người mạnh mẽ .....

Anh ấy có một khuôn mặt khá là dễ thương nếu tôi nhìn cẩn thận. Ngoài ra, thực tế là anh ấy đã tức giận bởi vì các cô gái trước mặt tôi đã bị thương, điều đó để lại một ấn tượng sâu sắc trong tôi ..... Tôi đột nhiên cảm thấy mình cũng muốn được anh ấy quan tâm như vậy ....(đã đớp thính từ đây)

Yup! Tôi đã quyết định! Anh ấy sẽ là chồng tương lai của tôi .....

Tôi đoàn tụ với Papa và trở về nước để trả lại xác của những bán nhân đã chết cho gia đình của họ. Tuy nhiên, trái tim tôi đã bị đánh cắp bởi anh ấy nên tôi quyết định trở về đất nước phía nam sau khi thuyết phục Papa và Mama.

Để đánh thức cảm giác này. Để nhận ra sức mạnh của mình. Tôi đã chiến đấu với người đàn ông tôi yêu .... Well, kết quả thì đã quá rõ như ban ngày .....

[Tiếng Việt]Sono Mono Nochi Ni
favorite 9 / 10

you are viewing Sono Mono Nochi Ni - chapter 151 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Web Novel - End 151 - Vol 4 - Chương 151 : Idle Talk : Maorin - Sono Mono Nochi Ni - read Sono Mono Nochi Ni online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite