Sono Mono Nochi Ni - Chương 173: Trái tim của đứa trẻ không được cha mẹ hiểu thấu

Credit: NHể TEAM

Sau đó, chúng tôi tập trung mọi người lại và bắt đầu ăn uống cùng nhau, Runo-san bắt đầu kể cho tôi nghe những chuyện về Naminissa và Narelina khi họ còn nhỏ, nhưng cả hai đã nhận ra và đã ngăn lại. Thật đáng tiếc, nhưng cũng thật thú vị khi nghe về chuyện là khi còn nhỏ họ rất hay bày ra các trò trêu chọc người anh trai Navirio của họ. Và như thế chúng tôi ở lại một đêm ở đây. Chúng tôi cũng muốn thay phiên canh gác nhưng các hiệp sĩ đã từ chối. Well, dù gì thì họ cũng là hiệp sĩ mà nhỉ

Và ngày hôm sau chúng tôi bắt đầu di chuyển. Ra khỏi khu rừng là một thị trấn gần đó nhưng để đến được đó cũng phải mất vài ngày vì thế tôi thường tìm đến Runo-san nhiều lần để nghe về chuyện của các cô Công chúa nhưng họ lại luôn cứ như hiện ra từ hư không và gián đoạn chúng tôi. Thôi nào, sao các em cứ phải né tránh quá khứ của mình mãi thế ...

Và như thế sau khi đến được thị trấn thì chúng tôi đã ở lại đó một đêm. Dường như các hiệp sĩ sẽ đến thẳng đất nước Grave-san từ đây. Bên cạnh tôi Naminissa và Narelina cũng đã viết một lá thư giới thiệu cho các hiệp sĩ, nhưng trong khi tôi gửi thư đến cho Grave-san, thì những lá thư của hai em ấy lại gửi đến cho vợ của Grave-san. Chúng tôi chia tay các hiệp sĩ và hướng thẳng đến thủ đô hoàng gia.

Chúng tôi sẽ đến thẳng thủ đô hoàng gia theo đường chính, chúng tôi tiến vào một khu rừng nhỏ và một người đàn ông xuất hiện cản trở chúng tôi

"Fuu ... Cuối cùng ngày này đã đến ... Hôm đó ta đã không thể làm việc một cách đàng hoàn được nhưng hôm nay sẽ khác ..."

... Mh? Thậm chí nếu anh có nói thế thì ... Tôi cảm thấy người đàn ông tóc xanh này quen quen ... Mái tóc màu xanh? Và khuôn mặt đó ... Kiếm kiếm bằng việc ăn cướp?

"AH, Tôi nhớ ra rồi !! Anh là tên cướp được gia đình đi theo cỗ vũ !!"(Wazu)

"Quên điều đó đi!!"

Như một cảm xúc bị kìm nén? Anh ta hét lên với tất cả sức lực của mình. Và thế, anh ta bắt đầu xấu hổ và đỏ mặt. Lúc đó tôi yêu cầu mọi người đợi tôi và tiến lên đối đầu với Blue-san. Dường như họ đã quen với những chuyện kiểu này nên họ chấp nhận chờ đợi Freud lấy trà đen ra từ một nơi và không ai biết và bắt đầu phục vụ mọi người. Nói thế nào nhỉ? Nhìn anh ta hành sử như một quản gia chuẩn mực khiến tôi tự hỏi tại sao anh ta không bao giờ hành sử với tôi như một quản gia như thế nhỉ ...?

"Tôi đã cho gia đình tôi ở nhà !! Họ không có ở đây nữa. Giờ thì tôi có thể làm việc một cách đàng hoàn !!"

"Vậy thì bây giờ ..."(Wazu)

Tôi nhìn về phía sau Blue-san người đang có tinh thần cao độ để xem xem gia đình anh ta có ở đây không ...nhưng tôi không thấy họ... Nhưng tôi lại nhìn thấy một người phụ nữ đang núp ở sau lùm cây. Tóc cô ấy màu xanh lá cây và nét mặt của cô cũng rất dễ thương. Cô ấy đang nhìn chúng tôi, hay chính xác hơn, cô ấy đang lo lắng nhìn Blue-san.

"... Xin lỗi ... người phụ nữ đang nấp trong bụi cây là ai thế?"(Wazu)

Biểu hiện của Blue-san thay đổi đột ngột với những lời của tôi. Blue-san dừng những động tác của mình để kiểm tra lại sau lưng và Green-san che mặt trong sự bối rối.

"Tại sao em ở đây?"

Blue-san đưa ra một câu hỏi đáng ngờ. Green-san nhảy cẩn lên sau khi nghe thấy giọng của Blue-san và nhút nhát tiến ra. Có vẻ như Blue-san không biết Green-san đang ở đó.

"... Bởi vì em đã lo lắng ... rằng anh có thể bị thương ..."

"Anh ổn mà, dù anh trông không được cường tráng lắm, nhưng anh cũng khá mạnh đấy !!"

Không, nhìn anh ta không mạnh chút nào ...

"Trước tiên hãy để tôi hỏi cô ấy là ai đã nhé?"(Wazu)

Tôi hỏi điều đó và Blue-san quay lại đây và nói ...

"À, cô ấy là người phụ nữ của tôi."

Wow, người phụ nữ của Blue-san? Vậy sao? Có phải cô ấy sẽ trở thành vợ anh trong tương lai không? Green-san tỏ ra vui vẻ một cách nhút nhát sau khi nghe câu trả lời của Blue-san và khi cô ấy bước vào tầm nhìn của tôi, cô ấy cúi đầu.

"... Nói cách khác, anh sẽ để bạn gái cổ vũ cho mình thay vì gia đình."(Wazu)

"..."

Khi tôi chỉ ra điều đó, Blue-san đã gặp rắc rối. Dĩ nhiên, anh ta muốn, anh ta muốn thể hiện khía cạnh tuyệt vời của mình với bạn gái nhưng anh ta có thể khiến nó trở nên khó coi. Vì vậy, anh ta có thể không muốn cô ấy nhìn thấy điều đó. Vâng 8 hoặc 9 trên 10% là nó sẽ như vậy. Nếu tôi trước kia gặp tình cảnh này, tôi sẽ chết vì ghen tị mất, nhưng bây giờ tôi đã có các cô gái của tôi nên điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Trên thực tế, tôi thực sự đang tìm cách để thoát khỏi tình huống này ... Và trong khi tôi nghĩ thế, một chiếc phao cứu sinh đã đến từ một nơi bất ngờ.

"X-Xin lỗi anh."

Green-san bắt đầu run rẩy nói chuyện với tôi. Blue-san và tôi đang tự hỏi điều gì sẽ xảy ra khi chúng tôi chờ cô ấy tiếp tục.

"T-thực ra ... Tôi đã không đến một mình ... để cổ vũ cho anh ấy ... Tôi cũng đã gọi họ."

Và cùng với những lời của Green-san, nhiều người xuất hiện từ một số lùm cây ở kia và ở đó. Đó là gia đình của Blue-san mà tôi đã gặp lúc đó.

"kia rồi kia rồi !!"

"Hãy chứng kiến chiến thắng của con trai ta đi nào, Woooh!"

"Cẩn thận đừng để bị thương nhé!"

"Chiến đấu đê!"

"Nó là cháu của ta đấy!"

"Cố hết sức nhé !!"

Họ xếp thành hàng. Thật ngay ngắn sau, Green-san.

Nhưng nó đã không kết thúc ở đó.

"Ohh, đó là con rể?"

"Thật là một khuôn mặt nam tính."

"Chị đã chọn được một người tốt đấy, Onee-chan !!"(Kéo cả nhà gái tới luôn à!!!)

Dường như gia đình Green-san cũng đến để cổ vũ anh ta. Cả hai gia đình bắt đầu chào hỏi nhau và cha mẹ hai bên bắt tay nhau và sau đó nhìn về phía Blue-san với đôi mắt mong đợi. Trong khi đó, tình trạng của Blue-san thì ...

"..."

Anh ta đang đổ mồ hôi và ôm lấy bụng mình. Tôi hiểu mà. Anh đang bị đau dạ dày vì lo lắng.

"" "Tiến ~ lên ~ nào! Tiến ~ lên ~ nào !!" ""(gia đình dòng họ hai bên)

Thật là một gia đình vui vẻ. Nhìn thấy Blue-san nắm lấy dạ dày của mình, tôi muốn nói với họ hãy dừng lại. Nhưng mặc dù tôi không muốn anh ta chịu đau đớn như thế, tôi cũng không muốn chiến đấu với anh ta chút nào ...

Và trong khi tôi đang nhìn Blue-san, anh lấy một tay ra khỏi dạ dày của mình và run rẩy chỉ tay vào tôi.

"Tôi ... tôi sẽ nhớ điều này !!"

Và cùng với những lời đó, Blue-san chạy thẳng vào rừng.

"Đi theo anh ấy nào!"

"" Yeah! "" "

Sau đó Green-san và cả gia đình đuổi theo anh ta. Thực sự nếu anh có thể giải quyết xong xuôi với gia đình mình và trở lại. Tôi sẵn sàng đợi cho đến lúc đó. Blue-san cũng bảo tôi rằng anh ta sẽ nhớ điều này.

Và chúng tôi tiếp tục tiến về phía thủ đô Hoàng gia như không có chuyện gì xảy ra

[Tiếng Việt]Sono Mono Nochi Ni
favorite 9 / 10

you are viewing Sono Mono Nochi Ni - chapter 173 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Web Novel - End 173 - Vol 4 - Chương 173: Trái tim của đứa trẻ không được cha mẹ hiểu thấu - Sono Mono Nochi Ni - read Sono Mono Nochi Ni online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite