Saigo no hi no nochi ni. - Chương 1: Màn đêm trỗi dậy từ ánh sáng.

Credit: Otaku vn bgh

Năm 2020,một tổ chức mang tên H.E.H (Happiness everywhere in the heart) ,đã phát hành một loại thuốc đặc biệt tên là Res,cho phép người chữa lành các vết thương một cách nhanh chóng thay đúng hơn là quay lại thời điểm trước khi vết thương sảy ra,có người nói cả các vết thâm hay mụn gần như sẽ phải mờ đi hay thậm chí là xóa sổ nó luôn.

Chỉ sau hai mươi ngày,hơn ba tỉ người đã sử dụng chúng và hầu như bất kì ai cũng đều có loại kem này trong nhà,các hot girl và hot boy ngày càng nhiều hơn nhờ việc xóa đi các tàn nhang trên người,số lượng người chết giảm đi một cách đang kể và đặc biệt giá thành của nó rẻ hơn cả một chai coca.

Những buổi phẩm vấn nổ ra sau cơn sốt thị trường này diễn ra liên tục,những buổi gặp mặt các nhà đứng đầu H.E.H tại các buổi phỏng vấn luôn kín người,đa số mọi người thường hỏi về cách tạo ra sản phẩm hay có tác dụng phụ hay không,câu trả lời duy nhất từ các nhà đứng đầu “không có tác dụng phụ và không ai ngoài tổ chức được phép biết công thức.”

Một nhóm người đầu tiên đã bị bắt sau khi cố tình lẻn vào cơ sở chính của H.E.H  tại quần đảo Trường Sa,họ luôn miếng nói những câu kì quái đầy ẩn ý trước khi bị đưa vào nhà tù trên đảo.

“đứng sử chúng,hãy chạy đi,đó chính là lời nguyền của ác quỷ,chúng sẽ xâm chiếm xâm chiếm!”,cộng đồng mạng bắt đâu đưa ra những giả thuyết trong đó đứng đầu là giả thuyết về -loại kem của họ ẩn chứa một bí mất chết người nào đó-.

Và đúng,đó là một bí mất chết người nhưng không còn ai có thể cản được chúng,sau hai tháng kể từ lúc ra mắt,một vòng sáng tín hiệu vang ra khắp toàn cầu, khởi điểm cho tận thế của toàn cầu.

Hơn năm tỉ người sử dụng loại kem đặc chế của H.E.H đều biến thành những con zombie,thậm chí là những con quái vật khát máu có khả năng lây nhiếm khi gây sát thương cho loài sống,các con vật xung quanh đều đột biến và lớn hơn và trở thành những sát thủ máu lạnh,các con côn trung đều to một cách khủng khiếp tạo ra nối ám ảnh với những người có ý chí sắt đá.

Chỉ trong một ngày duy nhất,thế giới đã tổn thất hơn 3/4 các sinh vật sống trên trái đất,đối mặt với hiểm họa mốt cách trực diện,những người còn sống tạo ra một tổ chức mới là T.L.L(The last life).Chính là nơi một thằng nhóc bảy tuổi như tôi,cũng với cô bạn nhỏ hơn tôi một tuổi sẽ trở thành những kẻ được chọn cho cuộc chiến đẫm máu, cuộc chiến mà những tên người lớn sẽ để những đứa trẻ lãnh mạng dùm chúng.

Năm 2031 tại Landmark 81 thuộc thành phố Hồ Chí Minh.

Thời tiết:Gió nhẹ ,những tia sáng mặt trời vẫn bị che khuất bởi đám mây mù đen sấm ấy.

Một đám zombie đang tiến về tỏa Landmark 81,tổng là bốn con trong đó có một con khác những con còn lại,trên đỉnh của tòa Landmark 81,là một bóng người trùm đầu,cạnh anh là một khẩu tỉa BRRD với hình thú đặc biệt.

Thông tin vũ khí:Là sự kết hợp của súng tỉa Barrett M82A1 của Mỹ và súng trường chống tank hạng nhẹ PTRD-41 của Nga, vỏ được làm từ máu của loài Kilrar(quái vật giáp lớn),thế giở chỉ có duy nhất một cái cho ba đời người xuất sắc nhất,Kimsar ở Anh chết vì quái vật,Julirea ở Pháp chết vì nhiễm độc ,hiện tại nó đang ở cùng một người Việt Nam là Hartta(Trường).

Hartta thở dài và đứng dậy,cậu lấy một cái ipad nhỏ bằng bàn tay cậu ra,chụp một pic ảnh tự sướng ,sau đó cậu lấy một quả bom màu lục lam,đặt thời gian nổ là mười giây,sau đó dồn hết sức và ném nó về phía của con quái vật nhưng quả bom không đủ tầm để tới được con quái vật,cậu liền nhảy ra khỏi rìa tòa tháp, bắn một viên đạn từ khẩu tỉa vào quả bom làm nó bay thẳng vào đám quái vật nhanh chóng.

Khi chỉ con cách đám quái vật năm trăm mét,con kì lạ nhất Yurue nhìn thẳng vào phía quả bom và mở chiếc miệng to lớn của nó,một sức khí khủng khiếp phong ra từ miệng nó ,làm đứng chuyển động của quả bom.

Yurue:có hình dáng giống tôm hùm lai lợn lòi,chiếc sứng to lớn màu đỏ dưới cằm nó là đặc điểm nhận dạng con trưởng thành tốt nhất,chúng là loài có thể lực yếu nhất,giáp yếu nhất,đi chậm nhất nhưng có kĩ năng đáng sợ nhất đối với xạ thủ,đó là VÒI RỒNG DI ĐỘNG, sẽ không có bất cứ viện đạn nào bắn tới nó nếu nó dùng kĩ năng đấy cả,phải bắn từ hai phía cắt xa nhau và thực hiện điều đó trong bốn giây

Một giây,tôi vẫn đang rơi rất nhanh,khẩu sung của tôi đã nạp đạn.

Hai giây,đã rơi được 50m ,rất khó nhắm ở vị trí này,gió lắc mạnh quá.

Ba giây,đến lúc rồi,tôi bóp cò súng ở vị trí một trăm mét,viên đạn đủ lực đẩy tôi qua lớp kính dày đã vở ở tòa nhà,viên đan bay cực nhanh vào thẳng đầu con quái vật.

Bốn giấy,con quái vật ngã xuống,nhưng con zombie chưa kịp di chuyển thì quả bom lúc nãy của tôi rơi xuống chúng và –bùm-.

Tôi mở chiếc máy tính bảng và gặt tên nhiệm vụ tiêu diệt,gửi về trụ sở,sau đó trở về trường T.L.L  s.3,đây chính là  ngôi trường được xây dựng nhằm đào tạo các giới trẻ phục vụ trong quân đội,một nơi tẩy não thật sự,vì sao tẩy não ư,mọi hành động ở đây sẽ nói lên điều đó.

Đi trên hành lang trường ,tôi vẫn giữ khẩu tỉa sau lưng mình nhằm có vấn đề thì tôi có thể tham chiến ngay lập tức.

Đến một hành lang nhỏ hơn thông qua khu vườn,tôi đi qua nó và gặp được một cô gái trẻ trung đáng yêu,mái tóc ngắn bồng bềnh màu nâu đen hạt dẻ với tập tài liệu trên tai,em ấy có vẻ đang ngắm những bông hoa cúc vàng trong vườn,nhìn thấy tôi em ấy liền đứng dậy và chào tôi

“chào anh đã trở về anh trai.” Cô bé nở nụ cười này là em họ của tôi,do cả già đình em ấy đều đã chết nên em ấy tạ tục với nhà của tôi và bây giờ tôi cũng mồ côi nốt,tôi coi em ấy như em gái ruột của mình vậy.

“ừ anh đã về rồi,mà em không có tiết thông tin sao.” Tôi đến gần và vuốt ve mãi tóc của em ấy,em ấy có vẽ thoải mãi khi tôi làm vậy.

“hôm nay em được nghỉ tiết thông tin vì các thầy cô phải họp,bây giờ em phải đưa đống này đến cho phòng tình báo.” Tôi giúp em ấy bê đống tài liệu,em ấy muốn tự mình đem nhưng bị tôi ép buộc.

Sau khi đưa xong tài liệu cho phòng tình báo,em ấy đi sau tôi,có vẻ đang ngắm nghĩa gì đó.

“nè anh trai,áo của anh đã rách vài chỗ rồi đó.”  thứ làm em ấy ngắm nhìn tôi là mấy vết rách sao,tôi có cảm giác như bị theo dõi vậy,tôi nhìn xung quanh người tôi,đúng là vài vết rách thật ,chắc là do mấy mảnh gương còn sót lại lúc nãy sượt qua.

“hãy để em giúp anh sửa chúng.” em ấy là người đứng đầu trong số học sinh nữ cùng khối đươc yêu thích nhất,xinh đẹp,hòa đồng ,tài giỏi và đặc biệt em ấy rất giỏi nội trợ,thồi nhỏ nếu bố mẹ đi vắng thì em ấy là người sẽ nấu ăn,ôi mấy món em ấy nấu tuyệt vời quá đi.

“vậy thì em giúp anh nhé.”

“vâng.” một lưới kiếm đáng lẽ dùng để chém đang  bay thẳng vào em ấy,tôi liến đỡ em ấy sang một bên,lưới kiếm bay vụt xuống cắm thẳng xuống bề mặt bê tông rất cứng,tôi chỉ biết một người có khả năng làm được điều này thôi.

Một cô tóc lam nhảy xuống từ trần nhà,đôi mắt đỏ của cô ấy thật rùng rợn,cô ấy mang trên mình luồng sát khí mấy ai thích,mà tôi và em ấy đều đã quen rồi ,em ấy chỉ mỉm cười nhì n cô bạn của tôi đang tiến đến gần.

“sao anh dám thân thiện với con nhỏ đấy hơn em!.”cô ấy hét lên bằng giọng trầm.

“không phải đâu ,em chỉ giúp anh ấy sửa lại áo thôi.” thôi rồi em ấy lại lỡ mồm rồi.

“sửa sao,người định bỏ bùa vào áo của anh ấy chứ gì.” cô bạn của tôi tiến lại gần hơn,vẫn giứ vẻ tức giận trên khuôn mặt xinh đẹp ấy.

“tui anh chỉ là anh em thôi mà.” tôi sẽ cố kích động cô ấy một chút vậy,để cô ấy tiến lại gần hơn.

“anh nói dối,cô ta không phải em của anh,chắc chắn hai người đang nói dối” cô ấy lại gần hơn,tôi đứng trước đối mặt với cô ấy và  khi đủ tầm,tôi liền hôn vào đôi môi mềm mại hồng hào ấy,không biết lần thứ bao nhiêu tôi hôn cô ấy rồi nhỉ.

Sau vài giây,cô ấy ngất trên tay tôi như mọi lần,cầm thanh katana của cô ấy để sau lưng ,sau đó tôi bế cô ấy lên,”em về trước đi Mai ,anh sẽ về sau.”

“vâng,anh đừng làm đau chị ấy đây.”

Rồi tôi bế cô ấy về phòng của mình,tôi không được phép đi thẳng vào bên kí túc xá nữ,nên tôi phải đi bằng đường bí mật thông đến tầng cô ấy,may thay tôi đã lên đến phòng của cô ấy,đóng cửa lại và đặt cô ấy lên giường,đặt thanh katana và khẩu tỉa bên cạnh bàn tôi ngồi xuống bên cạnh cô ấy.

Phải thừa nhận lúc cô ấy thiếp đi là lúc đẹp nhất,thật tuyệt khi tôi có thể làm cho cô ấy bất tỉnh chỉ bằng một nụ hôn của tôi,điều này được tôi phát hiện khi lấy đi nụ hôn đầu của cô ấy,tất nhiên tôi cũng để một vài người thử khi cô ấy thức,vài người trong số đó suýt bị giết nếu tôi không ngăn lại.

Căn phòng này cách âm nên dù tôi có làm gì bên trong cũng không ai nghe thấy,rất tuyêt để chúng tôi nói chuyện hoặc làm những điều thú vị hơn chăng ?,nói vậy chứ tôi và cô ấy mấy quen nhau được năm tháng và chúng tôi chưa bao giờ ‘chơi’ với cô ấy đúng hơn là do tôi không có hứng nên.

Một tiếng thở nhỏ,là từ cô ấy,cô ấy từ từ mở đôi mắt ra,đôi mắt màu lục khác với lúc nãy thật đẹp làm sao,thấy tôi cô ấy chỉ mỉm cười và sau đó trốn vào trong chăn.

“em hơi quá đà rồi,xin lỗi anh.” giọng nói nhẹ nhàng  hơn lúc trước.

Tôi lại gần và kéo tấm chăn ra,một khuôn mặt đầy xấu hổ,tôi nhìn cô ấy “đừng nhìn như vậy,em ngại lắm.” tôi ngồi xuống cạnh giường.

“lần này không có chuyện gì xảy ra đâu,em đừng lo.” tôi dịu dàng,bình tĩnh nói để cô ấy bớt lo lắng.

Cô ấy từ từ ngồi dậy và đến cạnh tôi,mái tóc lam trải dài xuống cạnh tôi mềm mại,cô ấy lại mũm mĩm rồi.

“nè thường xuyên phải đưa em về kiều này ,anh chắc rất mệt đúng không.” đôi mắt dịu xuống,tôi sẽ trả lời một cách khác hơn một chút.

“rất mệt nhưng cũng rất vui,được cạnh em là anh vui rồi.”

Cô ấy có vẻ đã vui hơn trước,nhìn vào đôi mắt nâu đen không có gì nổi bật,cô cụng đầu vào mái tóc tôi,một mùi quen thuộc từ tóc cô ấy,hoa sen tỏa ngát.

-cốc cốc- ,một tiếng gõ cửa từ bên ngoài làm dừng hành động của cô ấy,”Malka,đến giờ tập huấn rồi.” đó là giọng của chị quản sinh nơi này,nếu để chị ấy phát hiện tôi ở đây thì phiền lắm.

“đến lúc anh phải đi rồi,hẹn gặp lại.”tôi mở cửa sổ ra,gió khá lớn lên thôi bay mái tóc của cô ấy.

“vâng anh hãy bảo trọng.”

Tôi không xuống khỏi nơi này,thay vào đó tôi lên chố nằm quen thuộc của tôi,trên mái nhà có một chỗ rợp bóng,tôi nằm xuống đó nhìn lên bầu trời đầy mây ấy.

Không biết bao giờ mới được nhìn thấy lại mặt trời,đám mấy màu  xám kia luôn tồn tại kể từ ngày đó,ngăn những tia sáng to lớn chiều xuống nhân gian,cảm tưởng nếu nó che hết thì tôi cũng chả thể phân biệt được sáng tối nữa.

Một tiếng chuông kêu lên thật ồn ào,tôi nhấc máy và đi đến rìa mái kí túc,nhìn về phía trung tạm thành phố,đó không phải một điều vui,chỉ có một màu đỏ hay đúng hơn là một đám quái vật chúng đang về phía này.

“thế quái nào chúng vào đây được.” tôi trèo xuống khỏi kí túc và chạy đến phòng chỉ huy,tôi thử gọi điện thoại đến đó,rất hỗn loạn, thậm chí tiếng chuông báo hiệu đã vang lên,tôi quyết định chuyển hướng đến tường thành bảo vệ.

 Khẩu súng tía của tôi không thích hợp cho cuộc chiến lâu dài,vậy nên tôi sẽ tìm một vị trí và bắn hạ con chỉ huy.

Tạm hết.

[Tiếng Việt]Saigo no hi no nochi ni.
favorite 6 / 10

you are viewing Saigo no hi no nochi ni. - chapter 1 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Light Novel - End 1 - Chương 1: Màn đêm trỗi dậy từ ánh sáng. - Saigo no hi no nochi ni. - read Saigo no hi no nochi ni. online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite