The New Gate - Chương 3 Phần 3

Credit: Dark Magician

Vào khoảng thời gian Wilhelm đi đến gặp Millie.

Nhóm của Shin đang kiểm tra bên trong căn cứ Palmirack, khi mà họ đang tìm kiếm một căn phòng nào đấy.

 “Cái này cũng bị đóng.”

Họ đang tìm kiếm căn phòng của Cain - Palmirack.

Cain cực kỳ thích những mánh lới, một niềm đam mê được phản ánh bởi một số lượng lớn những cái cửa, những lối đi hay là các kho vũ khí ẩn trong khắp Palmirack mà thông thường sẽ không được chú ý đến.

Trong số đó có một lối đi bí mật dẫn đến căn phòng chứa lõi của Palmirack. Nó được đặt trong căn phòng của Cain, căn phòng với những mánh lới nguy hiểm nhất so với tất cả phần còn lại của Palmirack, như là minh chứng về tình trạng đặc biệt của nó.

Nhưng miễn là họ tìm được căn phòng đó thì nhóm của Shin sẽ giải tán (nhóm với mấy người nhà thờ). Khi ở trong cái phòng đó, họ sẽ kích hoạt toàn bộ lõi của Palmirack và giành lại quyền kiểm soát Palmirack: Sau đó thì vị trí của Millie sẽ rất rõ ràng.

Vì vậy, họ tiếp tục tìm kiếm phòng của Cain, nhưng số lượng ở cái khu vực ẩn này đã làm cho việc tìm kiếm của họ trở nên khó khăn.

Nếu họ có thể tìm thấy lối đi, họ sẽ vào phòng và kích hoạt lõi.

"Là một căn phòng có tầm quan trọng hàng đầu, nó có thể được thiết kế để không cho bất cứ ai xâm nhập vào bên trong."

 “Có thể là như vậy. Anh cũng lo ngại vể việc Wilhelm không trả lời tin nhắn của chúng ta… hãy tìm thêm chút nữa. Nếu chúng ta không thể tìm thấy, chúng ta sẽ phải đột nhập thôi.”

Shin gật đầu trước lời Schnee và quyết định hành động tiếp theo của họ.

Họ không làm như vậy ngay từ đầu bởi vì hầu hết các bức tường và vách ngăn của Palmirack đều được làm từ chimeradite, một vật liệu có đặc tính đáng kinh ngạc.

Sẽ không quá khó để nhóm của Shin có thể đột nhập, nhưng phá hủy một bức tường đá dày 20 cemel mà không ai chú ý đến là một điều không thể.

Một đòn tấn công đầy sức mạnh là cần thiết, kết quả là âm thanh và những rung chấn có thể sẽ báo động xung quanh.

Nếu chỉ có một vài người có mặt trong nhà thờ, thì có thể không có gì xảy ra, nhưng, thật không may, lại có rất nhiều người sống trong ở đây, đặc biệt là những nhân vật có rank cao; như giáo hoàng, hồng y, linh mục tập sự và các linh mục cấp cao đào tạo họ. Ngoài ra, còn có rất nhiều hiệp sĩ đóng quân tại đây để bảo vệ nhà thờ nữa.

Những linh mục tập sự cũng chịu trách nhiệm nấu ăn và quét dọn, do đó họ luôn luôn di chuyển khắp nhà. Nếu những âm thanh lớn hoặc rung chấn xảy ra, họ sẽ tìm hiểu về chúng ngay lập tức.

 “Ở đây cũng không phải.”

Nhóm của Shin di chuyển qua một hành lang bị chặn bởi một ngõ cụt, và họ quay trở lại lối vào trước đó, nhưng một lần nữa lại phải đối diện với một phân vùng khác.

Do đó, họ đã quyết định là phải đập đá phá tường.

Ban đầu, họ cảm nhận được có những sự hiện diện xung quanh, và chờ đợi cho những người đó càng đi xa càng tốt. Đồng thời Schnee cũng kích hoạt ‘Miền im lặng’, một kỹ năng làm gián đoạn âm thanh lan truyền ra xung quanh. Xác suất của bất cứ ai có thể nhận thấy âm thanh gây ra bởi họ do đó đã được giảm một cách đáng kể.

Shin xác nhận kích hoạt của kỹ năng, rút ra một thẻ từ Hộp vật phẩm và thực thể nó. Trên tay Shin liền xuất hiện một thanh katana.

Được tra bên trong một cái vỏ với những họa tiết trang trí là những cánh hoa màu đỏ có tên『Hakuramaru』, một thanh katana cấp Cổ Đại.

Shin tính toán thời gian khi số lượng người ở gần là ít nhất có thể và chuẩn bị để rút thanh『Hakuramaru』.

Khi kỹ năng kích hoạt, phần tay cầm của Hakuramaru dần trở nên mờ nhạt và ba vệt sáng bạc chạy dọc bề mặt của bức tường.

Kỹ năng kiếm thuật katana “Iai - Hiengasane” (Iai - Flock of Swallows) đã tăng tốc cho các nhát chém tạo thành một hình tam giác méo mó trên tường.

Không để cho giáp của mình được nghỉ ngơi, Shin tra『Hakuramaru』vào lại trong bao và đẩy bức tường bằng tay phải, làm cho cái phần bị chém rơi xuống bên kia tường.

Kim loại (tưởng nó phải là đá cơ) rơi xuống gây ra một rung động lớn khi chạm đất.

Tuy nhiên, nhờ ‘Miền im lặng’, mà không ai nghe được cái âm thanh ầm ĩ đó cả.

Cũng bởi vì khoảng cách, những người có mặt gần nhóm của Shin đã chú ý đến những rung chấn vừa rồi nhưng không hề bận tâm về nó.

 “Đi nào.”

 “Vâng.”

Shin và Schnee đi qua cánh cửa vừa được tạo ra trên tường và bước vào khu vực bên trong của Palmirack.

Thật may là không có ai lảng vảng gần đó, họ đặt cái phần đã cắt về lại chỗ cũ. Sau khi làm cho bức tường trở về trạng thái ban đầu, không còn tia sáng nào lọt vào bên trong được nữa, khiến cho mọi thứ chìm vào trong bóng tối.

Shin và Schnee đều kích hoạt kỹ năng phát hiện của mình với khả năng tối đa của họ và di chuyển nhanh chóng dọc theo cái hành lang tối tăm. Những gì khiến họ phải cảnh giác nhất chính là những cái bẫy đặt quanh phòng của Cain.

Nếu Shin vẫn còn được nhận diện là đồng đội của Cain thì sẽ chẳng có chướng ngại vật nào cả, nhưng nếu như đã bị thu hồi thì điều đó có nghĩa là họ đang phải bước vào vùng bẫy nguy hiểm nhất của Palmirack.

Shin, là một trong những người tham gia vào việc tạo ra các cái bẫy, hoàn toàn không muốn mình trở thành nạn nhân của các hiệu ứng của chính họ.

 “… Hoàn toàn không có cái bẫy nào cả.”

 “Vâng. Em cũng không cảm nhận thấy có bất kỳ nguy hiểm nào cả.”

Shin và Schnee tiếp tục đi, với sự cảnh giác cao độ của mình. Nhưng, họ đã đi thêm được một lúc lâu sau thì có vẻ như là chẳng có cái bẫy nào được kích hoạt cả.

Tận dụng cơ hội như vậy, họ nhanh chóng tiến tới các khu khác của Cain.

Mặc dù không thể sử dụng được chức năng bản đồ, nhưng Shin cũng đã từng đến thăm những nơi đó nhiều lần trong quá khứ. Anh tiếp tục với sự tự tin vốn có của chính mình và ngay sau đó, anh dừng lại trước một cánh cửa cụ thể.

Khi đã xác nhận được là không có cái bẫy nào cả, và Shin đang chuẩn bị chìa khóa, thì một âm thanh rít lên.

 “Khóa đã mở?”

 “Có lẽ là vậy ạ.”

Schnee gật đầu trước câu hỏi của Shin.

Chỉ cần truyền sức mạnh vào tay khi đang nắm giữ cái tay nắm cửa là đã đủ cho cánh cửa mở ra mà không có bất kỳ trở ngại nào. Có vẻ như chiếc khóa đã bị vô hiệu hóa đơn giản bởi vì có sự hiện diện của Shin.

“Vậy là, đăng ký của anh... vẫn còn hiệu lực.”

Shin vẫn nhớ chức năng đó. Nếu ai đó đã đăng ký trong hệ thống thì họ chỉ cần chạm vào cái tay nắm, thì cửa sẽ tự động mở.

Căn phòng vẫn như trong trí nhớ của Shin: một chiếc bàn tròn, ghế, tủ, bếp và những đồ đạc khác, với sự bố trí quen thuộc, đang nằm lặng lẽ trong bóng tối.

Một sự khác biệt là tất cả chúng đều đang phủ một lớp bụi rất dày. Có lẽ hệ thống kiểm soát môi trường của căn phòng đã không hoạt động.

Không chỉ mỗi Shin, mà bất kỳ một ai vào đây cũng có thể hiểu rằng căn phòng này đã không được sử dụng trong một thời gian rất dài rồi.

 “Đi nào. Lối đi bí mật ở phía sau.”

 “…Vâng.”

Sau một lúc dừng lại trong căn phòng tĩnh lặng. Shin bước ra phía sau. Schnee theo ngay sau anh sau khi đáp lại một lời nhẹ nhàng.

Căn phòng ở phía sau chỉ vỏn vẹn khoảng 30 feet vuông: bàn ghế thì đã hoàn toàn bị bụi bao phủ.

Shin tiến lại gần các giá sách và đẩy cuốn sách thứ 4 từ bên trái của kệ thứ 4 tính từ dưới lên. Các kệ sách từ từ trượt sang bên trái, và để lộ ra một loại cửa mà hai cánh của nó mở sang hai bên trái, phải.

Cánh cửa đó cũng tự động mở ra khi Shin tiến lại gần hơn. Ẩn chứa đằng sau nó cái gọi là thang máy.

Những cánh cửa liền đóng lại sau khi Shin và Schnee bước qua; sau đó thang máy bắt đầu đi xuống.

Sau khoảng 10 giây, nó dừng lại và cánh cửa mở ra ngay trước một hành lang mờ mờ.

Một phút sau, Shin và Schnee đã đến được trung tâm của Palmirack, căn phòng chứa lõi của nó.

Căn phòng được thiết kế như một khối lập phương, với mỗi cạnh là 10 mel. Tại trung tâm của nó đang lơ lửng một quả cầu màu đen có đường kính khoảng 50 cemel.

Có vô số những hoa văn họa tiết được khắc trên bề mặt của nó. Và ánh sáng đang chạy tuần hoàn dọc theo những cái rãnh khắc trên nó.

Tuy nhiên, thứ ánh sáng đó lại khá là mờ nhạt.

 “Lạ nhỉ?”

Shin, sau khi đã kiểm tra về sự hiện diện của những cái bẫy thêm lần nữa, liền đi về phía trung tâm của căn phòng và cái lõi.

 “Có gì bất thường ạ?”

 “Lõi của nó có vẻ hơi khác với những gì mà anh nhớ. Những ánh sáng chạy dọc trên bề mặt nó thường sáng hơn. Và mặc dù dữ liệu của anh vẫn còn được đăng ký nhưng nó lại chẳng hề phản ứng lại với sự hiện diện của anh.”

Theo như nguyên bản thì trình điều khiển bên trong nó sẽ hiện ra bất cứ khi nào mà một thành viên của Rokuten đến gần. Tuy nhiên, lần này nó lại không như thế.

“Shin, có dấu hiệu của chướng khí trong căn phòng này!”

 “Chướng khí?”

Khi Shin tiến về phía trước để kiểm tra kỹ lưỡng hơn, thì Schnee đột nhiên la lên, với vẻ mặt hơi sốc.

Shin ngay lập tức tập trung vào môi trường xung quanh và nhận thấy sự hiện diện không thể nào nhầm lẫn được của chướng khí.

 “Em chắc chứ? Anh đã không nhận ra đấy.”

 “Em nghĩ rằng đó là do sức đề kháng của anh quá mạnh, nên hiệu ứng mà nó gây ra đã bị vô hiệu hóa mà anh không hề nhận ra. Em thì lại không có một sức đề kháng mạnh như vậy, nên đó có thể là lý do mà em cảm nhận được nó, em nghĩ là vậy. Mà, chuyện này có nghĩa là gì vậy ạ?”

Shin hiện tại kháng toàn bộ tất cả hiệu ứng trạng thái bất thường. Chướng khí trong phòng vừa đủ để khiến một người bình thường sinh bệnh, và do đó mà nó cũng chẳng ảnh hưởng gì đến Shin cả.

Còn về sức đề kháng của Schnee, cũng vì là do đặc thù của chủng loài, mà thấp hơn rất nhiều so với Shin. Vì vậy, mà cô có thể cảm nhận được sự hiện diện của chướng khí.

 “Có vẻ như là nó đã tự sản sinh ở trong này.”

"Khả năng là chướng khí hòa lẫn trong không khí đã tích tụ theo thời gian, em cho là vậy."

Miasma hiện diện ở bất cứ nơi nào có sự sống. Ở một nơi như thủ đô của vương quốc, một lượng của tất cả các loại cảm xúc rối rắm, đã làm cho chướng khí tích tụ dần mà không ai hay biết.

Tất nhiên, ngay cả khi một điều như vậy đã được thực hiện một cách có chủ ý, nó cũng không thể tích tụ đủ để gây ra một cái gì đó ghê gớm cả. Số lượng trong căn phòng đó là khá nhỏ.

Palmirack tự nó vận hành bằng cách hấp thụ sức mạnh ma thuật từ xung quanh. Do đó, trong quá trình hấp thụ sức mạnh ma thuật, nó cũng hấp thu luôn cả chướng khí lẫn trong đó, hoặc đó chỉ là do cô nghĩ thế.

 “Chắc là như vậy. Bởi vì nếu là do quỷ thì không đời nào nó lại ít như này được.”

Shin không thể phủ nhận khả năng sau 500 năm, một vài hiệu ứng sẽ xảy ra. Anh đồng tình với Schnee trong khi đang thanh lọc chướng khí.

Sau khi chướng khí đã biến mất, ánh sáng trên cái lõi đã lấy lại độ sáng vốn có của nó. Đồng thời, trình điều khiển Palmirack cũng xuất hiện trước mắt Shin.

Không lãng phí giây phút nào, Shin tìm kiếm tất cả những người có mặt trong Palmirack này. Thu hẹp phạm vi tìm kiếm bằng cách sử dụng các danh mục như level, chủng tộc và giới tính, và có một kết quả tìm kiếm duy nhất hiện lên.

 “Dưới mật thất huh? Còn có 4 phản hồi khác ở gần đó.”

Shin tìm thấy một phản hồi ở một trong những căn phòng dưới lòng đất. Nó là một cái tương đối lớn.

Cùng với câu trả lời được cho là Millie, có 2 người khác ở phía trước và 2 đằng sau cô bé.

 “…!? Đây là…!!”

Shin cho hiển thị căn phòng được đề cập thì nhìn thấy Millie đang chạy với một con dao màu đen trên tay cô bé.

Phía trước mặt cô là Wilhelm đang chiến đấu với một người đàn ông với một thanh cự kiếm màu đỏ trên tay. Millie đang chạy về phía Wilhelm, nhưng với một nét mặt vô hồn.

 “Schnee, chúng ta đi thôi!”

 “Vâng!”

Sự việc đang trở nên xấu đi.

Shin cảm nhận theo bản năng của mình. Anh điều khiển trình menu với một tốc độ rất nhanh và kích hoạt chức năng dịch chuyển khoảng cách ngắn trong Palmirack.

Shin và Schnee được dịch chuyển ngay đến trước phòng nơi mà Millie và những người khác đang ở đó. Nghĩ rằng sẽ rườm rà khi mở cửa theo cách thông thường, nên anh đã dùng nắm đấm sức mạnh của mình để phá nó cho nhanh.

Cánh cửa mở ra theo hình chữ V, bay với một âm thanh như bom nổ và lao về hướng người đàn ông với thanh kiếm đỏ.

Shin đã xác định được vị trí của những người bên trong tòa nhà nhờ vào trình điều khiển và khả năng phát hiện của mình. Nhìn vào thanh kiếm đỏ đó đủ để cho anh hiểu được rằng kẻ mà Wilhelm đang đối mặt chính là Eline.

Shin bay vào phòng ngay sau cánh cửa.

Anh nhìn thấy Wilhelm đang quỵ trên sàn nhà, với cán dao con dao ngập sát nút trên lưng và bên cạnh là một Millie đang ngây người nhìn chằm chằm vào bàn tay đẫm máu của mình.

Với khả năng của người là một người chơi, trạng thái của Millie hiện lên rõ ràng là “Bị thao túng”.

Từ hình ảnh được nhìn thấy ở trong căn phòng chứa lõi và cửa sổ trạng thái này đủ để Shin biết chuyện gì đã xảy ra trong thời gian ngắn ngủi khi mà họ đang dịch chuyển.

 “Wgwah!!”

Với những nắm đấm có kỹ năng tương tự như đã dùng để phá cửa, Shin đập nát mặt của Eline một cách không thương tiếc.

Để lại một cảm giác như gãy xương trên tay của Shin, Eline  xoay tròn vài vòng trên không trung trước khi lao vào tường và ngã xuống.

Hắn sẽ không chết; bởi một kỹ năng được sử dụng để ngăn chặn điều đó.

Có những thứ Shin cần phải hỏi hắn: và dù anh có tức giận đến mức độ nào đi nữa, anh cũng sẽ không bao giờ giết ai đó ngay tại chỗ.

Đó là một câu hỏi hoàn toàn khác nếu còn sống thì sẽ dễ chịu cho Eline.

 “Mình đến kịp lúc… hay là đã quá muộn?”

Nhìn Wilhelm đang nghiến chặt răng lợi  và vẻ mặt vô hồn của Millie, Shin nhận ra rằng giọng nói của mình vẫn còn nhuốm đầy sự tức giận. Anh cầm lấy『Exvaine』với bàn tay đã đấm Eline bay đi.

 “Schnee, hãy chữa trị cho Wilhelm. Anh sẽ lo cho Millie.”

 “Em hiểu rồi. Chúng ta sẽ làm gì đây?”

 “Đây là vấn đề ưu tiên hàng đầu của chúng ta lúc này. Hắn đã bị stun rồi, nên hắn sẽ không thể sử dụng được dịch chuyển tức thời đâu.”

Kỹ năng mà Shin đã sử dụng với nắm đấm của mình là kỹ năng tay bo ‘Nonfatal Fist’.

Một yếu tố phổ biến của game RPG và game VR giao tranh, thì kỹ thuật này giữ cho đối thủ còn ít nhất là 1 HP.

Kỹ thuật này cũng có tác dụng làm tê liệt đối phương và ngăn chặn việc sử dụng các kỹ năng trong một thời gian nhất định. Trong số các kỹ năng tương tự có "Willow Throw" và "Nonfatal Blade", trước đây đã từng được sử dụng trong trận đấu với Barlux.

Shin thấy rõ ràng từ thanh HP của Eline rằng hắn ta dường như không còn bất cứ thứ gì. Đòn tấn công của Shin đã đo ván rõ ràng. Nếu nó không phải là vì ‘Nonfatal Fist’, thì Eline giờ đã bị dần cho nhừ tử rồi.

Sau khi xác nhận rằng hắn đã bị tê liệt, Shin quyết định rằng họ có thể phớt lờ hắn một lúc.

Schnee gật đầu trước lời nói của Shin và sử vdungj ma thuật chữa lành cho Wilhelm.

Sau khi đã chắc chắn rằng HP của Wilhelm đang tăng lên, Shin liền quay sang Millie.

 “……”

Ngay cả khi Shin đang đứng trước mặt cô, Millie vẫn không có bất kỳ phản ứng nào cả. Cô bé chỉ đơn giản là đang nhìn chằm chằm vào khoảng không với đôi mắt vô hồn. Trạng thái ‘Bị thao túng’ được hiển thị rõ ràng cho thấy, cô bé đang bị trang bị một vật phẩm thao túng nào đấy.

Shin tập trung quan sát Millie và nhận thấy một loại sương mù đen phát ra từ cánh tay phải của cô.

 “Để anh cuộn ống tay áo của em lên một chút nhé!”

Trên cánh tay của cô bé lộ ra một vật tròn có cùng các ký tự vàng giống như trên vòng cổ của Hermie.

Các vật phẩm thông thường có hình dạng như vòng cổ, nhưng điều này cho phép chúng được trang bị trên cánh tay hoặc chân của trẻ em như Millie.

Ngay cả trong game, tin vào những khuôn mẫu như “vòng cổ thì luôn được trang bị trên cổ” khiến người chơi sẽ bị một vố bất ngờ.

Không biết rằng vật phẩm sẽ có hiệu quả ngay cả khi được trang bị trên cánh tay của ai đó, Hermie và những người khác không nghĩ đến khả năng rằng Millie cũng có thể bị thao túng.

 “Anh sẽ giải phóng em ngay đây.”

Có lẽ nhờ khả năng của mình là "Người giải phóng", Shin biết cách phá hủy vật phẩm này.

Shin tập trung sức mạnh ma thuật trên cánh tay trái và nắm lấy chiếc vòng tay. Sức mạnh ma thuật tập trung phân tán làn sương mù đen và tiếng nứt của cái gì đó vang lên.

Khi Shin thả tay ra, chiếc vòng tay, giờ đã bị vỡ vụn thành từng mảnh, biến mất trong một làn khói.

Khi dòng thông báo ‘Bị thao túng’ biến mất cùng với cái vòng đeo tay, cô bé đã kiệt sức mà ngất xỉu. Shin liền ngay lập tức đỡ lấy cô bé và đối mặt với Hermie.

 “…Tôi sẽ tháo cái vòng cổ ra. Xin hãy đến gần hơn.”

 “…Cảm phiền anh.”

Hermie hơi cảnh giác với người đàn ông lạ mặt đột ngột xuất hiện trong khu nhà của mình, nhưng đã ngay lập tức thoải mái sau khi chứng kiến cách anh đấm Eline, chữa lành Wilhelm, và giải thoát cho Millie.

Hermie đến gần hơn và Shin duỗi bàn tay ma thuật của mình, giống như anh đã làm với Millie. Chiếc vòng cổ rõ ràng bị rạn nứt ngay khi chạm vào Shin, tan biến theo cách giống hệt như chiếc vòng tay của Millie lúc nãy.

 “Nó… thực sự biến mất.”

Không như Millie, Hermie không mất đi ý thức; cô chạm vào cổ mình, nơi cái vòng cổ từng ở đó, để chắc chắn là nó đã biến mất.

“Tên tôi là Shin, người phụ nữ đang chăm sóc vết thương của Wilhelm là Yuki. Lilishila là người đã yêu cầu sự giúp đỡ từ chúng tôi. Cô là Thánh nữ, có phải không?”

“Vâng, là tôi. Vậy các anh chính là đồng minh mà Lilishila từng nói về ... tên tôi là Hermie Schultz. Tôi rất biết ơn sự giúp đỡ của mọi người.”

“Chúng tôi có lý do riêng để làm việc này, vì vậy xin đừng lo lắng về điều đó. Tôi có thể nhờ cô chăm sóc cho Millie được không? Tôi sợ mọi thứ sẽ trở nên khá là bạo lực kể từ bây giờ, do đó, sẽ thật sự tốt hơn nếu như cô cùng đi với Yuki đến chỗ của Lilishila, milady.”

Shin nói với cô ấy bởi vì anh không nghĩ điều gì sẽ xảy ra tiếp theo nếu như người phụ nữ này phải chứng kiến sự việc sau đó.

Trong khi nói những lời đó, Shin phát ra một luồng khí hoàn toàn khác so với khi cậu nhờ Hermie chăm sóc Millie. Vẻ mặt và giọng nói của Shin vẫn rất bình thản, nhưng Hermie cảm thấy ớn lạnh đến nỗi toàn bộ cơ thể cô run rẩy.

 “…Tôi hiểu rồi. Phần còn lại xin nhờ cả vào anh.”

Shin gật đầu và giao Millie đang bất tỉnh cho Hermie.

Khi Shin quay lại phía Schnee một lần nữa, thì cô đã chữa cho Wilhelm xong rồi, và anh ta đã đứng dậy và đang hồi phục 『Beinot』.

 “Anh cảm thấy ổn chứ?”

 “Yeah, anh đã cứu tôi.”

 “Nếu như Millie không bị thao túng thì chiến thắng nhất định sẽ là của anh rồi.”

Những lời của Shin khiến cho vẻ mặt của Wilhelm trở nên chua chát.

 “Đúng vậy. Tôi đã sai lầm ở chỗ đó. Tôi đã quá sơ suất rồi.”

Nghe những lời của Wilhelm khiến Shin nghĩ rằng những Người được chọn trên thế giới này có năng lực quá lớn đến nỗi nó khiến họ hành động mà không cần phải suy nghĩ trước sau.

 “Tôi chắc chắn rằng anh sẽ không phải lặp lại những sai lầm này lần thứ hai đâu. Hãy cẩn thận hơn sau này nhé!”

Sau khi nói điều này, Shin quay về phía Eline, người vẫn đang bị knock out trên sàn nhà.

 “Đến lúc có một cuộc trò chuyện ngắn rồi đấy nhỉ? Anh định sẽ làm gì đây, Wilhelm?”

 “Anh mới là người đã hạ hắn. Tùy anh giải quyết đấy.”

Wilhelm để lại mọi thứ cho Shin mà không do dự bởi vì, theo quan điểm của Eline, đó sẽ là một kết cục tồi tệ nhất.

Wilhelm và Shin dù nói chuyện ngẫu hứng, nhưng ngay sau khi hướng ánh mắt vào Eline, họ đã thể hiện một cơn thịnh nộ dữ dội đến nỗi bạn gần như có thể nhìn thấy được nó ở xung quanh.

Hermie, người đang đứng gần Schnee, cảm thấy cơ thể mình run rẩy vì cái áp lực đó.

Người dẫn đường  gần như là đã nhảy ra trước mặt Hermie để bảo vệ cô sau khi cảm nhận được cái luồng hào quang tỏa ra từ Shin.

“Hai người nên đi lối này. Khi mà họ đang trong tình trạng đó, tôi nghĩ rằng tốt nhất là không nên nấn ná ở đây lâu hơn nữa. ”

 “Vâng. Chúng tôi xin ghi nhớ món ân tình này.”

Schnee rời phòng với Hermie và người dẫn đường, sẽ là khôn ngoan hơn nếu mà họ rời đi sau khi nhận thấy được sự thay đổi trong bầu không khí của Shin. Cô liên lạc với Shibaid và họ tiến đến căn phòng nơi mà Lilishila đang đợi.

Sau khi xác nhận nhóm 3 người đó đã rời khỏi phòng, Shin và Wilhelm tiến lại gần Eline.

 “…..gh….”

Trước khi Shin có thể làm bất cứ điều gì với Eline, họ nghe thấy hắn ta phát ra một tiếng gầm gừ yếu ớt. Có vẻ như khả năng hồi phục của Người được chọn cấp cao mà Eline sở hữu đã cho phép hắn lấy lại được ý thức.

 “Này, này, chúng ta vẫn ổn chứ nhỉ?”

Shin nói với Eline với giọng cực kỳ bình thường.

Nó sẽ giống như một cuộc trò chuyện giữa những người bạn thân, và khuôn mặt của Eline vẫn đang bị méo mó sau khi nhận phải cú đấm vừa rồi.

Mặc dù được nhắc đến, Eline – máu vẫn đang nhỏ giọt từ mũi và miệng – chỉ đang gắng gượng đứng dậy, mà vẫn chưa nói được một lời nào.

Shin đợi Eline chữa lành vết thương bằng thuốc hồi phục trước khi bắt đầu nói chuyện.

 “Có rất nhiều điều mà tôi cần anh trả lời. Anh sẽ trả lời thành thật chứ, đúng không?”

 “Sao mày dám sử dụng một mánh khóe bẩn thỉu, lén lút như vậy để tấn công bất ngờ… với một người như tao chứ…!”

Phớt lờ câu hỏi của Shin, Eline thốt ra một giọng đầy giận dữ.

Hắn ta dường như nghĩ rằng hắn nhận phải một lượng sát thương bất ngờ chỉ bởi vì hắn bị tấn công bất ngờ.

 “Mánh khóe? Tôi không mong đợi được nghe điều đó từ một kẻ đã dùng Millie làm mồi nhử cho cuộc phục kích đó đấy.”

 “Tao là một sự tồn tại được chọn. Hành động của tao chính là đại diện cho Chúa Trời.”

“…Tao hiểu rồi. Cứ chém gió thế này thì chẳng đi về đâu cả. Hãy làm việc cho chúng tao đi.”

Những lời của Eline là những lời của một kẻ cuồng tín. Lời nói của một người đàn ông chỉ tin vào chính bản thân mình, không hề có một chút nghi ngờ nào cả.

Chính vì lý do đó, Shin đã mất bất kỳ sự can đảm nào mà anh có thể có.

“Nếu chúng ta không thể giải quyết mọi thứ theo một cách hòa bình thông qua trò chuyện, thì điều duy nhất chúng ta cần phải làm là nói chuyện bằng nắm đấm, phải không?”

Những lời đó có thể gợi ý rằng Shin đang nghĩ đến việc tìm kiếm một giải pháp thông qua đối thoại, nhưng tất nhiên điều đó không đúng.

Ngay lúc Shin nhìn thấy Eline, anh đã loại bỏ mọi khả năng ngoại trừ “ngôn ngữ” vật lý.

 “Đón lấy.”

Shin giơ thanh『Exvaine』mà anh vẫn đang cầm và ném nó cho Eline.

Eline nắm lấy vũ khí khi nó bay về phía hắn. Rõ ràng là hắn cảm thấy chút bối rối về hành động vừa rồi của Shin.

 “Mày đang trả lại vũ khí cho tao đấy sao? Mày đang khinh thường tao phải không?”

 “Sai rồi. Tao không ‘trả lại’ mà là tao đang ‘cho mượn’ nó thôi. Ngay từ đầu nó đã không phải là của mày rồi.”

Những lời của Shin đã bắt đầu trở nên thô lỗ hơn. Anh khác với khi ở cùng với Girard: có thể cảm nhận được sự tàn ác và máu lạnh từ giọng điệu đó.

 “Đến đây đi. Nếu như mày có thể sử dụng được nó.”

 “Sao mày dámmmmmm!!!”

Sự kiêu ngạo hoàn toàn của Shin đã khiến Eline lao lên tấn công anh trong khi hét lên giận dữ.

Công vật lý của hắn ta không còn hồi phục được nữa, dẫu vậy, với tốc độ của hắn thì những người không phải là một Người được chọn cấp cao như hắn sẽ rất khó để có thể phản ứng kịp thời.

Shin chỉ đơn giản là giơ cánh tay trái của mình lên đỡ lưỡi kiếm, cắt không khí theo hướng của mình.

Không khó để tưởng tượng tại sao Eline lại cười như vậy.

Độ sắc bén của 『Exvaine』, lực tay của Eline, và trọng lượng của vũ khí. Bình thường thì chẳng ai nghĩ là lấy tay mình ra đỡ lấy một đòn tấn công được phối hợp từ ba yếu tố như thế cả.

Tuy nhiên, 『Exvaine』, thứ vũ khí đã cắt đứt rất nhiều vũ khí khác, đã bị chặn lại bởi chiếc găng tay màu đỏ thẫm mà Shin đang đeo.

 “Gì….không thể nào?!”

Shin chẳng hề nhúc nhích lấy một inch ngay cả sau khi nhận được đòn chém đầy sức nặng của Eline. Cánh tay anh không di chuyển, anh cũng chẳng có bất kỳ biểu hiện đau đớn nào cả. Chỉ đơn giản là đang nhìn vào Eline, và không có chút ngạc nhiên nào.

Những tia lửa xẹt xẹt lác đác xuất hiện trên chiếc găng tay, nhưng bề mặt của nó thì chẳng có lấy một vết xước nào cả. Nó không hề bị hư hại, giống như chủ nhân của nó vậy.

Một đòn công kích đầy uy lực đã bị chặn lại chỉ bởi một cánh tay.Một thực tế khiến Eline phải phát ra một tiếng cho thấy không còn gì để có thể kinh ngạc hơn.

 “…Tiếp đi.”

“Gì cơ?!”

Eline biểu hiện một sự nghi ngờ đối với Shin, người trông như vẻ đang chờ đợi hắn ra những đòn tiếp theo.

 “Đó chưa phải là tất cả sức mạnh của mày đúng không? Nào. Phô diễn hết sức mạnh của mình cho tao xem nào.”

 “C-cái gì!! Mày… mày…!”

Cơn thịnh nộ của Eline gần như đã lắng xuống, nhưng cái nhìn của Shin - giờ đã trộn lẫn với lòng thương xót - khiến ngọn lửa giận dữ của hắn lại trào dâng.

 “ĐỪNG CÓ MÀ COI THƯỜNG TAOOOO!!”

Sau khi gia tăng khoảng cách đối với Shin, Eline hồi phục công vật lý của mình bằng một kỹ năng, và cuối cùng hắn đã có thể sử dụng được lại. Không chậm trễ, hắn ngay lập tức tung ra một đòn tấn công khác.

Đó là một kỹ năng kết hợp giữa hỏa, kiếm có tên là ‘Clear Bite’.

Một dấu gạch chéo xuống bằng một thanh kiếm được bao bọc trong một ngọn lửa nung đỏ trắng và một đường chéo lên trên với một thanh kiếm được bao bọc bởi ngọn lửa thuần túy tấn công Shin cả trên lẫn dưới.

“Này, này, đó là chiêu thức của tao chứ?”

Ngay cả trước khi một đòn tấn công bằng tất cả sức mạnh mà Eline có thể tích tụ, Shin vẫn chẳng hề bận tâm. Anh nghiền nát thanh kiếm lửa từ bên dưới bằng một cú đá bằng các giáp chân của mình và một lần nữa, chặn lưỡi kiếm đến từ phía trên bằng găng tay của mình.

“H-heh, không giống như lần tr-... gwaaah!”

Ngay cả khi lưỡi kiếm đã bị chặn lại thì ngọn lửa bao trùm nó thì không.

Eline tự tin rằng Shin sẽ nhận thiệt hại sau khi chặn kiếm của mình theo cách tương tự mà Shin vừa làm lúc nãy, nhưng lạ thay, hắn lại bị đốt cháy bởi chính ngọn lửa trên lưỡi kiếm của mình, phản lại hắn.

“C… chuyện gì… đang diễn ra…”

 “Gì cơ, mày nghĩ là tao sẽ nói cho mày sao?”

Với những lời đó, Shin dồn ép về phía Eline, mà không hề có một tiếng động.

Cánh tay phải của Shin phóng về phía Eline, như thể có một tiếng gầm được tạo ra vậy.

“Aah!!”

Eline gần như không thể tự bảo vệ mình bằng 『Exvaine』. Tuy nhiên cú sốc do đòn đập của Shin đã thổi bay thanh cự kiếm khỏi tay của hắn.

“Đúng như tao đã nghĩ, mày không hề thích hợp với nó… Tao sẽ mặt đối mặt với mày, công bằng và thẳng thắn. Khi mà mày cảm thấy mình muốn nói chuyện, chỉ cần đưa ra tín hiệu là được. ”

Eline nhăn nhó bởi sự đau đớn âm ỉ từ hai bàn tay của hắn. Không quan tâm đến tình trạng của hắn, Shin bước đến trước mặt hắn.

Một cú đánh móc từ bên phải vào vùng bụng của hắn. Không thể cản phá, Eline bị quăng vào không trung.

“!?!”

Eline bay đi, khạc máu, và lao sầm vào bức tường giống như hắn đã bị thổi bay trước đó. Do bức tường được xây dựng bằng một vật liệu đặc biệt nên nó đã đẩy cơ thể của hắn xuống.

Eline rơi xuống đất, một cách bất lực.

Tuy nhiên, trước khi hắn kịp chạm sàn, thì bỗng nhiên bị chặn lại bởi một chiếc găng tay màu đỏ thẫm.

“Gwooh !?”

Hắn tiếp tục hứng chịu thêm một nắm đấm nữa.

Và sau đó là hàng loạt những đòn đấm khiến cho cơ thể của hắn không thể nào mà chạm được xuống đất, dù chỉ là 1 li.

Mặt, bụng, vai phải, mặt, phần cơ thể bên trái, ngực phải, một phát nữa vào mặt.

Một loạt những cú đấm đó có thể hạ gục bất cứ người nào có cấp độ trung bình, nhưng với một Người được chọn cấp cao như Eline thì Shin vẫn có thể tiếp tục tung chiêu được.

Hay đúng hơn, Shin đã khiến nó phải được như vậy.

“À, đúng rồi. Tao sẽ hồi phục cho mày trước khi mày chết, cứ yên tâm nhé, được chứ?”

Sau khi thông báo gián tiếp cho Eline rằng hắn ta sẽ không được phép chết một cách dễ dàng, Shin tiếp tục những đòn tấn công của mình.

Lý do tại sao Eline không chết ngay cả khi phải hứng chịu hàng loạt những đòn đánh như vậy, đơn giản bởi vì đó là "Nonfatal Fist".

Nhờ kỹ năng bao bọc nắm đấm của Shin, ngay cả những cú đánh xé ruột hay những đòn chí tử, tác động của chúng sẽ biến mất ngay trước khi nó có thể làm đối phương tử vong.

Dù xương có bị vỡ vụn, nội tạng có bị nghiền nát, nhưng cũng chẳng thể chết ngay. Cũng không thể chết do bị sốc được.

Eline càng bất hạnh hơn nữa khi mà Shin có một số lượng lớn vật phẩm hồi phục bên mình. Xen lẫn các đòn tấn công liên tục là lại có một cái lọ nhỏ được ném vào Eline, người đang trong tình trạng đáng thương đến nỗi gần như là một bí ẩn về lý do là làm thế nào mà hắn ta vẫn còn sống được cho đến giờ. Những cái lọ nhỏ vỡ tan khi nó tiếp xúc với Eline, chất lỏng của nó bao trùm khắp người hắn.

Khoảnh khắc tiếp theo, cơ thể bị đánh nhừ tử của Eline phục hồi gần như là ngay tức khắc: có vẻ như ai đó đã nhấn nút tua lại của một trình phát video vậy.

Tuy nhiên, điều đó chẳng có gì đáng để vui mừng cả.

Mỗi một lần hồi phục cơ thể cũng có nghĩa là những cảm giác đau đớn, tê tái bởi những tổn thương lớn, cũng ùa về theo.

Sự phục hồi chỉ mất khoảng 2 giây. Eline, vẫn còn đang trôi nổi trên không trung, lại một lần nữa ở giai đoạn cuối của chuỗi liên hoàn quyền.

“Bwaagh!”

Những lời của một Eline sắp sửa chết nghẹn ngào trong cổ họng hắn. Ăn hành và hồi phục, một chu trình được lặp đi lặp lại như vậy, thật chẳng khác gì như đang ở tận cùng của địa ngục vậy.

Khuôn mặt của Shin khi anh lặp lại các đòn tấn công của mình hoàn toàn không có một chút cảm xúc nào cả.

Shin đã vượt lên trên cả cơn giận của mình, giờ đây, không còn có cảm xúc nào có thể được thấy trên nét mặt của anh đối với Eline nữa rồi.

Chỉ còn là vấn đề thời gian cho đến khi dũng khí của Eline sụp đổ dưới cái chu kỳ hành động giống như máy móc này.

“Ghaah, sdob, sdop…”

Cơn bão nắm đấm ngay lập tức dừng lại. Eline, người đã được chạm đất, đang tuyệt vọng gắng gượng di chuyển cơ thể bất lực của mình tránh xa khỏi Shin.

Không còn thấy dấu vết của sự kiêu ngạo trước đó hay là sự giận dữ trong hắn nữa. Khi Shin di chuyển nhưng một bước về phía trước, cơ thể Eline lắc lư theo một cách khá là dị hợm.

 “Giờ thì chúng ta cùng nghe những gì mà mày cần phải nói nhỉ? Oh, nếu có bất kỳ dối trá nào ở đây thì mày sẽ lại được bay lần nữa, ok chứ?”

Nhìn vào những giọt máu của mình đang nhỏ xuống sau khi nhận những nắm đấm của Shin, Eline gật đầu lia lịa. Lần đầu tiên trong cuộc đời hắn phải chịu ăn hành một chiều như vậy, ý chí của hắn dường như đã tiêu tan hết cả rồi.

 “Thứ nhất. Chúng mày định làm gì khi bắt cóc Millie?”

Eline trả lời câu hỏi của Shin một cách trung thực.

Mục tiêu của Bulk là đưa Hermie và Millie đến vị trí của một nghi lễ nào đó và biến họ trở thành những vật hiến tế. Hắn đã lên kế hoạch củng cố vị trí của mình trong tổ chức theo cái cách đó.

Eline thú nhận rằng hắn không hề biết về vị trí của nghi lễ đó và『Exvaine』thì được trao cho hắn ta bởi Bulk.

Liên quan tới những vật phẩm thao túng, nó có thể kiểm soát không chỉ là các hành động mà còn là những ký ức của người được trang bị. Tuy nhiên, nó không thể thay đổi những ký ức hiện có, mà chỉ có thể xóa chúng đi mà thôi.

 “Tao hiểu rồi.”

Eline đang nói sự thật.

Ngay cả khi tinh thần của hắn đã bị đập tan, chẳng có gì đảm bảo là hắn sẽ không dối trá. Nhưng khi Shin thổi bay Eline bằng liên hoàn quyền của mình, anh đã ngầm sử dụng kỹ năng kiểu can thiệp tinh thần trong đó.

Kỹ năng này khiến Eline không cảm thấy mong muốn che giấu sự thật hay bất kỳ cảm giác hay nguy hiểm nào khi nói mọi điều mà hắn biết.

 “…….”

Wilhelm đang đứng ngay sau Shin, lặng lẽ lắng nghe Eline trả lời từng câu hỏi của Shin. Wilhelm đã mong đợi loại kết quả này, đó là lý do tại sao anh lại để mọi thứ cho Shin mà không nói bất kỳ một lời nào.

Wilhelm biết rằng Shin là một High Human. Vì thế anh nghĩ rằng Shin có thể sẽ biết một vài kỹ năng can thiệp tinh thần nào đó, rất hoàn hảo cho việc thẩm vấn kẻ địch.

Anh không biết liệu kỹ năng đó có được sử dụng ở lần này hay không, nhưng khi Eline đang phun ra những thông tin được yêu cầu trả lời, chẳng có gì quan trọng cho dù lý do có là do kỹ năng hay là do đánh đập đi chăng nữa.

Wilhelm cũng nhận ra rằng, xét về tính cách của Shin, thì Shin sẽ không sử dụng kỹ năng can thiệp tinh thần trừ khi nó thật cần thiết.

Tình hình hiện tại thì chắc chắn là rất cần thiết rồi.

Những cú đấm của Shin khiến Wilhelm thắc mắc là liệu hắn có thể còn sống được hay không. Nhưng khi nhìn thấy Shin sử dụng những lọ thuốc hồi phục, anh đã bỏ đi những lo lắng dư thừa đó.

 “C-Chúng mày định làm gì với tao?”

 “Hmm? À thì, bọn tao đã có được những thông tin mà cần biết rồi. Vậy thì…mày biết mà, phải không nào?”

Chúng tôi đã làm những gì chúng tôi phải làm, vì vậy bạn biết những gì sắp tới, phải không? Biểu hiện của Shin đối với Eline nói ra một thông điệp rõ ràng như vậy.

“L-lord Bulk có lẽ đã bắt Lilishila rồi. Nếu có bất cứ điều gì xảy ra với tao, ai mà biết là bọn họ sẽ làm những gì chứ!! Không chỉ mỗi Lilishila thôi đâu, mà còn có cả Thánh nữ nữa đấy!!”

Eline đột nhiên cất giọng hướng về phía Shin. Nhắc về Bulk làm cho hắn nhớ ra một điều gì đó.

 “Hắn ta đang đến chỗ của Lilishila ư?”

Eline cười toe toét trước câu hỏi của Shin.

 “Họ là những Người được chọn có level giống như của tao! Nếu như mày muốn cứu chúng thì đừng động ngón tay lên người của tao!!”

Rõ ràng Eline đang lên kế hoạch sử dụng con tin làm lá chắn để thoát khỏi tình trạng hiện tại. Nếu chúng có thể bắt được Hermie và Millie làm con tin, hắn ta chắc chắn rằng mọi chuyện sẽ trở nên khó khăn hơn cho nhóm của Shin hành động theo ý muốn.

Hành động cứng rắn của Eline vô cùng lố bịch trong mắt của Shin và Wilhelm.

 “Ừ. Mong là tụi mày đã bắt được con tin rồi.”

Shin nói những lời đầy thương hại với Eline.

Nụ cười của Eline cứng đờ trước cái thái độ thờ ơ đó của Shin.

 “M-Mày đang nói cái quái gì vậy? Kẻ thuần hóa Elf sẽ đến quán trọ ngay lúc này đây. Cái con elf đi cùng với mày sẽ chẳng có bất kỳ một cơ hội nào để có thể kháng cự lại với sức mạnh của Konig đâu. Không phải là chúng mày sẽ hành động khó khắn hơn nếu chúng bị bắt ư?”

 “Tao nghĩ là có một sự hiểu lầm không hề nhẹ ở đây rồi đấy…”

Shin nhìn Eline lạnh lùng và đáp trả với một phong thái ung dung.

 “…Tao đã bao giờ nói là những đồng đội của tao không ở cùng với Lilishila lúc này chưa?”

◆◆◆◆

[Tiếng Việt]The New Gate
favorite 9 / 10

you are viewing The New Gate - chapter 30 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Light Novel - End 30 - Chương 3 Phần 3 - The New Gate - read The New Gate online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite