Maou ni Nattanode, Dungeon Tsukutte Jingai Musume to Honobono Suru - Chương 15: Ban cho ta đôi cánh

Credit: SHINIGAMI

Vào một ngày nọ.

“............ Ố ố!?”

Thấy rồi. Tôi đã thấy nó rồi.

Iluna nhìn tôi với vẻ không thể hiểu nổi khi tôi bất ngờ đứng lên và thốt ra tiếng kêu quái dị.

Trước đó, tôi đang ngồi trên ngai vàng, còn Shii đang yên vị trên đùi tôi, vì tôi đứng lên khiến nó bị rơi xuống sàn, nên nó đang nhìn tôi với ánh mắt phản đối. 

Nhưng bây giờ―― tôi chẳng để ý tới bộ dạng đó đâu.

Là nó. Chính là cái mà tôi vẫn luôn tìm kiếm.

Tôi đã nghĩ chỉ là có thể thôi, nhưng linh tính lại mách bảo rằng tôi đã trúng mánh lớn.

“......Hờ hờ, ha ha ha, há há há há! Bay lên trời nàooo, nàoooooo!!!”

Tôi cười như điên, rời ngai vàng đi ra ngoài. [note7595]

  *   *   *

Thực sự không phải tôi bị điên nên tưởng tượng ra.

Mà là vì tôi đã nhìn thấy nó.

Trước đó, tôi đã được Lil cho xem kỹ năng “Xiềng xích vạn biến".

Nhắc đến tôi mới tự hỏi, không biết trong catalog còn có gì nữa? Và trong khi lướt nhìn vô số thứ bên trong, tôi đã thấy một kỹ năng đặc biệt.

Đúng, đó chính là ―― “Phi tường" [note7596]

Mặc dù có nhiều kỹ năng thú vị, nhưng trong danh sách những kỹ năng thông thường của tôi, lại không có kỹ năng nào để bay lên trời như thế này. Tôi đã vô cùng thất vọng khi thấy những người như Lefy có thể bay một cách đơn giản bằng năng lực sẵn có của họ …... nhưng giờ thì đã khác.

Vì “Phi tường" là kỹ năng độc nhất.

Ngay khoảng khắc nhìn thấy nó, tôi liền lấy điểm DP ra đổi luôn.

Nó tốn gấp 10 lần so với kỹ năng thông thường, nhưng như thế cũng không vấn đề gì. Và tôi không để ý rằng mình đã bị mất đi hai phần ba trên tổng số điểm DP.

Lí do vì sao thì chính là vì hai chữ phiêu lưu.

Để tôi cho bạn biết tôi cần cái gì để sống trên thế giới này.

Đó chính là phiêu lưu.

Ngay đến cả một vài vị vua hải tặc cũng căng buồm ra khơi để tìm kiếm nó, để theo đuổi một cuộc sống đầy phiêu lưu.

Mặc dù điểm DP cần thiết nhiều tới mức vô lý, tôi cũng không hề do dự.

Có thể Lefy sẽ nói kiểu như “Không phải cậu vẫn càm ràm về việc tiêu pha lãng phí của chúng ta sao!”, nhưng vì cô ta không rõ chi tiết liên quan tới điểm DP, nên không có vấn đề gì.

Niềm hưng phấn không hề giảm đi, bây giờ tôi chỉ nghĩ tới chuyện đôi cánh đã xuất hiện giống cánh rồng hay cánh dơi thôi.

Đó là một đôi cánh màu đen bóng, có thể hấp thụ ánh sáng mặt trời.

Giống đôi cánh đen ở thế giới trước, nhưng lần này thì khác. Nó là cánh thật.

――Không đúng, cái này cũng khác.

Những cái trước kia chỉ là đồ giả, là cosplay thôi.

Nhưng cái này lại là cánh thật. Sứ mệnh của nó chính là cầu nối tới không gian rộng lớn phía trên, và đưa tôi tới bất cứ nơi đâu mà tôi muốn.

Hôm nay, tôi sẽ bay lượn tự do giữa thiên nhiên bao la hùng vĩ ――!!

“Nào, bay nào!! Bay lên bầu trời kia!!”

Cùng với tiếng gào thét đầy sung sướng, tôi vỗ cánh đầy mạnh mẽ ――

“......”

“............”

“..................”

“........................hả?

――không thể nào.

Đôi cánh của tôi chẳng thay đổi chút nào.

…… à không, đúng là nó có đập đập chút xíu, nhưng chẳng có vẻ gì là sẽ bay lên được cả.

“......Nào, bay nào!! Bay lên bầu trời kia!!”

Tôi tập trung tinh thần lần nữa ……. nhưng bầu trời kia vẫn còn quá xa.

Tại, tại sao!? [note7597]

Kỹ năng này…… kích hoạt đúng mà.

Không phải tâng bốc ……. nhưng lúc khởi động kỹ năng thì tôi biết rất rõ, giống như dù có nhắm mắt lại thì vẫn cảm nhận được chuyển động khi hoạt động cánh tay.

Kỹ năng [phi tường] này, khởi động không hề sai ở bước nào cả.

Ấy thế mà ―― lại không thể bay.

“Tại sao!? Tại sao lại không bay được!?”

Sau đó, tôi cố gắng vỗ cánh liên tục, nhảy đi nhảy lại giống hệt bọn chim non tập bay, rồi thử dùng [phi tường] để bay lên.

――thế nhưng.

“Hàà, hàà…… tại sao…..”

Thân thể này của tôi, một lần cũng không bay lên được.

…… Chẳng lẽ, là do chính bản thân tôi nên không thể bay lên được sao……?

Những gì nảy lên trong tâm trí, chỉ là tưởng tượng sao.

Cũng như động vật thì không thể hiểu được ý nghĩa của việc nấu nướng, đôi cánh này của tôi cũng chỉ đồ trang trí, nên dù thế nào cũng không thể bay được chăng……?

Tâm trạng của tôi biến đổi như từ thiên đàng rớt xuống địa ngục.

Phía trên đầu là bầu trời rộng lớn trong xanh, đẹp đến mức tàn nhẫn.

Ôi, tôi không thể bay lượn trên đó sao……?

Trước mắt tôi như biến thành màu đen vì tuyệt vọng.

Bị sự thật không thể thật hơn đâm vỡ, tôi khuỵ gối, chống hai tay xuống đất.

―― Không, bình tĩnh. Tôi có một cảm giác mãnh liệt rằng vẫn còn quá sớm nếu từ bỏ hi vọng vào lúc này.

Mong muốn mãnh liệt bay lên bầu trời hơn bất cứ thứ gì không phải là chỉ với từng này mà đã bỏ cuộc.

Thêm nữa, nghĩ kỹ mà xem.

Kỹ năng này không có level, nhưng tôi chỉ mới vừa nhận được nó thôi. Có thể nó cũng giống với kỹ năng kiếm thuật, khả năng cao là điều khiển chưa tốt.

Nếu là vậy ―― hẳn là nên hỏi cách sử dụng nó thì hơn. Từ những người sử dụng thành thạo nó đó.

   *   *   *

“―― Vậy nên, giờ cậu tới đây kêu khóc với tôi”

“Đúng vậy, tôi muốn mượn sức mạnh Bá Long của cô"

Tôi quỳ xuống trước Lefy.

“Tôi vô cùng khó chịu với bộ dạng mà tới tận bây giờ mới mới thấy của cậu…… Hay là cậu đã quên rồi Yuki? Mới đây thôi, cậu đã cấm tôi ăn đồ ngọt một cách vô lý, và tôi đã phải nếm trải cảm giác tuyệt vọng suốt tận ba ngày qua, thế mà giờ cậu lại lật mặt nhanh như này, cậu không thấy mình quá ích kỷ sao?”

“Cần tôi liếm chân cô không”

“Không, không đến mức như vậy……”

Lefy nhìn tôi với vẻ quái dị.

Không sao cả, vì tôi muốn bay, lên trời.

Ở kiếp trước, từ thời xa xưa, con người đã suy nghĩ để tìm cách bay lên trời.

Mà thế giới tôi đã tới này, tôi lại có thể tự mình trải nghiệm chuyện đó.

Cơ hội như vậy, sao có thể bỏ lỡ được.

“Được rồi, cái đó thì không cần. Nhưng mà, cậu hiểu chứ? Cái này, cái này này.”

Lefy nói xong rồi làm động tác vê vê ngón cái và ngón trỏ cho tôi xem.

Đương nhiên động tác này của Lefy không phải là muốn đòi tiền, mà là muốn bánh donut.

Gì vậy, cái này cũng được sao.

Chỉ chừng này thì quá rẻ rồi, tôi lấy ra ba loại donut khác nhau.

Để cho có vẻ sang trọng một chút, tôi đặt nó vào trong một cái hộp màu trắng.

“Cái, cái gì đây…...Ah, mùi thơm này…….!”

Lefy cẩn thận mở nắp như đang mở hộp báu vật,  rụt rè nhìn vào bên trong.

“Woa!? Cái, cái này…... tận ba loại!? Mà, mà nhìn chúng còn thật ngon nữa!?”

Lefy nhìn tôi đầy vẻ ngạc nhiên.

Đây là loại bánh donut vòng rẻ nhất mà tôi thường hay ăn.

Nhưng so với những cái trước kia, thì chắc chắn là nó cao cấp hơn rồi…..

Vì suy nghĩ theo tiêu chuẩn của thế giới này, nên Lefy vẫn luôn nghĩ là tôi đã phải tốn một khoản không nhỏ cho các món đồ ngọt. 

Dù sao thì thưở xa xưa trong kiếp trước, đồ ngọt cũng là một món có giá trị.

Nhìn phản ứng này, thì hẳn là Lefy đã hiểu nhầm như thế rồi.

Thứ này dù có đắt, tính ra tiền trái đất cũng chỉ cỡ khoảng 600 yên thôi…….

Nhưng thấy phản ứng này, tôi lại cảm thấy vô cùng tội lỗi vì đã lừa gạt cô ấy.

“...... Thêm cả cái này nữa"

“Gì, gì thế!? Cái, cái này, đây không phải là “Castella", loại bánh bông lan hiếm có mà trước đây cậu chỉ lấy ra có một lần duy nhất sao!?”

Với cô bánh bông lan là hiếm có sao.

Mà khoan, chắc chắn trước đây tôi chưa từng lấy nó ra bao giờ.

Nó đắt như vậy mà cô còn thích nó sao, dù sao thì cô cũng chỉ ăn được có chút xíu từ lần đó mà.

“......Cậu lúc nào cũng cằn nhằn phiền phức, nhưng món quà quý giá này…..Tôi đã hiểu. Tôi nhận tấm lòng này của cậu. Bắt đầu từ bây giờ, tôi cũng sẽ bỏ qua hết mọi chuyện trước đây, tôi sẽ biến cậu thành kẻ thống trị bầu trời ―― à không, vì tôi đã là kẻ thống trị rồi, nên cậu sẽ là Chúa Quỷ của bầu trời”

“Chúa Quỷ của bầu trời"

Lefy có thể nhường vị trí bá chủ này không, chắc chắn là không rồi.

“Ah! Onee-chan chơi xấu”

Iluna vẫn đang theo dõi câu chuyện, đột nhiên đưa ra lời kháng nghị.

“Haha, xin lỗi nhé Iluna, cái này chính là thứ chị đáng nhận được vì bỏ công sức chỉ dạy cậu ta! Nếu em cũng muốn, thì em phải dùng cái gì đó để trao đổi”

Bá long nói những điều này với Iluna bằng vẻ mặt đắc ý.

Bình thường thì tôi đã nói rằng nói những điều này với một đứa trẻ chỉ ăn với ngủ là phóng đại quá rồi, nhưng hôm nay, vì sợ ảnh hưởng tới tâm trạng của con rồng kia mà khiến nó không dạy tôi nữa, nên tôi giữ im lặng.

“Ư ư…...onichan, em cũng làm cái đó, em muốn ăn bánh.”

“Được thôi, vậy thì, giúp anh chuẩn bị đồ cho bữa tối nhé. Sau đó anh sẽ cho em một món tráng miệng.”

Lúc đầu chúng tôi chỉ ăn các đồ sẵn có được đổi bằng DP, nhưng sau khi có thêm bếp, chúng tôi đã cố gắng nấu nướng hẳn hoi.

Không hiểu sao mà đồ ăn có sẵn trông giống như hộp cơm bento, nhưng mùi vị thì không giống lắm.

Mà nhân tiện thì việc làm các món ăn chính là công việc của tôi.

Vì Lefy thì không có lý do gì để nấu ăn, còn Iluna tuy đã từng giúp đỡ ở nhà, nhưng cũng chỉ được giao các việc như là nhặt rau diếp thôi.

Tuy tôi không giỏi làm mấy món đặc biệt như này, nhưng không thể phủ nhận là tôi có chút thích thú khi làm mấy cái đó.

Việc nấu ăn này, thử rồi mới thấy nó cũng khá là vui.

“Em hiểu rồi! Em sẽ cố gắng!”

“À, mấy thứ như tráng miệng…..cũng khá hấp dẫn…..”

“Nếu cô hỗ trợ làm bữa tối, thì cô cũng có thể cầm nó đi”

“‘............ Vậy thôi, cứ giữ lại đi”

Tôi cười khổ nhìn Lefy đang nói với vẻ mặt khó chịu, cô ấy ghét việc giúp đỡ đến vậy sao.

shinigamilnteam.com

Trans: Nấm

Edit: Artosh


Ghi chú [Lên trên] Art: mày điên thật thì cóArt: mày điên thật thì có [Lên trên] Nấm: nghĩa là bay lên, nhưng nghe nó tục quá nên để nguyên tiếng hán ^^Nấm: nghĩa là bay lên, nhưng nghe nó tục quá nên để nguyên tiếng hán ^^ [Lên trên] Art: tới đoạn này t cười bò luônArt: tới đoạn này t cười bò luôn
[Tiếng Việt]Maou ni Nattanode, Dungeon Tsukutte Jingai Musume to Honobono Suru
favorite 2 / 10

Bạn đang xem bộ truyện Maou ni Nattanode, Dungeon Tsukutte Jingai Musume to Honobono Suru - chương 15 để theo dõi bộ truyện sớm nhất khi ra mắt hãy click icon hình trái tim ở thanh công cụ bên dưới hoặc ở khung thông tin truyện bên tay trái
Nếu gặp lỗi hotlink. hãy thử clear cached bằng ctrl+f5 hoặc vào setting của trình duyệt nhé

like và comment không tính phí, vì thế hãy like và comment để ủng hộ nhóm dịch nhé :3
0
0
0
Nhấn Shift+Enter để xuống hàng, sử dụng cú pháp || [bình luận] || để dấu spoiler

Facebook Comment

Web Novel - End 15 - Vol 2 - Chương 15: Ban cho ta đôi cánh - Maou ni Nattanode, Dungeon Tsukutte Jingai Musume to Honobono Suru - read Maou ni Nattanode, Dungeon Tsukutte Jingai Musume to Honobono Suru online at otakusan.net

Báo lỗi
keyboard_capslock

Theo dõi