Sono Mono Nochi Ni - Chương 153 : Không phải là tôi đã quên

Credit: NHể TEAM

Tôi đã giải thích về thân thế và hoàn cảnh của tôi với Mao. Meru vẫn ở trên đầu tôi như mọi khi, nếu tôi nhớ không nhầm thì buổi sáng hôm nay tôi sẽ hỗ trợ việc tái thiết thành phố và vào buổi chiều là việc tập luyện với các cô gái

Tôi chuẩn bị đồ đạc của mình và rời khỏi phòng. Haa, cụ Hồ từng nói lao động là hạnh phúc, tập luyện là vinh quang. Nhiệt tình cho một ngày hiệu quả nào. Tôi bắt đầu đi bộ, và tình cờ tôi nhìn thấy King Grave và vợ mình. Anh ấy đang nói về một thứ gì đó với người vợ là thương gia, người hầu gái và người vợ làm mạo hiểm giả của mình mà chúng tôi gặp ở Thú nhân quốc(sao t bỗng nghĩ tới nữ nhân quốc trong tây du kí nhỉ). Khi tôi gặp gia đình hoàng gia, tôi chào hỏi họ đôi chút.

"Chào buổi sáng, King Grave."(Wazu)

"Oh, Chào buổi sáng !! Mh? Wazu, cậu có phải đi đâu không và cậu sẽ ở lại đất nước này bao lâu? Không phải là tôi đang phàn nàn đâu nhé, đừng hiểu lầm... "(Grave)

...

Phải không nhỉ !!

Và với điều đó tôi vội vã tụ tập mọi người trong một căn phòng trong lâu đài. Có vẻ như cuộc họp sẽ diễn ra trên một chiếc bàn tròn nơi mà tôi với Meru trên đầu của tôi, Sarona, Tata, Naminissa, Narelina, Haosui, Kagane, Mao, Freud và King Grave cùng các người vợ sẽ ngồi ở đó. Và tôi đặt câu hỏi cho King Grave.

"Well, King Grave ..."(Wazu)

"Đợi một chút. Nó cũng không phiền gì đâu nhưng làm ơn đừng gọi tôi bằng 'king' nữa được không? Nó làm tôi cảm thấy hơi xa lạ ... không phải chúng ta là bạn bè sao? "(Grave)

"Tôi hiểu! Tôi cũng cảm thấy hơi ngượng ngịu khi cứ gọi như vậy. Từ bây giờ tôi sẽ gọi anh bằng King Grave trong các vấn đề chính thức nhưng bên ngoài thì tôi sẽ gọi cho anh bằng tên như trước đây. "(Wazu)

"Cảm ơn nhé!!"(Grave)

Grave-san cảm thấy thực sự bận tâm về điều đó. Tôi mỉm cười rạng rỡ khi tôi bắt đầu nói chuyện lại.

"Và vì vậy Grave-san, chúng tôi có thể đi ngay lúc này không?"(Wazu)

"Yeah, không có vấn đề gì. Thời gian để thành phố hoàn thành tái thiết vẫn còn một khoảng thời gian nữa nhưng trước giờ cậu đã làm rất tốt. Thời điểm khó khăn nhất đã trôi qua và từ giờ là lúc để người dân cả thành phố cùng nhau chung tay tái tạo nơi này lại ".(Grave)

Grave nhìn xung quanh vợ mình.

"Bên cạnh đó tôi cũng có những cô vợ vừa mới đến đây. Hơn nữa, người dân của Thú nhân quốc sẽ đến giúp chúng tôi để đất nước này nhanh chóng hồi phục. Tôi sẽ cho cậu thấy rằng tôi có thể dựng lên một quốc gia nổi danh khắc thới giới này như thế nào. "(Grave)

Grave-san nói như vậy và cho chúng tôi một cái nhìn đầy quyết tâm làm cho chúng tôi cảm thấy bớt căng thẳng đi phần nào. Tôi cũng đáp lại bằng nụ cười.

"Hiểu rồi. Vậy thì, chúng tôi cũng sẽ chuẩn bị các vật dụng cần thiết để tiếp tục lên đường. Mọi người đều ổn cả chứ? "(Wazu)

Khi tôi xác nhận với các cô gái, họ gật đầu trong khi mỉm cười.

"Hành động của chúng em luôn dựa theo những gì anh quyết định, Wazu-sama. Nếu có phản đối, chúng em sẽ thẳng thắn nói ra, vì vậy anh chỉ cần làm theo ý mà anh cảm thấy phù hợp thì chúng em sẽ luôn nghe theo. "(Naminissa)

"Cảm ơn em."(Wazu)

Tôi gửi lời cảm ơn tới những lời của Naminissa. Tôi nhận thấy những cảm xúc tương tự từ những biểu hiện của mọi người. Tôi quay lại nhìn mọi người trong số họ với một nụ cười để đáp lại cảm xúc của họ.

"Vậy thì cậu nên nhanh chóng giải quyết các vấn đề đó thật nhanh chóng để cậu có thể kết hôn với tất cả họ thì họ sẽ yên tâm ngay thôi "(grave)

Grave-san ném cho tôi những lời trêu ghẹo làm cho các cô gái nhìn tôi với đôi mắt mong đợi ... Tôi dám cá rằng anh ta đã biết trước rằng nó sẽ trở nên như thế này nếu anh ta nói thế ... haa ...

"Anh hiểu mà. Tôi không quên đâu, anh chắc chắn sẽ trả lời mọi cảm xúc của mọi người một cách đúng đắn. "(Wazu)

Như tôi đã nói, tôi thấy mọi người mỉm cười khi nắm lấy tay nhau.

"Và liệu cậu sẽ hướng thẳng tới điểm đến của cậu ngay khi cậu rời đất nước này?"(Greve)

"Mhh ... Về chuyện đó, tôi đã nghĩ đến việc đi đến một nơi khác trước đó."(Wazu)

"Vậy sao, đừng quên nói rõ với vợ mình nhé."(Grave)

"Chắc rồi, tôi dự định sẽ rời khỏi đây vào ngày hôm sau."(Wazu)

"Thế thì ... tôi sẽ là người sẽ đưa đất nước này lên vị trí hàng đầu, nhưng nó có hơi cô đơn đấy chứ ... nhưng sau đó nếu có thể, khi cậu đến đất nước này thì hãy nhớ rằng cậu sẽ luôn luôn được chào đón ở đây đấy, Nhớ nhé "(Greve)(yaoi time)

"Tôi sẽ ghi nhớ."(Wazu)

"Hãy làm thế nhé! Tôi sẽ để cậu nói chuyện với vợ mình bây giờ. Cậu có thể sử dụng nơi này luôn nếu muốn. "(Grave)

"Cảm ơn."(Wazu)

Sau khi nói vậy, Grave-san và những người vợ của anh ta rời khỏi phòng. Tôi chắc chắn họ vẫn còn hàng tấn công việc để làm và họ vẫn dành thời gian ở đây với tôi vì vậy tôi muốn cảm ơn họ từ tận đáy lòng. Tôi đảm bảo rằng tôi sẽ chào họ trước khi chúng tôi rời đi.(Thế nào chú cũng quên, chắc các bạn đọc giả nghĩ là vì sao t biết chứ gì..... xem lại cái tên chương đi)

Như tôi đã nghĩ, Kagane gọi tôi.

"Và Onii-chan, anh định đi đến đâu trước khi đến thủ đô?"(Kagane)

Các cô gái và Freud đều tập trung nhìn tôi.

"Oh, anh đang nghĩ tới việc lên trên núi. Chúng ta sẽ đi đến thủ đô qua ngọn núi đó. "

"" "" "" "... núi?" "" "" "(Sarona-san, Tata-san, Naminissa, Narellina, Haosui, Mao)

"Yup, núi Trung tâm."(Wazu)

Mọi người không nói lời nào với câu nói tôi vừa nói. Chỉ Freud gật đầu với một tiếng "Fumu". Well sẽ không có nghi ngờ gì là họ sẽ bất ngờ nếu tôi đột nhiên đề cập đến một ngọn núi.

"Tại sao anh lại muốn đi đến ngọn núi đó?"(Sarona)

"Em nghe nói núi Trung tâm không phải là nơi mà một con người có thể tồn tại."(Tata)

"Anh có ý gì?"(Naminissa)

"Có gì đó ở đó không?"(Narellina)

"... Đi bộ tới đó sao?"(Haosui)

"Đó là một nơi nguy hiểm, anh có biết không?"(Kagane)

"Có phải cho việc tập luyện không?"(Mao)

Mọi người đều cho tôi ý kiến của họ.

"À, anh sẽ nói cho các em biết lý do. Trước hết anh muốn đi gặp cha mẹ Meru. Cha mẹ Meru sống ở đỉnh núi, họ là những con rồng rất vui tính. "

Khi tôi nêu ra lý do đầu tiên của tôi, Meru khóc một cách vui vẻ và vỗ nhẹ vào đầu tôi. Nhưng tôi có ấn tượng rằng máu trên mặt mọi người đều đang hóa xanh sau khi nghe điều đó. Trong khi tôi tự hỏi tại sao, Sarona hỏi tôi như thể để xác nhận điều gì đó.

"C- Có điều này em muốn hỏi, khi anh nói với bố mẹ của Meru, anh muốn nói đến những con rồng đang sống trên núi Trung tâm, đúng không?"(Sarona)

"Đúng rồi."(Wazu)

"Và khi anh nói về những con rồng sống trên núi Trung tâm ... có nghĩa là anh đang nói đến vua của những con rồng chỉ xuất hiện trong các truyền thuyết, vua Rồng, đúng không?"(Sarona)

"Eh? Ragnil nổi tiếng đến thế sao? "(Wazu)

"Vậy là anh biết ngài ấy ... bây giờ em mới nhớ, khi em gặp anh lần đầu tiên, anh có nói là mình từ trên ngọn núi đó xuống."

Ah, đúng rồi. Lần đầu tiên tôi gặp Sarona, chắc chắn là khi tôi đang xuống núi. Nhưng đúng hơn, Ragnil là một sinh vật huyền thoại sao? Theo quan điểm của tôi, anh ta là một người chồng không thể chống lại mẹ chồng. Khi tôi hồi tưởng về Ragnil, Narelina hỏi tôi như thể để xác nhận điều gì đó.

"Bằng cách nào đó, ý anh nói Meru là con cháu của vua Rồng huyền thoại, phải không?"

"Yeah. Đúng thế, anh không biết gì về việc họ là huyền thoại nhưng, nhóc này là con gái của Vua Rồng không nghi ngờ gì cả. "

Với sự xác nhận của tôi, các cô gái đưa ra một cái nhìn kinh ngạc về phía Meru. Mặt khác, Meru trả lại cái nhìn của họ với một cái đầu nghiêng tỏ vẻ khó hiểu. Tôi cũng nghiêng đầu. Có phải là điều gì đó đáng để lo lắng chăng?(Quá lo là đằng khác)

Ahh ... Tôi không nên sử dụng bản thân mình làm ví dụ. Tôi đã gặp họ vô số lần để mọi người cảm thấy bình thường nhưng đối với các cô gái, Ragnil là một con rồng huyền thoại.

Và tôi đã nói chuyện với họ về Ragnil và vợ anh ta, về Meru và về lý do tôi chăm sóc nhóc ấy cho họ. Nhưng trên hết, tôi nói với họ rằng nếu nó khó khăn gì thì tôi sẽ bảo vệ tất cả để giúp họ trở nên bình tĩnh. Sau khi nghe câu chuyện của tôi, Kagane đưa ra một nhận xét ấn tượng.

"... anh đã kết bạn với một sinh vật huyền thoại như thế sao ..."(Kagane)

Tôi không thể đồng ý hoàn toàn với em ấy.

"Và rồi, tuy anh nói thế nhưng còn lý do nào khác để tới đó không?"(Naminissa)

Naminissa ép tôi nói lý do khác ngoài Meru mà tôi muốn đến đó. Quần áo tôi mặc là từ những nguyên liệu da những con ma thú sống trên ngọn núi ấy. Và bộ hiệu tại thì đang có những vết rách ngay lúc này vì vậy tôi muốn làm một bộ mới. Đồng thời tôi nói với họ rằng tôi nghĩ rằng tôi muốn chế tạo vũ khí mới và thiết bị phòng thủ cho các cô gái. Tôi luôn có thể có được một số từ đất nước này nhưng để làm được bộ giáp phù hợp với sức mạnh của các cô gái, tôi nghĩ rằng làm chúng từ những nguyên liệu lấy từ ma thú sẽ tốt hơn. Tôi đã được cảnh báo rằng với mức độ KHÓE LÉO trước đây của tôi, tôi không nên làm bất cứ điều gì bất cẩn, nhưng ít nhất là đối với vợ tôi, tôi không nghĩ là việc làm cho họ thứ gì đó sẽ trở thành vấn đề(OK, có khi thành này làm ra ma kiếm mạnh hơn thánh kiếm của thằng hero nữa ko chừng). Và trong trường hợp xấu nhất tôi luôn có thể yêu cầu Ragnil cho tôi vài món từ kho báu của anh ta. Vì vậy nên không có gì phải lo cả.

Khi tôi giải thích xong, vì một lý do nào đó, tôi thấy tất cả mọi người đang cười với một nụ cười đầy hạnh phúc. Khi tôi hỏi tại sao, họ nói với tôi rằng nó làm cho họ hạnh phúc khi nghĩ rằng họ sẽ mặc trang bị do chính tôi làm ra. Cuối cùng, Tata lại gọi tôi.

"Đi đến núi trung tâm đã được chấp nhận nhưng, làm thế nào chúng ta có thể đi đến đó? Em nghe nói ngọn núi đó là nơi mà không phải ai cũng có thể bước vào. "(Tata)

"Sẽ không có vấn đề. Em, Naminissa và rào cản ma thuật của Kagane đã trở nên mạnh mẽ hơn vì vậy anh không nghĩ sẽ có vấn đề gì với việc phòng thủ. Và nếu có gì xảy ra, anh có thể Hóa thần và đưa các em đến luôn đích đến. "(Wazu)

Với câu trả lời của tôi tất cả mọi người trở nên thuyết phục. Nó đã được thông qua rồi sao?

"Được rồi, ngay khi chúng ta chuẩn bị xong mọi thứ, hãy bắt đầu cuộc hành trình của chúng ta thôi nào."(Wazu)

"""""""Vâng!!"""""""(Sarona-san, Tata-san, Naminissa, Narellina, Haosui, Mao)

Và một lần nữa, chúng tôi bắt đầu chuẩn bị cho cuộc khởi hành của chúng tôi.

[Tiếng Việt]Sono Mono Nochi Ni
favorite 9 / 10

you are viewing Sono Mono Nochi Ni - chapter 153 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Web Novel - End 153 - Vol 4 - Chương 153 : Không phải là tôi đã quên - Sono Mono Nochi Ni - read Sono Mono Nochi Ni online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite