Konjiki no Word Master - Chương 216-Rừng tinh linh

Credit: Hiiro Translation Team

Mình tiếp tục bộ này trong khi đợi bên SnK hồi sinh, thật sự xin lỗi vì cái chương mang tính hơi troll ngày hôm qua, do mình muốn có thể đăng luôn trong tối qua nên mới phải làm vậy nhưng do ad không chấp nhận nên hôm nay mới đăng được.Mong các bạn thông cảm cho.

===========================

Konjiki no Word Master chương 216: Rừng Tinh Linh.

Theo sự chỉ dẫn của con tiểu xà, nhóm của Hiiro sau khi băng qua khu rừng, phát hiện ra một dòng nước tuyệt đẹp. Một công trình mang kiến trúc giống một điện thờ ở giữa trung tâm, với một tảng trắng khổng lồ ở trên đỉnh điện .

( Nó là cái quái gì vậy....?)

Tập trung quan sát thứ đó nhưng cậu chẳng thể biết được gì từ khoảng cách này.

"Đi theo ta"

Nói rồi con rắn trườn lên trên những chiếc lá sen đang nổi trên mặt nước, chúng nối với nhau dẫn về phía điện thờ.

"N-nó sẽ không chìm xuống, phải không ạ?"

Cậu có thể hiểu được nỗi lo của Nikki. Có lẽ ổn với trọng lượng ít ỏi của con tiểu xà nhưng cô lại không nghĩ rằng nó sẽ chịu được sức nặng của con người.

Con khỉ thấy rõ sự do dự của Nikki qua biểu hiện của cô.

"Đừng lo. Nó không chìm được đâu"

Nhưng với tên luôn cẩn trọng quá mức như Hiiro, cậu vẫn ấn thử nó xuống. Quả thực, nó không hề bị ảnh hưởng. Song có những gợn sóng đuổi nhau loang ra xa trên mặt nước làm ta thấy con đường mềm mại như nhung vậy.

Dù thế cả 3 người vẫn không chịu thả lỏng cho đến khi đặt chân lên được điện thờ. Hiiro bấy giờ mới nhìn được cái thứ màu trắng đó rõ ràng trước mắt cậu.

"Hohoho, chúng tôi đang đợi cậu đấy, kẻ toàn năng"

Ở đó là một con đại bạch xà. Với cơ thể đồ sộ đang cuộn tròn lại làm bạn dễ lầm tưởng với một cục gì đó nếu nhìn từ xa.

"Whoa~ to quá đi desuzoo~"

".......khổng lồ"

Nikki và Camus thốt lên theo phản xạ. Không nghi ngờ gì về việc nó to vãi chưởng. Chỉ cần nó mở mồm ra thôi đã đủ chỗ cho 3 người thoải mái sử dụng.

"Họ có phải bạn đồng hành cùng cậu đến không, kẻ toàn năng?"

"Đúng là như vậy thưa ông"

"Hohoho, ta hiểu rồi."

Dù nó đang nhếch môi cười cho thấy sự vui mừng của mình nhưng với người khác lại chẳng khác gì một con rắn đang hả hê khi tìm được con mồi của nó vậy. Nikki đang thật sự thấy sợ rồi đấy, ông biết chứ?

"Oi"

Vì cậu chẳng có thời gian để đứng đây mãi được....

"Mau dọn đồ ăn ra đi chứ" (cục súc vl : | )

..... Cậu đi thẳng vào điều cậu quan tâm. Không bất ngờ khi cả bộ đôi khỉ và rắn đóng băng trong khi há hốc mồm ngay lập tức. Tuy vậy, con đại xà chỉ bật cười vì điều đó.

"Cậu đúng là một người nóng vội nhỉ, mà chúng tôi đã chuẩn bị chu đáo cả rồi. Xin hãy nhìn đằng kia."

Khi chuyển sự chú ý của bản thân đến nơi có thứ cậu đang tìm kiếm. Ở bên trái lối ra của khu rừng là một cái bàn to với vô số các loại đồ ăn được dọn ra.

Rồi không nói một lời, cơ thể của con đại bạch xà bắt đầu biến đổi. Dù ánh sáng chói loá đến mức làm ta phải nhăn nhó nhưng nó yếu dần đi. Từ đó ta thấy một bóng người dần hiện ra.

Lúc ánh sáng đã tắt lịm đi,con đại bạch xà biến mất, thay vào đó là một lão ông với bộ râu và tóc trắng xoá đang đứng đó.

"Ta xin được giới thiệu trước. Ta được gọi với cái tên Hoozuki, mong cậu quan tâm từ bây giờ"

Ông mỉm cười trong khi vuốt bộ râu của mình. Dù Nikki và Camus chớp chớp mắt ngạc nhiên trước việc đó, Hiiro chỉ yên lặng quan sát rồi hỏi

"....Vậy? Ông là Vua Tinh Linh đúng không?"

Ông gật đầu xác nhận

"Oh, ông quả thực rất lớn tuổi nhỉ, khác hoàn toàn so với Nữ hoàng của tiên tộc"

"Hohoho, đó là một đòn đau với cơ thể già cả của ta đó nhưng dù thế ta vẫn có thể làm việc được. Với cả, Nữ hoàng của tiên tộc hiện tại và công chúa ở đây bằng tuổi với nhau, họ đều còn trẻ đó"

".....công chúa?"

"Là ta đây"

Cô chính là con tiểu bạch xà đã dẫn cậu tới đây. Nhưng việc Nina và cô cùng trang lứa....dù không có gì đặc biệt thế nhưng Nina lại mang một dáng vẻ trang nghiêm dù bằng tuổi với công chúa.

Ngoài việc giống một con vật nhỏ bé bình thường mà còn là giọng điệu thô bạo của mình.

"....anh có gì muốn nói hả?"

"....ai biết"

Dường như cô trở nên sắc bén hơn trong hình dạng thú của mình. Cô nhìn cậu chằm chằm đầy coi thường nhưng Hiiro bơ đẹp nó.

"Tốt hơn ta nên bỏ qua màn chào hỏi này và bắt đầu ăn uống thôi. Chúng ta sẽ tiếp tục nói chuyện sau, được chứ?"

"Hohoho, chẳng còn cách nào khác nhỉ?"

Trên chiếc bàn mà cậu thấy lúc trước, có những sinh vật giống smile đầy màu sắc mà giờ cậu mới để ý tới.

"Chúng là gì vậy?"

"Chúng cũng là tinh linh đấy, cậu không biết à?"

Công chúa buông lời châm chọc,nhưng

"Những cái đó.... Các tinh linh?"

Dù nhìn kiểu gì thì chúng chả khác gì Slime. Lẽ nào chúng là các slime tự tạo ư? Sẽ không có gì lạ nếu bạn coi chúng như những phần thưởng rẻ mạt trong trò gắp thú với số lượng đông đúc và rực rỡ sắc màu như vậy.

"Những đứa trẻ đó là kết tinh năng lượng của thiên nhiên mà thành nên ta có thể gọi chúng là "những tinh linh sơ sinh" đó,ne"

"Công chúa, liệu con có thể dừng ngay cách nói chuyện thiếu thân thiện đó có được không?"

"Ya~~i, ông ấy đang nổi giận với công chúa kìa yanno~"

Con khỉ buôn lời trêu trọc công chúa, người vừa bị la rầy bởi Hoozuki. Khuôn mặt cô tỏ ra vẻ ngượng ngịu vì chuyện đó nhưng ánh mắt đó loé sáng trong khoảng khắc.

"Cái gì hả? Ngưoi muốn gây sự à? Chán sống rồi sao?"

"Eh...ah.... À-à.... Kh-không có gì đâu ạ, xin đừng để tâm tới thần..."

Nhìn thấy sự yếu thế của con khỉ giống như một người chồng vừa mắc lỗi và không thể nói được gì cả.

"Nào nào, hai đứa không được gây chuyện ở đây, chúng ta đang có khách, hiểu chưa?"

"....con hiểu rồi ạ"

Khi Hoozuki nói vậy, cô quay ngoắt đi khỏi con khỉ, điều đó đủ để con khí thoát khỏi tình huống này.

"Vậy..... Tenn"

"Eh? Chuyện gì vậy ạ?"

Dường như Tenn là tên của con khỉ đó.

"Ta thấy con hành xử thiếu lịch sự với những vị khách của chúng ta nên con sẽ bị phạt sau chuyện này, hiểu chưa?"

"Wha,wawawawawawa!?"

Hoozuki mỉm cười dịu dàng ngược lại với Tenn, người đang tái mặt và bắt đầu run rẩy trong tuyệt vọng. Tuy tuổi đã cao nhưng ông vẫn là một vị vua. Dù ông chỉ đang mỉm cười nhưng nó vẫn toả ra một áp lực kì lạ. Tenn khốn khổ trông như sắp "dấm đài" bất cứ lúc nào.... Nah, cậu ta đúng là nhát gan.

Thấy vui vì điều đó, công chúa trưng ra mộ nụ cười thoả mãn. Cô ấy thực sự chẳng thèm giúp Tenn tí nào cả.

(Nay, sao lại có người bảo cô ta dễ hoà thuận được trong khi hay gây rổ thế nhỉ.....)

Sau khi mọi người ngồi hết vào chỗ ngồi của mình, Hoozuki nói

"Chúng tôi xin bày tỏ lòng biết ơn khi mọi người chấp nhận đến nơi đây. Cho phép tôi thay mặt tất cả tinh linh gửi lời cảm ơn."

"Ông à"

"Hm? Chuyện gì thế công chúa?"

"Ông không nghe thấy à....kia kìa"

"Oh?"

Trước mắt họ, nhóm Hiiro chẳng thèm để tâm tới điều ông nói, còn Hiiro thì bắt đầu khó chịu khi mà đồ đã trưng ra trước mặt cậu nhưng lại chưa được ăn.

"Oi, tôi có thể ăn được chưa thế?"

"Hohoho,vậy chúng ta sẽ bắt đầu với món thịt trước, được chứ?"

Ngay khoảng khắc họ được cho phép, mắt họ như ra-đa quét qua hết những món ăn đa dạng được phục vụ trên những chiếc đĩa bằng lá"

"Oooh~ thơm quá đi nanodesuzoo~"

".......nhìn ngon mắt thật"

Phân vân không biết ăn món gì đầu tiên, Camus và Nikki bắt đầu chảy dãi thèm thuồng, trong khi Hiiro để ý đến một món.

Đó là món thịt với một chiếc xương đã quá quen thuộc trong các bộ manga nhưng cái này lại phát ra 7 sắc cầu vồng. Với nước thịt chảy xuống như thể nó đang tan ta, và loại nước thịt đó cũng sáng lên sắc cầu vồng.

"Nó là món thịt cầu vồng, à ta xin nói trước, nó được coi như món tráng miệng đấy"

Món tráng miệng? Lần đầu tiên trong đời mà một món thịt lại được xếp vào những món tráng miệng đó.

Dù được gọi là thịt, nhưng nó lại mang trong mình vị ngọt và chua chua của trái cây. Về phần xương,mà thật ra nó cũng chẳng phải là xương, thật chất đó là một loại kẹo cứng được làm từ mật ong trắng.

Chắc chắn nó được cho vào danh sách món tráng miệng nhưng do sự bắt mắt cũng như tò mò về mùi vị của nó mà cậu như bị thôi thúc phải thưởng thức nó trước.

"Vậy tôi sẽ lấy món thịt cầu vồng trước desuzoo~"

".....tôi cũng vậy"

Họ có vẻ cũng không cưỡng lại được việc được nếm mùi vị của nó khi mà cả hai cũng yêu cầu tương tự.

Kết cấu của nó không giống với thịt, nếu phải giống với cái gì đó thì đó là Castella ( Castella là một loại bánh xốp của Nhật). Rồi họ mới để ý thấy có thứ gì đó được lấp đầy bên trong , thứ cũng mang sắc cầu vồng đó đang rỉ ra ngoài và bao bọc lấy Castella.

"Hẳn đây là một loại mứt nào đó nào đó?"

Cậu cho rằng thứ đặc sánh ngọt ngào đầy mê hoặc này phải nằm ở một vị trí cao cấp nhất, tuyệt hảo nhất trên thước đo độ ngon.

Họ ăn món đó nên muốn có chút trà nóng để uống cùng. Ngay trên bàn, một cốc trà cũng được làm bằng lá đang đựng một dung dịch màu nâu nhạt.

Với mùi trà đen phản phất, nhóm cậu làm một ngụm, với nhiệt độ hoàn hảo để không làm ai bị bỏng, nó nhẹ nhàng trôi tuột xuống cổ họng một cách nhanh chóng.

"......Haa~"

Họ hà một hơi đầy ngây ngất, hương vị giống như trà và có thể coi chung họ hàng với trà chanh. Nó là sự kết hợp với món thịt cầu vồng không thể tuyệt vời hơn.

"Tôi không thể ngừng lại được desuzoo~"

*Munch**Munch**Munch**Munch*

Nikki và Camus đang cố nhồi không ngừng những món ăn vào mồm họ.

Thêm vào đó, dù có rất nhiều món ăn được các tinh linh bày biện ra nhưng giờ đã bốc hơi sạch sẽ trong vòng xấp xỉ 30 phút.

"Ch-chừng đó đồ ăn chỉ trong nháy mắt.... Dạ dày của bọn nhóc này làm bằng cái quái gì vậy......?"

Công chúa, người đáng lẽ luôn phải giữ sự điềm tĩnh giờ lại sửng sốt trước cảnh cô vừa chứng kiến.

"Đặc biệt là tên đeo kính đó, bụng cậu ta thật sự có vấn đề rồi...."

Nhìn Hiiro, người đang tận hưởng cảm giác như đang trên thiên đường đó, với một cái bùng căng tròn làm cho cả Tenn cũng phải kinh ngạc.

"Hohoho, quả không uổng phí chỗ thức ăn đó để thấy được vẻ mặt hài lòng của cậu nhỉ"

Quả là Hôzuki khi ông đơn giản chỉ cười với điều đó. Sau khi hưởng thức cốc trà một lần nữa, ông nghĩ rằng đã đến lúc quay về cuộc nói chuyện đang còn dang dở.

"Cậu đã thoả mãn rồi chứ?"

"Yeah, tôi rất hài lòng"

Thấy cậu thành thực nói ra cảm nhận của mình, Hoozuki đáp lại bằng một cái gật đầu. Dù sao, Hiiro nheo mắt lại trong một khắc.

"Và? Giờ ông muốn gì ở tôi đây?"

Quyết đi thẳng vào vấn đề chính, cậu không cho rằng bữa tiệc này chỉ đơn giản do họ muốn trổ tài nấu nướng hay gì cả. Chắc chắn nó có mục đích phía sau nó,cậu tìm cách chuồn đi sớm nhất có thể (thanh niên ăn cho sướng rồi kiếm bài chuồn, quỳ -.-)

===========================

Mong các bạn đọc truyện vui vẻ, mọi lỗi sai hay có góp ý giúp mình cải thiện bản dịch dù là gạch,bê tông, cốt thép mình đều vui vẻ được nhận. Xin cảm ơn và hẹn gặp lại ở chương sau ạ.

[Tiếng Việt]Konjiki no Word Master
favorite 9 / 10

you are viewing Konjiki no Word Master - chapter 216 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Web Novel - End 216 - Vol 5 - Chương 216-Rừng tinh linh - Konjiki no Word Master - read Konjiki no Word Master online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite