TO DEPRIVE A DEPRIVED PERSON - Chương 96

Credit: SONATA NO KOE

Chương 96: Yên bình

Nhà kho ở thành phố Mạo hiểm giả Comer. Đó là nơi trữ các vật liệu, những thứ mà mạo hiểm giả đã thu thập được từ việc săn quái vật, được bảo quản ở đây. Thậm chí còn có trang sức, thảo dược quý và món đồ trang trí độc lạ

Trong một cái nhà kho lớn, có một cô tiếp tân chạy một cách vội vã. Cô đang đống gói một số thứ và xem xét theo cách mà cô làm việc, cô đã không được nghỉ một thời gian rồi

“Tại sao tôi lại phải làm điều này chứ…huhuhu, cô đơn, ở nơi vấn hoe này”

“Rebecca, làm ơn tiếp tục đi!”

Ở nhà kho, Edda đang giám sát công việc Rebecca. Ngay cả vài năm đi nữa thì cô cũng không thể hoàn thành tất cả khi chỉ có mỗi mình cô. Hơn nữa, đây là một cuộc trao đổi với những món hàng đắt tiền, nên những người không phận sự thì không thể vào đây. Do đó, người nào được vào cái nhà kho này thì ta sẽ biết họ mang vị trí gì trong guild. Hầu hết những người ở đây điều bị hợp đồng ma thuật trói buộc. Bộ đồ nô lệ mà họ đang mặc, và bị bắt làm theo mọi thứ như những thứ trên hợp đồng được ghi. Đối với các cách chức của guild, nó không phải là một bộ áo nô lệ nhưng vẫn có chỗ bị lộ ra

Mofisu cũng ở đó. Ông kiểm tra những thứ mà các mạo hiểm giả đang mang về như nguyên liệu và trang sức

“Oji? Sao oji lại ở đây?”

“Edda, cô có thể cho tôi thấy thứ mà Yu mang về không?”

Theo lệnh của Mofisu, Edda lấy vài thứ ra và đặt lên bàn. Có cách nhánh cây từ [Cây thiêng liêng], Cỏ Yurutesu, nhựa của [Treant], rễ của Dorubora, và còn có các nguyên liệu từ quái vật hạng 4 và 5 nữa

Mặc dù trong số đó thì phần lớn là do họ(nhóm Yu) lột hết những thứ đắt tiền, và một trong những thứ quan trọng nhất là Nhựa và Rễ của [Treant][Dorubora]. Bởi vì hai thứ đó là những thứ được dùng để chế thuốc và không còn nơi nào mà ở thành phố Comer này bán thứ đó cả

Mặc dù Edda nhận ra còn vài viên ma hạch, tuy nhiên họ đã lột ra hết như thể nó khá là bình thường. Công hội và Alchemy có thể dễ dàng nhận ra ma hạch, không giống với hai thứ kia

“Yu-chan thực sự đang đem những thứ quý giá này tới đây. Tôi tự hỏi khi nào cậu ấy mới lên hạng B đây?”(Edda)

“Thực sự, gọi cậu ta với cái biệt danh đó, cô không nghĩ nó phù hợp với độ tuổi cậu ta đó chứ?”(Mofisu)

“Ngài thực sự rất có khiếu nói đùa”(Edda)

Cô nói như thế mà không có bất kì cảm xúc nào nhưng vài giây sau, có vài sợi tóc trên đầu Mofisu rơi ra

“Guhahaha, chỉ là đùa thôi. Tại sao lại nghiêm trọng đến mức phải cắt tóc ta chứ? Thật sự, những món đồ này không hề có ở thị trường vì tên của Yu có thể lang tới Thủ đô”

“Ồ, nhưng tôi không nghĩ cậu ấy muốn điều đó đâu”

“Cô không nghĩ những mạo hiểm giả muốn nổi tiếng ư?”

“Chúng ta nên đi chuyển hàng. Một số tên quý tộc có thể tới thành phố Comer này để mua hàng. Thậm chí có thể có vài tên đến từ thành phố Houdon nữa”

“Ừ, một khi một sản phẩm hiếm nào đó xuất hiện, nhiều tên sẽ không bỏ lỡ nó mà tới mua nó”

Trước đây Mofisu cũng là mạo hiểm giả nên ông hiểu mọi vấn đề ngõ ngách. Từ trước đến đây công hội này chỉ toàn mua những thứ mà Yu mang đến. Mặc dù không phải tất cả điều có lời nhưng cũng có một số vật phẩm hiếm. Mặc khác, Mofisu điều mua hết những thứ cậu mang về dù nó là thứ vô dụng. Đó là lí do tại sao mua còn khó hơn là bán dù nó đã thu hút những người ở ngoài thành phố

“Nhân tiện guild master, cái chai trên cổ ngài là gì thế?”

Edda tò mò cái chai được Mofisu đeo lên cổ ông. Nó kì lạ đến mức như ông muốn nói là nó quan trọng cỡ nào

“Đây? Đây là ‘dược phẩm’ mà Yu đã tạo ra. Đây là một mối thỏa thuận hợp pháp!”

Đôi mắt Edda nheo lại khi cô nhận được câu trả lời khá thất vọng. Là một người phụ nữ, Edda biết dù Mofisu có mọc tóc lại thì chả có người phụ nữ nào bị ông hấp dẫn cả

“Vậy, nó thực sự hiệu quả sao?”

“Tất nhiên...nhìn vào tóc ta này”

“Vậy, nó là do Yu sao?”

Khuôn mặt Mofisu bắt đầu đổ mồ hôi như cái thác nước với câu hỏi của Edda

“Đây là một mối thỏa thuận hợp pháp, nó được chế ra từ tính chất của thực vật cấp trung”

“Oh, vậy là của Yu-chan? Tôi đã nghĩ nó đã được thực hiện như thế nào, dù sao, dù có khó đến mấy, một mạo hiểm giả đến và đưa một thứ gì đó chả khác gì với ...hố lộ nhỉ?”

“Ahahaha, không có chuyện đó đâu”

Trong khi Edda nói, cô đã ra hiệu cho các tiếp tân và công nhân ra chỗ khác

Mofisu cố gắng đứng dậy khỏi cái ghế khi ông nói rằng ông có việc quan trọng nhưng ông không thể rời khỏi được khi Edda đặt tay lên vai ông

“Không! Thực sự đó không phải là hố lộ đâu! Ta chăm sóc các cái cây mà Yu đưa và đổi lại cậu ấy đưa cho ta dược phẩm này. Đây thực sự chỉ là công việc tập trung vào việc phát triển bộ tóc thôi. Thực sự, ta không có nói dối. Bây giờ, ta còn có việc phải làm”

Mofisu vội vàng cố gắng đứng lên một lần nữa nhưng ông thậm chí còn không nhấc nổi cái hông nữa, thậm chí còn chưa rời đủ 1cm nữa chứ. Bàn tay mà Edda đặt lên ông như thể là một ngọn núi trên vai ông vậy

“Guild master...”

“H-hãy để ta đi đi...”

Mofisu làm đôi mắt con cún xin xắn nhưng biểu hiện của Edda thì lạnh lùng như bằng

---

Tại khu dân cư phố Comer, nếu di chuyển xa hơn và đi ra bằng cổng phía tây, thì có một dịnh thự lớn. Nó từng là lâu đài của Mussu. Khu vườn khá đẹp mắt vì cậu đã thuê thợ làm vườn. Thậm chí ta còn không thể thấy một cọng cỏ dại nào trong vườn cả

Lúc đầu, Yu đã mang những thảo mộc từ dungeon và rừng mang tới đây để trồng. Mặc dù thảo mộc hiếm có thể khiến cho họ nghĩ khu vườn nào được bảo vệ quá mức. Sự phát triển của chúng khá là tốt, hàng rào ở xung quanh biệt thự được làm từ những loại thảo mộc và thực vật. Tuy nhiên, do cái sự phát triển quá lố này đã khiến một ai đó, mỉn cười

“Tóc của Yu thật mịn màng và mượt mà”

Dryad đang chải tóc cho Yu trong khi cậu đang đọc một cuốn sách. Với Dryad, người chuyển từ dungeon và cắm rễ ngay khu vườn này, chính là lí do tại sao thực vật ở nơi đây phát triển quá lố. Yu còn chả bận tâm đến điều đó, cậu vẫn tiếp tục đọc sách trong khi dựa vào thâm của Dryad

Môi trường xung quanh khá an lành tuy nhiên bọn họ khá ồn ào. Dryad đã nói chuyện với Yu một lúc rồi sau đó. Những nàng tiên đã bị ướt, cơ thể của họ bị nước dãi của mấy chú sói bao phủ. Khi đã quy hàng với các chú sói, tất cả bọn họ chạy lại với nhau và bắt Yu làm khiên cho họ

Yu lặng lẽ bị những nàng tiên vây quanh Yu và ở tình trạng đó, không đời nào cậu có thể đọc sách yên ổn được. Một số nàng tiên còn sử dụng đùi của Yu như một cái gối ôm nữa. Nina chơi với Coro, Lena cũng đang đọc sách trong khi nằm trên lưng Sukke. Mặc khác, Sukke đang ngủ và không quan tâm tóc của nó có bị gì không. Marifa lặng lẽ chờ Yu và khi Yu bị khô họng thì cô liền rót vào tách trà một cách tinh tế

“Những chú ong này muốn chiến đấu sao? Cố gắng đấu với một nàng tiên...Yu, giúp với! Kêu mấy chú ong này dừng lại đi. Giúp tôi với!”

“Cô đã huấn luyện chúng tốt lắm, những chú sói, những con ong”

Cô tiên nữ nói thế trong khi nhảy về phía ngực Yu để trốn. Tuy nhiên Yu không nghĩ ngợi gì nhiều trong khi thưởng thức tách trà do Marifa làm

---

“Ngày mai, Mussu sẽ đến thủ đô vào trưa mai. Nhiều mạo hiểm giả và lính đánh thuê đang bảo vệ hắn. Thậm chí còn có một yêu cầu từ guild dành cho các mạo hiểm giả cấp cao nữa”

Trong một góc mờ nhạt thành phố Comer, đó là nơi mà mấy tên gián điệp của hội Đức Chúa Trời tập hợp

“Cuối cùng, khi hắn không còn  ở trong cái thị trấn này, tao có thể làm bất cứ thứ gì mà tao muốn. Trẻ con, phụ nữ, người già, tao sẽ giết hết. Tao không thể chờ được khi tô cho cái thành phố này một màu đỏ...tao muốn phá vỡ kỉ lục của tao. Trước đây đã có 139 tên ở làng Namuba. Mày không cảm thấy phấn khích sao? Hahaha”

Gã cười một cách điên rồ là Clyde. Có lẽ thành phố Comer này sẽ phải đối mặt với một số phận tàn khốc

Làng Namuba là một ngôi làng nhỏ trong Đức Chúa Trời, lãnh thổ của Thánh Quốc

Đó là một ngôi làng nhỏ với 500 người. Ở trong Thánh Quốc, bọn họ đã tin tưởng vào tôn giáo của Đức Chúa Trời. Clyde là một trong số nhiều người đó, được giao nhiệm vụ truyền bá tôn giáo này

Thực tế, có một điều khủng khiếp đã xảy ra

Clyde đã trở nên bối rối khi những người ở làng Namuba từ chối thay đổi đức tinh của họ. Trẻ con bị giết trước mặt mẹ. Các bà vợ bị giết trước mặt chồng. Những người chồng thì bị giết trước mặt cha mẹ họ. Đấy là một vụ giết người hàng loạt

Mặc dù tước hiệu của hắn đã bị cướp và hắn không còn là một trong những hiệp sĩ Thánh, nhưng hắn chả quan tâm đến nó. Hắn nghĩ như thế hắn sẽ dễ dàng làm việc hơn vì hắn đã được tự do. Ngay lúc này, hắn đang ngồi trên nhóm [Forest Panther]. Hắn mỉn cười, suy nghĩ về ngày mai một cách phấn khích           

[Tiếng Việt]TO DEPRIVE A DEPRIVED PERSON
favorite 7 / 10

you are viewing TO DEPRIVE A DEPRIVED PERSON - chapter 96 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Light Novel - End 96 - Chương 96 - TO DEPRIVE A DEPRIVED PERSON - read TO DEPRIVE A DEPRIVED PERSON online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite