Isekai Toriwake - Alexander Gen

Credit: Jrrn68

_ Hắn... có vẻ như hắn... đang đi đến Đế đô...

Khoảng một lát sau, cô gái Elf mới có thể tự đứng lên được nhưng bản thân vẫn chưa hết sợ hãi.

_ Ha ha... 

Bỗng một tiếng cười vang lên khiến cô gái Elf giật mình và nhìn lại. 

_ ... 

Đó là năm người đàn ông ăn mặc trông như Mạo hiểm giả. Bọn chúng nghe thấy một âm thanh chấn động gần đây nên tiến đến dò la, nhưng lại trông thấy ở đây xuất hiện một cô gái tộc Elf.

_ Các ngươi muốn gì?

Cô gái vội rút thanh gươm ngang hông ra, nhìn chằm chằm vào năm người hỏi.

_ Đương nhiên là bán cô cho lũ buôn nô lệ ở Đế đô.

_ Ha ha ha.

_ Không ngờ cô ta còn là chiến binh, chắc chắn sẽ rất được giá.

_ Mày nói chuẩn không cần chỉnh.

Cô gái Elf nghe thế thì tức giận, nhưng nghe đến hai chữ Đế đô thì sững người lại và sợ hãi.

_ Ngươi xem, ngươi dọa cô ả sợ hãi rồi kìa.

_ Ha ha...

Một tên trong số đó nhận ra cô gái Elf đang sợ hãi thì mở miệng nói lớn, những tên bên cạnh nghe thế thì cười vang lên.

_ ...

Cô gái Elf im lặng, bọn chúng nào biết lý do cô sợ hãi chính là "thứ" vừa đi về hướng đế đô, dù có chết cô cũng chẳng muốn bước vào đó.

Vụt!

Khi chờ năm tên vừa cười vừa nói đi đến thì cô bất ngờ lao nhanh đến, sau đó đổi hướng tăng tốc xoay người và chém gục một tên ngoài bìa khi chúng chưa cảnh giác.

_ Khốn kiếp!!!

Bốn tên bị hành động bất ngờ này khiến cho giật mình vội phản ứng lại tránh ra xa và hét lên. Nhưng khi bọn chúng tránh ra thì cô gái đã lao theo một tên và chém ngang, tên đó thấy thế thì luống cuống vung gươm chém xuống nhưng đã chậm, cơ thể hắn đã đứt lìa.

_ Bao vây lại!!!

Cả ba tên đứng thành hình tam giác và giữ một khoảng cách nhất định với cô gái Elf, lúc này khuôn mặt cô vẫn rất bình tĩnh. 

Khi ba tên dần dần áp sát thì một tên phía sau vung gươm chém xuống, cô xoay người muốn đánh bật thanh gươm đi nhưng bỗng sững người, vì đó chỉ là một đòn đánh giả.

Bộp!

Một cú nện từ phía sau khiến cô mất dần ý thức và gục xuống.

_ Con ả cứng đầu!

_ Bây giờ chúng ta làm sao?

_ Còn làm sao nữa, đem con ả đi cho bọn buôn nô lệ, chúng ta vừa lỗ mất hai người đó, chẳng lẽ chịu thiệt?

Một tên tức giận nói. 

_ Nếu vậy chẳng phải số tiền chỉ chia ba thôi sao, ngươi tức giận làm gì?

_ Phải, phải.

_ Ha ha...

Cả ba tên nói xong lại tiếp tục cười vang.


_ ...?!

Hắn lúc này đang trong thân xác của Gen đứng đấy, biểu hiện nghi ngờ nhìn lại hướng khu rừng, sau đó hắn ngoáy ngoáy lỗ tai và tiếp tục đi về Đế đô.

✦✦

_ Ồ, thật là hùng vĩ!

Khi hắn vừa đi đến từ xa và trông thấy hình dáng của nơi này thì đó là điều suy nghĩ đầu tiên của hắn.

Nơi trông như vương quốc hay là đế quốc này vô cùng rộng lớn với tường thành bao quanh cao ngất ngưỡng, hắn chỉ có thể nhìn thấy được một phần của tòa lâu đài nguy nga lộng lẫy từ bên ngoài. 

Nơi này chính là vương quốc Kakor, hay nói đúng hơn là đã từng.

Đế quốc thông thường là chỉ các quốc gia lớn mạnh, có tầm ảnh hưởng quốc tế sâu rộng, thống trị nhiều vùng lãnh thổ rộng lớn hoặc chi phối được nhiều quốc gia.

Đế quốc là quốc gia đi xâm lược các vương quốc khác, thống trị các nước chiếm được, tiến hành khai thác tài nguyên và sức lao động dân bản xứ. Đế quốc là một nước thống trị nhiều nước, và các nước bị thống trị được gọi là thuộc địa.

Và vương quốc Kakor này, chính là nằm trong đế chế của Đế quốc Empire, sau đó được gọi là đế đô. 

Gen tiến tới và bắt đầu đi dọc theo tường thành, bởi vì cổng thành không nằm ở hướng này.

Mất một lúc, hắn mới tìm được nơi mình cần tìm.

Nhưng lúc này, hắn nhìn thấy có rất nhiều dân thường đang xì xào bàn tán giữa cổng thành, vì sao hắn biết họ là thường dân, đơn giản là vì hắn nhìn thấy dòng chữ trắng trên đầu họ, không hề có level.

_ Chuyện gì vậy?

Hắn bước đến cạnh đám đông, liếc nhìn qua hai gã NPC lính gác hai bên, sau đó thì nhìn một người đàn ông trong đám đông hỏi.

_ Là chuyện của công chúa, cậu không biết sao. Nghe nói công chúa Krixi cùng với tùy tùng của mình sau khi vào chinh phạt Dungeon từ gần nửa tháng trước đến nay vẫn chưa trở ra. Quốc vương vì qúa sốt ruột nên dán thông báo nhiệm vụ!

Người đàn ông nói và chỉ về tờ giấy lớn được dán trên tường thành. 

Dungeon, trên thế giới này vẫn còn rất nhiều Dungeon bí ẩn, phải biết rằng đấy là nơi tồn tại rất lâu về trước từ khi Ma vương còn thống trị thế giới, tất cả mọi người đều gọi đó là Kỷ hắc ám. Nhưng thời đại đó cũng đã chấm dứt từ hơn 1000 năm về trước và Ma vương cũng đã bị đánh bại, tất cả đều nhờ vào người Anh hùng đến từ thế giới khác cùng với những người đồng đội của anh ta, đây là chuyện mà ai cũng biết. 

Chính vì Dungeon bí ẩn và nguy hiểm, nên phần lớn các tầng hoặc hầm ngục ẩn cho đến bây giờ vẫn còn chưa được con người tìm ra. 

Dungeon là nơi sản sinh ra lũ quái vật và cũng là nơi chúng sinh sống, và đó, chính là kho tàng vô giá với nguồn item gần như vô tận. 

Đối với các chiến binh, hay những Mạo hiểm giả thì Dungeon chính là thiên đường cho những kẻ tìm kiếm sự phiêu lưu.

_ Vậy sao.

Ánh mắt Gen không nhìn qua người đàn ông bên cạnh mà chỉ nhàn nhạt nói.

_ Ừ, phần thưởng là 5000 Gold và một căn nhà cao cấp ở đế đô, khi vừa đến đây, tôi còn nghe nói rất nhiều Mạo hiểm giả đã lên đường từ sớm.

Người đàn ông này cũng không hề nhìn Gen, mà ánh mắt dán chặt vào tờ thông báo.

_ Cũng chẳng liên quan đến ta!

Gen nghĩ thầm, sau đó xoay người bước vào trong. Nhưng...

【Cảnh Báo: Khu vực an toàn】

Khi hắn vừa đi qua nơi hai NPC giữ cổng thì một bảng thông báo nhỏ hiện ra trước mặt khiến hắn sững sờ.

_ ...

_ Cũng chẳng liên quan đến ta!

Lần này hắn lẩm bẩm ra miệng sau đó tiếp tục bước đi.

_ Này!

Một trong hai người lính giữ cổng bước ra gọi hắn lại, có vẻ như họ đã chú ý đến hắn từ khi hắn vừa tiến vào.

_ Cậu ở đơn vị nào?

Người lính chỉ vào bộ quần áo trên người Gen và hỏi. Anh ta nhận ra đây là quần áo đồng phục của quân đội đế đô.

_ ...

Hắn không trả lời, vì đơn giản hắn không biết phải trả lời câu hỏi này thế nào.

_ Tôi không nhớ.

Sau đó hắn quyết định nói thật, vì chuyện hắn không nhớ không phải hoàn toàn là giả, nhưng hắn cũng không nói tất cả sự thật. 

_ Là sao khi nói cậu không nhớ?

Người lính nghe thế thì cảm thấy giống như đùa, khuôn mặt thoáng chốc nghiêm lại hỏi.

_ Trên đầu hắn nhìn giống như bị thương, chẳng lẽ là thật?

Người lính còn lại vẫn luôn chú ý đến cuộc đối thoại bên này nên bỗng đi đến, sau khi được người kia kể lại chuyện xảy ra thì anh ta quan sát kỹ càng hơn từ trên xuống dưới khắp người Gen và nói nhỏ. Anh ta chỉ trông thấy phía sau đầu Gen có vết máu đã khô, chứ không hề biết có phải đấy là vết thương thật hay không.

_ Cậu nhớ tên mình không?

Người lính kia sau khi được nói nhỏ thì quan sát thử và qủa thật có vết máu, anh ta hỏi.

_ Gen!

Khuôn mặt hắn không thây đổi nói. 

_ Đó là tên cậu?

Người lính nghi ngờ hỏi lại.

_ Đúng là vậy!

Hắn dường như suy nghĩ một chút sau đó thì chắc chắn. 

_ Được rồi, cậu theo tôi!

_ Đi đâu?

_ Nếu cậu thật sự trong quân đội đế đô thì chắc chắn sẽ có thông tin được ghi chép lại hoặc là sẽ tìm được người thân của cậu, lúc đấy mọi chuyện sẽ được rõ ràng.

Hai người lính thảo luận với nhau, sau đó thì đưa ra quyết định.


Hơn nửa tiếng sau.

_ ...

Hắn lúc này đang ngồi trong... nhà giam, khuôn mặt của hắn trông vô cùng khó chịu. 

Khi vừa phát hiện bản thân bị đưa vào đây, hắn đã có ý định muốn bật Pk lên và đồ sát, mặc kệ cái gọi là khu vực an toàn. 

Nhưng hắn cuối cùng cũng bỏ qua, vì chuyện này đối với hắn cũng không phải là lần đầu tiên. 

Khi bản thân còn ở trái đất, hắn đi khắp thế giới, đôi khi còn đi lậu vé máy bay, tàu hỏa rồi bị phát hiện và buộc phải vào phòng quản lý uống trà cũng không phải lần một lần hai.

Đương nhiên, nếu hắn muốn thì những lần đó hắn có thể nhẹ nhàng không một tiếng động mà rời đi, hoặc cũng có thể rời đi trong tiếng "pháo hoa" ầm ầm, nhưng hắn muốn thử cảm giác một lần được làm người bình thường.

_ Gen, Alexander Gen?

Bỗng nhiên, có tiếng bước chân đi vào sau đó là một giọng nói vô cùng nghiêm nghị vang lên. 

✦✦

Trong một thị trấn nhỏ nào đó.

Một người phụ nữ trung niên khoảng hơn 40 tuổi đang ngồi thẩn thờ trên giường, mái tóc bà màu đen tuyền và khuôn mặt vô cùng đậm chất châu á.

Dù đã hơn 40 tuổi, nhưng trông bà vẫn có nét gì đó trẻ trung và xinh đẹp.

Người phụ nữ trung niên lúc này đang nhìn qua ô cửa sổ và đưa mắt nhìn về phía xa xăm với nổi buồn bã như đang mong chờ điều gì đấy.

Bà có một bí mật vẫn luôn dấu kín trong lòng, thật ra, bà chính là người Nhật. 

Tên bà là Kaguya Kimiko, là con gái lớn của một gia đình kinh doanh suối nước nóng ở gần núi Phú Sĩ.

Năm bà 18 tuổi, bà đã gia nhập Hội Fujiko, hội do những người bản xứ tôn sùng và có sở thích leo núi Phú Sĩ thành lập. 

Trong lúc nghỉ hè, Kaguya Kimiko đã cùng với cả hội bắt đầu hành trình chinh phục núi Phú Sĩ.

Và cũng trong ngày đó, một tai nạn đã xảy đến.

Khi Kaguya Kimiko đến nơi vách núi cao với độ nghiêng của những con dóc khoảng từ 45 đến 60 độ thì bất ngờ trượt chân ngã. 

Chính cú ngã đấy, đã vô tình đưa bà xuyên không.

Khi vừa đến thế giới này, Kaguya Kimiko đã rất hoảng hốt và sợ hãi. Tuyệt vọng vì không còn cách trở về, không còn sự lựa chọn nên Kaguya Kimiko phải đành tìm cách sinh tồn ở thế giới này.

Nhưng một phụ nữ yếu đuối như bà liệu sẽ cầm cự được trong bao lâu?

Cũng chính lúc Kaguya Kimiko quyết định buông xuôi số phận, bà đã gặp được một người đàn ông qúy tộc tốt bụng tên là Alexander Darius cứu giúp và đồng thời cũng là người chồng tương lai của bà.

Alexander Darius dạy cho bà ngôn ngữ của thế giới này và cũng trong khoảng thời gian đó, cả hai đã nảy sinh tình cảm với nhau.

Hai người thuộc hai thế giới khác nhau theo đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, bất chấp mọi thứ để đến được với nhau khi gia đình Alexander Darius kiên quyết ngăn cản.

Alexander Darius vì là con trai út trong gia đình và cũng là người con được thương yêu nhất, nên dẫu gia đình có kiên quyết thế nào thì họ cũng chấp nhận một đứa con dâu ngoại lai không gia đình.

Khi hai người cưới nhau được hơn một năm, thì Kaguya Kimiko đã sinh ra đứa con trai đầu và được đặt tên là Alexander Gen. 

Họ theo tên cha, và tên Gen do chính bà đặt. Gen, nghĩa là nguồn gốc, vì bà chưa bao giờ quên nguồn gốc của chính mình.

Trong khoảng gần 10 năm sau khi Gen chào đời, Kaguya Kimiko lại sinh thêm một người con gái nữa tên là Kaguya Kami, mang họ mẹ. 

Và cũng trong khoảng thời gian đấy, Đế quốc Empire đã thu hồi danh hiệu qúy tộc của rất nhiều gia đình quyền qúy với lý do cần giảm thiểu số lượng qúy tộc trong Đế quốc, và gia đình qúy tộc của Alexander Darius cũng nằm trong danh sách đó. 

Nhưng thật ra đấy chỉ là cái cớ, vì mục đích hàng đầu của Đế quốc Empire thật ra chính là tài nguyên để mở rộng lực lượng chiến tranh của Đế quốc.

Một khi bị Đế quốc Empire thu hồi danh hiệu qúy tộc và chiếm đoạt tài sản, thì điều duy nhất họ có thể làm là chấp nhận số phận. Không một ai có thể chống lại, vì chẳng ai ngu ngốc dám làm điều đó, họ không phải là thần thánh.

Và kể từ đó, gia đình Alexander Darius đã chuyển đến một thị trấn nhỏ và bắt đầu cuộc sống mới nghèo nàn. 

Khi Alexander Gen tròn 20 tuổi và em gái cậu là Kaguya Kami gần 10 tuổi, thì cậu đã rời xa gia đình và một mình lên đường gia nhập quân đội ở Đế đô.

Thoáng từ ngày Alexander Gen ra đi đến hiện tại cũng đã được 3 năm, nhưng không hề có một tin tức nào từ cậu được gửi về. Bất giác, Kaguya Kimiko ngồi trên giường buồn bã nhìn hướng xa xăm bà lại rơi nước mắt. 

_ Mẹ làm sao vậy?

Kaguya Kami đi vào, trông thấy mẹ mình mỗi ngày đều như thế nên cô bé lo lắng hỏi. 

_ Không... ta không sao.

_ Có phải vì chuyện của anh Gen không?

[Tiếng Việt]Isekai Toriwake
favorite 5 / 10

you are viewing Isekai Toriwake - chapter 2 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Light Novel - End 2 - Alexander Gen - Isekai Toriwake - read Isekai Toriwake online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite