ISEKAI RYOURIDOU - Chương 03: Làng Mohenri

Credit: MỘT MÌNH THÔI

xin lỗi mọi người vì không làm đúng theo tiến độ. Mogn mọi người thông cảm.

Tiến độ sẽ trở lại bình thường vào thứ 7.

Xin mời mọi người.

--------------------------------------------------------

Rốt cuộc tôi nhanh chóng băng qua khu rừng cùng Aifa trong khi ấy trời vẫn còn hé rạng.

Nhìn thì có vẻ như trời sắp trở tối nhưng ở xung quanh gần đây trở nên mập mờ.

“Tôi đã lãng phí quá nhiều thời gian vì cậu và đừng chết nhé nếu chúng ta bị tấn công bởi Giba trong trời tối đấy.”

Trong khi vẫn đang nắm vai trái của Aifa và cố di chuyển nhanh trong khi bảo vệ chân phải vẫn còn đang bị thương. Tôi hỏi “Giba.”

“Vậy cô đã chuẩn bị cái bẫy đó để bắt nó à? Nó có phải là con vật trông giống như con lợn rừng không?”

“...Lợn rừng?”

“Đúng thế. Nó có màu đen, tròn, có cái sừng ở đây này...”

“Đó là Giba. Cậu có thấy nó không.”

“Tôi đã thấy nó rồi, không đúng hơn là tôi bị nó rượt. Đó cũng là lí do tại sao tôi bị rơi vào cái bẫy bigfall này.”

“Cậu vụng về thật đấy. Khi mà cậu bị rượt đuổi bởi con Giba ấy. Theo kinh nghiệm là cậu phải leo lên một cái cây thật cao .”

“Thế đó chính là lí do mà tôi không biết mấy cái lẽ thường ở nơi này.”

Trong khi chúng tôi chạy, tôi để ý cái thứ mà tôi nắm trên vai trái của cô ấy.

“Này, bộ lông trên áo choàng có phải là lông của con Giba đó không.”

“Tất nhiên, tôi là người của Mohenri và chúng tôi đi săn Giba ở Morga. Người của Mohenri đều săn Giba, ăn thịt chúng, bán răng nanh, sừng và cả da để sinh sống.”

Trong khi di chuyển cẩn thận qua những bụi cây, cô ấy nhìn tôi một cách ảm đạm.

“... Và cả cư dân của thủ đô Stone luôn khinh rẻ chúng tôi cũng chỉ bởi vì chúng tôi, người làng Mohenri là  “kẻ ăn Giba”.”

“Hmm? Tại sao thế? Heo rừng có vẻ ngon mà.”

Một lần nữa, tôi không thể tự hào rằng khi tôi vẫn còn đang học lớp năm hai của trường sơ trung, vào kì nghỉ đông của mình, tôi tham gia cắm trại trong ‘Hunting Friends Association’s Farm’, và tôi đã có một số kinh nghiệm trong việc xử lí lợn rừng và hươu nai. Trong quảng thời gian đó cái nồi ’nabe’ thật sự ngon tuyệt.

 “Đó không phải là con lợn rừng, đó là một con Giba. Thịt Giba cứng và bốc mùi. Tất cả người dân Morihen ăn thịt Giba đều có mùi hết đấy.”

“Nó không có mùi gì cả. Là do cô tiết lộ ra một mùi ngon như vậy chứ.”

Đôi mắt màu xanh đậm của Aifa tỏa ra khó chịu.

Um. Con gái ở độ tuổi dậy thì thật là khó giải quyết quá đi.

Ngoài ra, để không phá vỡ cái danh dự của Aifa, tôi cũng đã bào chữa rằng đó không phải là do thịt và mỡ, mà là do mùi nồng của trái cây ngọt bùi, mùi hương ngạt ngào của các loại thảo mộc lẫn trộn với nhau. Tất cả các mùi hương trộn lẫn với một chút hương vị của thịt và cũng chính nó đã kích thích sự háo ăn của tôi.

“Không, nhưng, thật sự là, tôi có một cái mũi rất nhạy cảm. Rằng thật sự thịt Giba rất ngon.”

“Thịt Giba cũng chả ngon cũng chả dở tí nào cả.”

Oh. Đó thật sự là một lời nhận xét táo bạo đó chứ. Đó chắc không phải là một lời thách thức đối với một người học việc như tôi đâu nhỉ?

Nhưng thật sự cũng chả có cách nào để phô bày cái cảm giác ở thế giới của tôi trong hoàn cảnh này cả.

Vì vậy, để tránh nói chuyện không cần thiết, tôi cố gắng đi trong im lặng.

Sau khoảng 15 phút đi qua khu rừng,... Đột nhiên, tầm nhìn của tôi tăng lên rõ rệt và khu rừng đã biến mất.

Mặt trời đã lặn xuống dưới chân trời khoảng 80%.

Được soi sáng bởi ánh hoàng hôn màu da cam, một ngôi làng mộc mạc ở trên núi đã hiện ra.

(Ah. Thế giới này thật sự là một nơi mà con người để sống.)

Vì một vài lí do nào đó, lồng ngực của tôi trở nên tràn trề sức sống.

Nơi đó thật sự mờ ảo và tôi không thể nhìn rõ chúng một cách tốt nhất. Nhưng tại một khu vực đầy đất đá này, một nơi trống trải của ngọn núi tạo ra. Có rất nhiều ngôi nhà gỗ nhỏ gồ ghề rải rác như điểm nhỏ. Một số ngôi nhà bốc ra khói dường như là do lửa gây ra và bay lên bầu trời.

(Sau tất cả mọi thứ thì mùi này vẫn rất ngon.)

(trans: chắc là mùi co heo rừng ấy.)

Bởi vì một phần chứa protein, hương thơm của các loại thảo mộc và gia vị tan trong không khí.

Thật khó để giữ bình tĩnh cái âm thanh của dạ dày của tôi để không làm cho Aifa tức giận thêm chút nào nữa.

“Bên ngoài của khu rừng này theo lẽ nào đó khá là yên tĩnh và tiện nghi. Có bao nhiêu người dân sống trong ngôi làn này vậy?”

“Không chắc nữa... à, tối đa khoảng 500 người.”

“500 người lận sao. Ngôi làng này khá là lớn nhỉ, nhưng mà từ những gì tôi để ý được thì có vẻ không có nhiều nhà lắm?”

Người Mohenri sống bằng cách chia lãnh thổ Morga và Jenos. Làng được xây dựng từ hướng Bắc trải dài đến phía Nam. Phải mất hơn nữa ngày để có thể đi từ đầu làng đến cuối làng.

Fumu. Một lãnh thổ khá là dài. Các ngôi nhà cũng rải rác như những điểm nhỏ. Tôi cảm thấy như ngôi làng này có dân số nhỏ và khá thoải mái, dù thế tôi không thật sự biết rằng đó có phải là ‘làng’ hay không.

Tôi muốn thu thập thêm thông tin ở nơi này cơ mà có một kẻ ‘không mời’ bất ngờ xuất hiện.

“Yo. Aifa. Có chuyện gì với tên tồi tàn này vậy?”

Chúng tôi đã được gọi lại từ phía bên kia bởi giọng sâu của một người đàn ông.

“Không có gì cả. Chuyện này không liên quan gì đến cậu cả, Diga Sun.”

“không thể nào mà tôi lại không liên quan đúng chứ? Tôi là người nhà của Sun điều mà người dân Mohenri coi tôi là người có quyền lực nhất ở đây.”

 Một kẻ to lớn thô tục tiến đến gần chúng tôi.

Một tên thanh niên ăn mặc giống như Aifa.

Anh ta cao. Mặc dù đó chỉ là tiêu chuẩn của thế giới của tôi, khoảng 180cm.

(trans: cái này nên nói theo tiêu chuẩn của Nhật mới đúng.)

Xương và cơ thể của anh ta có vẻ đều đặn. Cân nặng khoảng 80kg.

Tóc ngắn màu nâu sẫm, màu da sẫm, đôi mắt xanh. Chỉ khác ở màu tóc nhưng tính cách của anh ta khá giống với Aifa.

Cậu ta cũng mặc áo choàng và bộ áo choàng ấy cũng phù hợp với thân hình to lớn của mình, trên cổ đeo cái vòng giống như Aifa nhưng lại nhiều nanh hơn. Trên thắt lưng của cậu ta là một thanh kiếm dài và một con dao.

Chặn trước chúng tôi, anh ta đưa cái ánh nhìn bộc trực.

“Hmph... trang phục này lạ thật. Huh? Tên kia, ngươi đến từ đâu?”

Mặc dù cậu ta có một giọng nói sâu sắc, nhưng cách nói của cậu ta cũng chả thoải mái gì mấy.

Ngoài ra anh ta cũng có màu mắt giống với Aifa nhưng màu lại đục hơn và không tinh khiết.

Tuy anh ta là người thứ hai tôi gặp trong thế giới này nhưng anh ta lại không phải là người có thể để lại ấn tượng tốt đẹp cho người khác một chút nào cả.

Nhưng đối với một người như tôi, người làm việc một cách thận trọng trong kinh doanh.

Nếu tôi để thua thiệt với đối thủ như thế này thì tôi không xứng đáng là con của một thương nhân.

Khi tôi nghĩ vậy, tôi đã cố hết sức lịch sự càng tốt.

Ngay lúc này, Aifa đã nói rằng “cậu không liên quan gì cả.”

“Tôi không có nợ bất kì thứ gì về gia đình của Sun cả, và cậu là một người đàn ông chỉ có thể gây rắc rối mà thôi. Một người ta mồm như cậu, nên nhanh chóng lấy cái cơ thể bự chảng vô dụng ấy xuống bãi rác đi là vừa.”

“Ơ này. Cô vừa nói cái gì vậy chứ?”

Sắc mặt của người đàn ông kia thay đổi, nhưng miệng của Aifa không dừng lại ở đó.

“Nếu cậu có vấn đề gì với tôi, tôi sẽ chiến đấu với cậu bất kì lúc nào. Vì vậy đừng có mà xuất hiện trước mặt tôi một lần nào nữa. Cậu thật là chướng mắt, Diga sun.”

Sau khi nói, Aifa bắt đầu đi nhanh.

Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi theo cô ấy trong khi tôi vẫn còn mượn vai cố ấy. Khi tôi bước đến bên cạnh người đàn ông trẻ tuổi đang giận dữ, tôi cúi đầu khiêm tốn.

“Mày đúng là con đàn bà ngoan cố. Hãy coi chừng cái đầu của mày nếu không lúc tao đi săn Giba không chừng chém nhầm đầu của mày đấy."

(trans : tôi không hiểu câu này...)

Tiếng nói của người đàn ông đã mất bình tĩnh, vang vọng qua chân núi.

Cảnh yên tĩnh ban đầu đã bị hủy hoại trong chốc lát.

“Uh, này. Có thể là chuyện này không liên quan đến một người ngoài như tôi có thể làm gián đoạn nó. Nhưng, cô không thể quan tâm đến hàng xóm của mình một chút được à?”

“Người đàn ông đó, Diga Sun, hắn đã cố lẻn vào nhà tôi và cố hãm hiếp tôi khi cha tôi qua đời. Đó là lí do tôi đánh vào ‘bộ hạ’ cho đến khi hắn ta không thể đứng dậy được nữa và ném hắn ta xuống sông sau đó.”

“...”

“Kể từ lúc đó, vì tôi đã làm nhục người thừa kế của gia đình Sun, tôi đã mất đi chỗ đứng của mình trong làng... Tôi có nên quan hệ với một người như tên đó không?”

“Tôi sẽ lấy cái cúi đầu của mình lại. Tôi thật hối tiếc vì cúi đầu trước anh ta. Tôi tự hỏi rằng mình có thể ‘nện’ hắn ta một lần không khỉ?”

Tôi nói vậy trong khi thả lỏng vai của tôi trên vai Aifa và nắm lấy tay phải của tôi ở cái đà mạnh mẽ. Các ngón tay đâm sâu vào da tôi.

“Cậu đang nói gì thế này. Diga Sun không đáng để cho cậu đánh đâu.”

“Không, nhưng mà, thật là không công bằng chút nào vì cô là người gây ra sự xấu hổ ấy.”

 “Tôi không cảm thấy xấu hổ chút nào cả. Tôi là một người luôn nghĩ rằng gia đình thật sự rất là phiền hà. Đó là lí do tôi cảm thấy nhẹ nhõm trong người.”

Cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi với đôi mắt màu xanh tràn đầy mạnh mẽ và dứt khoát rằng người đàn ông ban nãy không thể so sánh với cô bây giờ.

“Nhưng mà nếu cậu đả thương người đàn ông trong gia đình Sun ấy, tôi sẽ phải là người chịu trách nhiệm đó cậu biết không, tôi sẽ bị trục xuất ra khỏi làng... Cậu muốn tôi sống như một người vô gia cư à.”

“Ah... dĩ nhiên. Thật là lấy làm tiếc quá. Tôi đã không suy nghĩ nó từ quan điểm của cô. Tôi chỉ có thể đoán rằng vì trong khi tôi đói thì rất nóng tính.”

Sau đó, như thể đồng ý với câu trả lời của tôi, dạ dày của tôi vang lên âm thanh “gygyuru.”

Aifa nắm chặt cổ tay tôi trong khi đang run rẩy với purupuru.

“Cậu... cố tình phải không. Cậu có muốn tôi ném xuống sông không?”

“Tất nhiên là tôi không cố tình rồi. Làm thế nào mà tôi có thể bắt chước tiếng dạ dày đang rên chứ! Hãy cười đi nếu cô muốn!”

“Ồn quá!”

Aifa đẩy tay tôi ra và mở rộng khoảng cách.

Tôi chạy đến bên cô và nắm lấy vai trái của cô lần nữa.

Rồi, trong khi nhìn vào cổ cô ấy trở nên đỏ ửng. Tôi nghĩ rằng “Sau cùng thì con người ở thế giới này cũng thật sự dễ bị kích động khi bị chạm vào”. Thế nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ bừa mà thôi. 

[Tiếng Việt]ISEKAI RYOURIDOU
favorite 9 / 10

you are viewing ISEKAI RYOURIDOU - chapter 3 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Light Novel - End 3 - Chương 03: Làng Mohenri - ISEKAI RYOURIDOU - read ISEKAI RYOURIDOU online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite