Yandere-kei Otome Game no Sekai ni Tensei Shite Shimatta you desu - Arc Vị Hôn Phu - C.1

Credit: Cap

default.jpg

Kishikan.

Từ đó có nghĩa là déjà vu.

Cảm giác ấy là khi ta nhớ mình đã trải qua một điều gì đấy, dù nó chưa bao giờ xảy ra trong thực tế.

Cuộc sống của tôi đầy Kishikan.

Nhưng khác với những déjà vu thông thường, thay vào đó, là một cảm nhận như kiểu “chuyện này chưa bao giờ xảy ra trước đây”.

Tên tôi là Lycoris Radiata, 6 tuổi với cách nói chuyện khác xa một đứa trẻ. Ấn tượng đầu tiên của người khác về tôi không phải là “dễ thương” mà là “trưởng thành” và họ thường khen tôi những điều tương tự.

Dù rằng tôi nghĩ “đáng yêu” mới là lời khen hợp lý dành cho một đứa trẻ.

Địa vị của tôi cũng đáng chú ý – con gái của một Công tước.

Mẹ đã qua đời trước khi tôi bắt đầu nhận thức, điều bà để lại là những bức chân dung. Đó là một người phụ nữ đẹp, nhưng luôn có vẻ lạnh lùng. Còn người cha Công tước của tôi thì hiếm khi trở về nhà bởi ông luôn đi du lịch đó đây vì công việc của mình.

Tuy nhiên, nhờ những người giúp việc và gia sư mà tôi chưa bao giờ cảm thấy cô đơn.

Vì thường được đánh giá cao về trí nhớ, nên tôi nghĩ đó là sở trường của mình. Nhưng mỗi lần tôi cố gắng suy nghĩ cẩn thận về những kỷ niệm như thế này, luôn có một cảm giác khó chịu bùng lên.

Sai. Sai. Hoàn toàn sai lầm – chắc chắn phải có gì đó sai. Trái tim tôi gào thét. Nhưng “gì đó” là gì thì tôi không biết.

Điều không thể giải thích được bên trong khiến tôi quyết định tham khảo ý kiến của một người trưởng thành tinh tế.

Người tôi đã chọn, một người trưởng thành quen thuộc mà tôi có thể tin tưởng sâu sắc, là vú nuôi. Khi tâm sự với bà những rắc rối mà tôi gặp phải bằng giọng nói vấp váp, đôi mắt nhăn nheo của bà mở rộng và nói.

“Oh…”

Bà đã bị bối rối một lúc và trả lời tôi bằng giọng choáng váng.

“Tiểu thư của tôi, những gì ngài nói với tôi là quá xa xôi để tôi có thể hiểu được. Và D-Déjà vu này là một từ mà tôi chưa nghe bao giờ…”

- Nghĩ kĩ thì…

Từ déjà vu này đến từ đâu? Làm thế nào mà tôi biết được từ ấy? Tôi đã nghĩ déjà vu này từng được viết dưới dạng văn bản trước đây, nhưng đó là ngôn ngữ của đất nước nào vậy?

Kết quả cho quyết định của tôi đã dẫn tới vô số câu hỏi chỉ khiến tôi thêm rối rắm.

Kể từ đó, tôi bắt đầu háo hức đọc sách. Tìm kiếm câu trả lời bằng trí tuệ của tổ tiên. Ngoài việc ăn, uống, ngủ, nghỉ và học tập thì tôi dành hầu hết thời gian còn lại để đọc.

Mải mê trong những cuốn sách và không quan tâm tới những trò chơi của trẻ con, tôi đã không nhận ra hai tin đồn trái chiều xuất hiện trong dinh thự Công tước gồm “Tiểu thư của chúng ta là thiên tài” và “Tiểu thư của chúng ta là điên rồ”.

Khoảng thời gian này, tôi hình thành thói quen nhíu mày. Mỏi mắt và làm việc quá sức thường là lý do.

Tôi ghét việc mình mới 6 tuổi.

Nhiều năm đã trôi qua kể từ khi tôi ném cuộc đời mình vào những cuốn sách. Và cái điều khó chịu được gọi là “kishikan” cuối cùng cũng được giải thích.

Một ngày không thể nào quên, ngay trước sinh nhật thứ mười của tôi.

Cái ngày mà tôi nghe cha nói về vị hôn phu của mình.

“Nào…Đã lâu rồi, phải không, công chúa nhỏ của ta.”

Lời chào trẻ con thốt ra từ miệng của cha tôi, Công tước xứ Lilia, tự nhiên như thế đấy.

“Có vẻ ngài vẫn ổn, thưa cha.”

Trong khi đáp lại bằng một lời chào không giống như lời của một đứa trẻ dành cho cha mẹ nó, tôi nhìn chằm chằm vào vẻ mặt bất động của cha.

Mái tóc hỗn hợp giữa màu vàng và nâu chải chuốt được vuốt ngược phía sau, vẻ trẻ con không thể xóa khỏi gương mặt.

Vừa mới 30 tuổi và bề ngoài giống như một quý tộc trẻ thay vì một Công tước khiến ấn tượng đầu tiên về ông là “yếu đuối”.

Không phải tôi nghi vấn quan hệ máu mủ giữa tôi và ông. Mà do thời gian nói chuyện của chúng tôi trong vai trò của một đứa trẻ và một người cha đã quá ít.

Gần như cả năm ở nước ngoài và chỉ trở lại vào những dịp hiếm hoi. Tuy nhiên, ông thuộc dạng kiểu người cha sẽ mang những món quà lưu niệm thất bại về. Thật khó để nói xem người này có thực sự hiểu được về con gái của mình hay không.

Tuôn ra những lời yêu thương con gái mình bằng vẻ mặt rạng rỡ giống như một người cha thực thụ.

Tình huống này, dựa trên những món quà lưu niệm để giải thích thì có vẻ như ông thích dành thời gian với con gái.

Song, mặt khác, khả năng ngoại giao của vị Công tước này rất cao. Rất khó để ông bỏ qua được những cảm xúc tinh tế của một cô bé. Đó có phải là một nụ cười từ tận đáy lòng? Hay chỉ là một chiêu trò giả dối mà ông học được do yêu cầu xã hội?... Phải chăng là tôi đã phân tích quá đà?

Nếu phải nhận xét về cha thì…

“Tôi không biết liệu tôi có ghét ông hay không…”

Người cha ấy, trong khi cười khúc khích đã vẫy tay ra hiệu cho tôi ngồi xuống ghế sofa.

“Ta trở lại để báo cho con biết một tin tuyệt vời.”

Những lời bắt đầu của ông, dù chỉ một vài từ cũng đủ làm cuộc sống hàng ngày của tôi sụp đổ.

“Hôn phu của con đã chính thức được quyết định. Đó là Viscount Wolfgang Eisenhut. Con trưởng và người thừa kế của Công tước Ranuncula. Ta có mang tới một bức tranh vẽ cậu bé đây.”

Khi cha đề cập đến nó, một quản gia đứng bên cạnh bức tường đang đỡ một bức tranh sơn dầu, tiến lên vài bước để bức tranh rõ ràng hơn.

“Con nghĩ sao? Một cậu bé xinh đẹp đấy chứ? Ngày mai con sẽ được gặp cậu ta lần đầu tiên. Ta chắc chắn là con sẽ hài lòng.”

Giọng của cha thật xa xăm khi cái nhìn của tôi bị hút vào bức tranh.

Ngày hôm nay, chỉ trong một buổi sáng, cuộc sống bình thường của tôi cho đến thời điểm đó và cuộc sống tương lai mà tôi hy vọng, đã tan vỡ.

Đó không phải cường điệu.

Wolfgang Eisenhut.

Vào thời điểm cái tên đặc biệt ấy vang lên, một điều gì đó lướt qua mắt tôi. Cảm giác ấy như thể tôi vừa được đánh thức – cảm giác ấy như thể tôi đã rơi vào bóng tối và mọi thứ đột ngột bừng sáng.

Déjà vu.

Kiến thức lạ lùng.

Mọi thứ đã được kết nối.

Đó là déjà vu về cuộc sống trước đây của tôi. Kiến thức đạt được từ tiền kiếp của tôi.

Cái tên Wolfgang Eisenhut cũng bao gồm trong ký ức ấy.

Tay trong tay với một cô gái có mái tóc vàng mềm mại.

Phiên bản trưởng thành của cậu bé trong bức chân dung mà tôi đang nhìn bước vào tâm trí.

Thay vì nói rằng đó là một bức chân dung, hãy nói đó trông giống như hình ảnh từ một trò chơi.

Thành thật mà nói, nếu bạn muốn hình dung tình huống này bằng một cụm từ…

Có vẻ như tôi đã trở thành một nhân vật giữ lại những ký ức về cuộc sống trước đây.

Bên trong thế giới của một trò chơi Yandere Otome.

Hơn nữa, vị trí của tôi là kẻ thù không đội trời chung với nữ anh hùng tóc vàng.

Và con đường duy nhất của tôi là.

Chết.

Thật tệ.

Nhìn theo cách nào cũng thật tệ.

Luân hồi cũng tốt thôi. Tôi thích đọc và đọc những câu chuyện đó suốt.

Nhưng, tại sao lại là trong thế giới của một trò chơi Yandere Otome hả trời?

Là một người chơi, bạn có thể tiếp xúc với đủ loại nhân vật và phân biệt họ là Tsundere hoặc Yandere. Nó không đáng sợ.

Nhưng, trong đời thực, bạn sẽ không bao giờ muốn gặp một Yandere.

Bạn có thể chấp nhận được những lời xỉ vả của một Tsundere cáu kỉnh, nhưng bạn có chịu được con dao vung vẩy của một Yandere không? Tuyệt đối không.

Vâng, tôi chỉ hình dung ra con dao đó trong đầu mình, không có cảnh giống như thế trong trò chơi.

Trong bất kỳ trường hợp nào, khi đối mặt với một Yandere, cảnh màn hình sẽ được che chắn.

Không đùa đâu.

Thậm chí còn tệ hơn, nếu nhân vật nữ chính không có kỹ năng đặc biệt để bù lại, ví dụ như một Yandere xuất hiện như một nhân vật phụ cản đường thì chẳng khác gì bạn tay không tấc sắt đối đầu với một xác sống.

Hãy cho tôi một khẩu shotgun!!!

Không – ngay cả khi tôi không bắn…

Tôi sẽ nói lại lần nữa.

Thật tệ.

[Tiếng Việt]Yandere-kei Otome Game no Sekai ni Tensei Shite Shimatta you desu
favorite 0 / 10

you are viewing Yandere-kei Otome Game no Sekai ni Tensei Shite Shimatta you desu - chapter 1 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Web Novel - End 1 - Vol 1 - Arc Vị Hôn Phu - C.1 - Yandere-kei Otome Game no Sekai ni Tensei Shite Shimatta you desu - read Yandere-kei Otome Game no Sekai ni Tensei Shite Shimatta you desu online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite