God Slayer - chương 1: khởi đầu mới

Credit: đếch biết

“bùm ,bùm, pằng ,pập pập”, những âm thanh của đủ loại khẩu súng vang liên hồi trong không gian, cảnh hoang tàn chết chóc cùng với bầu không khí khó thở do nồng nặc mùi thuốc súng khiến ai dù mạnh mẽ đến đâu cũng ko dám bén mảng đến gần, mọi người thì chật vật chém giết lẫn nhau để giành lấy sự sống trên cái chiến trường liên đế quốc này. Ai ai cũng hốt hoảng sợ hãi ,chỉ duy nhất một cá nhân trên chiến trường là luôn bình tĩnh . Anh chàng này là một đại tư lệnh khi mới 16 tuổi, máu tanh đủ mọi loại ma thú đã vấy đầy tay anh khi anh mới 14-15 tuổi.Anh cùng với thanh đao đỏ thẫm của mình thanh lí cả phe địch, khuôn mặt vô hồn cùng với nụ cười sắc lạnh,  phe địch vừa thấy sự xuất hiện của anh đã vội đầu hàng. Và đương nhiên anh áp dụng chính sách 3 không: ko tù binh, ko có kẻ sống sót và ko cảm xúc. Anh giết sạch bọn còn lại và san phẳng chỗ đó thành bình địa.Nhưng số anh giết còn ít hơn rất nhiều so với số dân chúng được anh cứu sống, anh bế từng người một đến nơi an toàn và cung cáp cho họ lương thực, khi hỏi tên  thì chỉ nhận được duy nhất một ánh mắt lạnh thấu xương, sau đó thì anh tiếp tục đi càn quét các mặt trận khác, khuôn mặt bình ‘tõm đến phát sợ cùng ánh mắt sắc lạnh và luồng sát khí khiến kẻ khác sợ chạy tóe khói- đó chính là quân át chủ bài của quân đội xứ Catalounia,  Alex Storm, kẻ được mệnh danh là God Slayer.

                                                                   Three years later

 Ba năm trôi qua cũng chỉ như cát bụi bay theo gió, cuộc chiến tranh giữa các đế quốc cũng kết thúc, dù đã tàn sát biết bao nhiêu sinh mệnh nhưng chiến tranh cũng đã thêu dệt bao huyền thoại , và nhất định phải kể đến huyền thoại của main, sự kinh hoàng của anh với quân thù luôn được quân sĩ các nước truyền tai nhau, tuy nhiên tất cả thông tin về anh chỉ mỏng manh như sương khói, ko ai biết được lai lịch của anh, dường như anh là một con người ko tồn tại vậy, người thì nói anh là thiên thần đen được cử xuống mặt đất để giúp Catalounia, kẻ thì đồn rằng anh luôn vác theo một thanh bảo đao đỏ thẫm,người khác thì nói anh mang theo búa tạ của Thor, có người thì lại khăng khăng là anh ta sửu dụng mũi thương xuyên phá của Triệu Vân.Nhưng chẳng lời đồn nào đúng cả( đương nhiên là anh ta sở hữu tất cả chúng). Vô số những chính trị gia sục sạo khắp năm châu bốn bể tìm kiếm nhằm lôi kéo anh vào thế lực nào đó nhưng đều thất bại đau đớn hoặc mất tích hết , có lẽ câu hỏi lớn nhất đặt ra bây giờ là anh ta  làm gì sau khi cuộc chiến kết thúc?Tôi còn chả biết nữa là. Mà chờ chút ,có âm thanh gì đó “Brừm brừm..” ,à là tiếng xe máy nổ trong không gian.

 Trên xe chính là anh , nhưng sao lại ăn mặc có vẻ chỉn chu nhỉ, đương nhiên là  đang trên đường làm nhiệm vụ rồi,nhưng đúng hơn là anh được thuê làm việc này.Đó là nhiệm vụ đến một học viện để trông coi một cách bí mật trong 1 năm mà anh được một tên dở hơi nào đó .Anh cũng chẳng hiểu tại sao lại đồng ý với tên đó( có lẽ vì mức lương kinh khủng). Thực chất anh có ý định nghỉ hưu  vì….chán ko có ai có thể đánh bại mình, với lại chiến tranh đã kết thúc rổi, dù quân đội đã nài nỉ anh ở lại nhưng anh vẫn xin nghỉ để ... ngủ.Nhưng xem ra là càng nghỉ anh càng chán,có lẽ vậy mà anh muốn tìm một thú vui để tiêu khiển và anh nhận công việc này cũng vì là nghe tin rằng tình yêu của anh năm xưa đang học năm nhất ở đây.

Chỉ trong 15 phút anh đã đến học viện,tên nó là “Mystic fire”,cái tên mang đầy vẻ bí ẩn trái ngược với vị trí địa lí của nó.Cái tên thì nghe có vẻ ngầu nhưng ngôi trường lại nằm ở giữa lòng thành phố(chả “mystic’ tí nào).Quay trở lại với nhân vật chính của chúng ta,anh từ thu gọn chiếc kawasaki vào túi không gian 3 chiều do anh tự mày mò sáng chế và rạo bước xung quanh trường.Anh vừa đi vừa quan sát kĩ học viện ,anh chợt giật mình đi vì kí ức của năm anh 15 tuổi chợt hiện về.Một cảm giác khủng khiếp xuyên suốt tử cơ thể cho đến tâm hồn anh.

Lặng đi một lúc,anh từ từ lấy lại bình tĩnh và tìm phòng hiệu trưởng.”Cái học viện này làm mình sắp phát bực vì ko tìm nổi phòng hiệu trưởng mất rồi’’:anh bực dọc.Đột nhiên, anh va vào một cô gái.Sau một vài giây hơi bị choáng váng,anh vội định thần lại.’’Đau…quá’’,giọng anh đột nhiên líu lại vì nhìn phải thứ ko nên nhìn(pantsu trắng ha ha), thì ra anh đã làm cô vồ ếch, bờ mông cong gợi cảm cùng với “cái đó” khỏi phải chê à nghen( main nổ tung rồi) giọng nói cô gái vang lên. “Anh đi đứng cái kiểu gì thế hả’’,cô gái hỏi anh một cách bực bội.Nhưng rồi nhận ra là mình đã bị..(thì cũng biết là bị gì rồi đấy), cô thét bên tai anh “Đồ biến thái,tôi….tôi sẽ giết anh”, cô vội lao đến nhưng anh vừa kịp tránh cô và nắm chặt lấy cổ tay “tôi xin lỗi, đó chỉ là hiểu lầm thôi, cô đâu cần phải làm thế”.Nghe vậy, cô gái bình tĩnh lại,hạ giọng “thôi, cũng tại tôi đi đứng ko cẩn thận mà va phải tên thối tha như anh, xin lỗi” (thế mà là xin lỗi à).

Anh cười hỏi “ Này,cô có biết phòng hiệu trưởng ở đâu ko?’’.Cô gái bất ngờ’’anh hỏi thế làm gì?’’.Anh lại cười : “Thì cô biết chứ gì.Cứ dẫn tôi đi đi’’.Cô gái ko thể chối từ nụ cười của anh và đành miễn cưỡng dẫn anh đến chỗ phòng hiệu trưởng.Đó là một căn phòng thuộc tầng trệt của tòa nhà học viện,bước đến đó thì đập ngay mắt anh là cánh cửa chạm khắc tinh xảo có khắc dòng chữ "hiệu trưởng shiraki yuri’’.một suy nghĩ vụt qua tâm trí anh’’đây rồi’’.Anh và cô gái cùng bước vào bên trong căn phòng.Đúng là phòng hiệu trưởng có khác, toàn là thiết bị ngon.Và giữa căn phòng là bộ bàn ghế to tổ bố.Tại đó là một người phụ nữ trạc khoảng 29-30 tuổi đang làm việc với đống sổ sách. “Thưa hiệu trưởng,có một thanh niên muốn gặp cô’’.Tiếng nói của cô gái vừa dứt thì tiếng của hiểu trưởng đã cất lên “Em ra ngoài để cô với cậu ta nói chuyện riêng được ko?’’. 

Sau khi cô học trò của mình ra ngoài thì hiệu trưởng Yuri dập tắt ngay khuôn mặt vui tươi vừa có vài phút trước và thay vào đó là một bản mặt nghiêm túc(khá là dữ dội he he..). “ cậu là  Alex Storm  phải ko?’’, bà cô hiệu trưởng hỏi với quả giọng máu lạnh. 

“Chính là tôi đây.’’,anh cũng trả lời với giọng nghiêm túc khác thường. 

‘’Bây giờ tôi sẽ giải thích nhiệm vụ cho anh’’,

 sau khi vừa dứt lời,một màn hình máy chiếu to tổ bố hiện ra sau khi bức tường trong phòng hiệu trưởng biến đổi. Hiệu trưởng bắt đầu giải thích nhiệm vụ,nhưng càng nghe thì anh lại càng ko quan tâm (vì một phần của kế hoạch nghe thật nhảm shit…). Và anh cũng chỉ bắn toẹt vào mặt hiệu trưởng một câu:’’tiền lương có cao ko?’’. Nghe xong, hiệu trưởng cũng có vẻ tức nhưng cố ra vẻ bình tĩnh “đương nhiên là cao nếu cậu làm hẳn hoi,nhưng cái khó là phải làm kiểu gì để cho cậu vào trường để ko bị phát hiện nhỉ’’. “Tôi ko biết, hay là tôi vào làm học sinh’’ Alex trêu (cha này lại cái mồm ko đúng lúc đây mà). Vừa dứt lời thì nét mặt hiệu trưởng như vừa có ý tưởng, cô cười nói: “ Chuẩn, ý kiến hay, tôi có thể làm hồ sơ cho cậu làm học sinh chuyển từ trường khác, làm tốt lắm ”. “Chết rồi “ một suy nghĩ hiện ra trong đầu anh. Trong tiềm thức của anh thì trường là một cái gì đó xa xỉ, với cả anh cũng chẳng cần đến trường làm gì vì anh đã học hết tất cả ở trường đời rồi(lượng kiến thức còn gấp tỉ lần cái học viện này).

Nhưng đột nhiên thì ‘’rầm ‘’ một cái, cánh cửa dày bị phá tan tành, cô học viên lúc nãy chạy vào thét to’’thưa cô em ko cho phép cô cho tên con trai này vào học’’. Sau đó thì  cô liền chĩa kiếm vào mặt anh với một vẻ mặt giận dữ’’Còn anh, tôi ko biết anh đã giở bùa gì lên cô hiệu trưởng nhưng dừng nghĩ là anh có thể làm gì thì làm ở đây nếu ko có sự cho phép của tôi-hội trưởng hội kỉ luật , nghe chưa !!!’’.

Nghe xong, trong lòng anh như bốc lửa, chưa bao giờ có ai hay có kẻ thù nào dám phun ra những lời như vậy với anh cả.Anh bật dậy khỏi ghế,phun thẳng và cô “cô cũng vừa vừa thui, người ta ở đây đang bàn chuyện thì cô lại nghe lén xong lại còn phá cửa như một con tâm thần. Cô đừng có xía vào chuyện của tui, mà cũng đừng ỷ có kiếm là vênh nhớ,cứ làm như là mình bá lắm ấy”.Cô gái ko thể cãi được, mặt cô giờ từ giận giữ thành cuồng điên, cô lại giở giọng thách thức “Thế anh nghĩ là có bản lĩnh solo với tui sao?Được thui,tôi sẽ cho anh sáng mắt ra, anh-tôi chiều nay sẽ quyết đấu 1vs 1.Anh mỉm cười chấp nhận thách thức “tui thắng thì cô đừng có chõ mũi vào chuyện người khác nữa đấy”. Cô gái hất hà “còn nếu anh thua”, “ thì tôi sẽ biến khỏi đây’’. Anh vẫn nói với giọng quả quyết, vừa dứt câu thì cô làm vẻ mặt coi thường anh rồi ra khỏi phòng. 

Bà hiệu trưởng liền cảnh báo anh: “cậu vừa chọc tổ kiến lửa rồi đấy. Em ấy ko những là học sinh giỏi nhất khóa năm ba mà còn có cả kinh nghiệm thực chiến rồi đấy. Cậu ko cẩn thận là bị dần như chơi.” 

Alex đáp lại một cách tự tin:’’Nói thế là cô ko biết về tôi rồi,  về thực chiến và sức mạnh thì chưa biết là ai hơn ai đâu!!!”. 

Nói xong thì anh cũng ra khỏi phòng.Đến chiều hôm đó thì trận đấu được diễn ra một cách bí mật trong phòng đấu tập của hội học sinh. Hai đấu thủ bước lên sàn đấu sau khi nghe nội quy của hiệu trưởng, cô gái rút vũ khí trước,”ra đi hỡi thiên long của sự hủy diệt, hãy xuống trần gian và trở thành thuộc hạ của ta, Icarus!!!”.Ngay lập tức ,một cây thương dài tầm khoàng gần 1/2 trượng lao từ trên trời rơi xuống và một tiếng “ầm” vang lên làm rung trời lở đất,kế tiếp đó là một lớp bụi mù bốc lên như một cơn bão cát làm cản tầm nhìn của anh, “chỉ được mỗi màn xuất hiện thui..” một suy nghĩ lướt nhanh qua tâm trí anh. 

Đến khi lớp bụi tan hết thì hiện ra trước mắt anh là một bộ giáp sáng loáng màu bạch kim với nhưng anh ko có màn xuất hiện ấn tượng nào cả mà thay vào đó là một cây kiếm bán ở trong shop mà anh đã mua chúng vì thấy chúng quá rẻ( chỉ 9,99 cent 10 cái), và ngay sau khi cô gái thấy cây kiếm của anh, cô bật những tràng cười chế giễu:” Thế mà tưởng ngươi có thần binh mạnh đến thế nào hóa ra chỉ là kiếm trong shop,để xem anh còn vênh được đến đâu”. Anh bình tĩnh bắn trả lại :”Ừ đề xem cô sẽ thế nào nếu thua một tên dùng kiếm mua trong shop nhé”.

Cô gái có vẻ càng  bực anh hơn, cô ko nói nữa mà xuất chiêu ngay, chĩa hướng  mũi thương về phía anh rồi phóng thẳng đến chỗ anh cùng với những nhát đâm,chém,đục,rạch vô tình , nhưng nhân vật chính của chúng ta đâu phải dạng vừa , anh ngáp ngủ :”đúng là trò mèo ,để xem xem  cô trụ được bao lâu”.Sau đó anh tránh hết mọi chiêu thức của cô gái và nói với giọng điệu trêu chọc “ thế mà là học viên tốp một năm ba à, thật là trêu ngươi mà”. 

Cô gái mệt lử sau khi nghe câu nói của anh càng lồng lộn hơn,cô càng dồn combo lên anh , cô chém tả ,chém xung ,chém trên , chém dưới ,thậm chí chém ngang nhưng cũng ko thể làm gì được anh, anh càng cười lớn “ha ha , chém tiếp đi, cô đang mua vui cho tui đấy, nhưng mà phải tạo chút động lực nhỉ?” 

Nói xong thì anh lập tức triển khai ngay và một nhát chém rất nhanh sượt  qua làn da mặt cô nhưng rất may mà anh chỉ dùng sống kiếm nên cô chỉ rát mặt thôi, ko thì có lẽ là cô đã mất luôn khuôn mặt rồi.(thấy anh giỏi ko bây bi) cùng với lời cảnh báo 

“ cô nên điều khiển cây sậy đó hẳn hoi ko thì ko xong đâu”. 

Nói xong anh liền lia cây kiếm sát ngay mặt cô.Một luồng kình lực tạo thành cơn gió lốc dội thẳng vào khuôn mặt Christina.Cô gái toát mồ hôi hột

 “ tên này thật ko đơn giản, có lẽ mình đã mình đã đánh giá thấp hắn sao, nhưng liệu hắn có thể chống lại được chiêu này của mình ko? Chiêu này ba mình đã dạy cho minh ,nhất định hắn sẽ thua”. 

Nói xong cô chĩa mũi thương lên trời nói giọng quả quyết “ xin lỗi vì đã đánh giá thấp anh nhưng anh sẽ phải bị bại dưới chiêu này của tui”, vừa dứt lời thì cô gái truyền năng lượng vào cây thương , nó đột nhiên sáng chói, cô liền nhảy lên không trung và ném mạnh cây thương xuống trần gian hô to “ divine destruction”, nhìn cây thương phi vun vút vào anh.

 Alex mỉm cười “ xem ra là mình phải dùng nó một chút rồi ta”,

anh liền vươn tay sang ngang và ngay lập tức một cánh cổng không gian lập tức hiện ra và anh cho tay vào đó , một chiếc chuôi ló dần ra ,cô gái hoảng hốt trong lòng :” cái gì vậy , chẳng lẽ là thần binh của anh ta sao ? Nhưng với tốc độ này của mình chắc chắn hắn sẽ ko thể phản đam được”. 

Nhưng anh đâu cần nhanh hơn cô , anh thậm chí khi chiếc thương phóng đến thì anh còn dùng phần chuôi mới ló chặn đòn tấn công ko tốn chút sức lực , miệng thầm nói “ Lightning shock”. Và ngay sau đó ,bầu trời trở nên đen tối, bão tố ầm ầm,những tia sét trên trời rơi lao xuống như vũ bão và đánh vào cô ,nhưng anh đã kịp chỉnh lại sức mạnh của tia sét khiến nó chỉ làm cô mất dạng biến hình và ko may là nó còn làm cô rách hết lớp áo cô đang mặc bao gồm cả áo con của cô. Thấy cô đã mất khả năng chiến đấu thì anh thong thả chạy ra, và khi thấy cô nude hết vòng 1 thì anh vội vã lấy tay che mắt lại và cùng lúc đó cởi áo sơ mi trên người mình và tung nó ra chỗ cô gái , cô gái biết vậy nên lấy bắt lấy ngay áo sơ mi của anh và vội vàng khoác lên người mình . 

Sau đó cô tiến ra chỗ anh với khuôn mặt xấu hổ: “anh thấy hết vòng 1 của tôi chứ gì!!” . Nghe cô gái nói vậy thì anh cũng một thoáng đỏ mặt vì có lẽ anh … đã chót thấy “bưởi” của cô một chút rồi. Nhưng phải nói dối chứ , và đương nhiên anh chàng đã nói vậy “ ko, tui ko thấy gì đâu, mà này cô đã thua rồi nhé nên cô phải giữ lời hứa đấy, cô gái; mà cô tên là gì đấy nhỉ ?”. 

Nghe vậy cô gái trả lời lắp bắp “ Christina … Christina Alexis”. 

Anh vỗ vai cô “ Ok, Christina, cô đồng ý cho tôi ở lại trường chứ?”, 

“Ừ, chào mừng anh đến học viện, anh…”,  

anh liền đáp lại “   Alex”, cô  cười thật tươi : “ Uhm… tôi lần sau sẽ ko có chuyện thua anh lần nữa đâu”.

Vừa dứt lời, cô vội chạy vụt đi trong lòng đọng lại một suy nghĩ “Anh ta mạnh thật,mình đã quá khinh địch rồi”,

anh sau khi thấy cô như vậy cũng rời khỏi phòng thi đấu. Sau đó anh đến chỗ cô hiệu trưởng đang ngồi xem và cất giọng đắc thắng “  tôi thắng rồi nhé” và anh chuyển sang câu hỏi ngay “ phòng tôi ở đâu?”, bà hiệu trưởng ôn tồn “ Ừm, xin chúc mừng , còn phòng cậu thì chúng tôi vẫn chưa giải quyết được nên thì cậu hẫy ở tạm một nơi khác tối nay nhé”.

 Nghe xong Alex cũng có vẻ tức nhưng cậu cũng chả quan tâm lắm vì ở chiến trưởng xưa thì cậu cũng đâu có được ngủ chỗ nào hẳn hoi đâu. Có lẽ vì thế mà cậu lẳng lặng ra ngoài ko nói một câu gì với bà hiệu trưởng cả. Và đêm đó cậu dành thời gian ngồi một mình trên nóc tòa nhà cao tầng của học viện ngắm bầu trời ban đêm , “ Ko ngờ là thế giới này vẫn còn những cảnh tượng yên bình như thế này.”, cậu vươn vai. Nhưng rồi trong một chốc cậu tưởng như những vì sao trên trời như biết được nỗi lòng của cậu mà đã gắn kết với nhau tạo thành khuôn mặt mà cậu luôn nhớ nhung. 

Cậu có ngạc nhiên trong thoáng chốc vì tưởng như người đó đang tới chỗ mình nhưng rồi cậu lại tự vấn bản thân “ cô ấy ko còn nhớ tới mày nữa đâu mà mày nhớ làm gì”. Cậu nói vậy vì cậu nghĩ rằng người ấy đã quên cậu ta nhưng thực chất lại ko phải thế. 

Nói ra thì chuyện cũng khá là dài , có lẽ là tôi phải quay lại vài năm về trước, khi đó khi anh main của chúng ta còn nhỏ , cậu ta đã bị bắt đi làm thí nghiệm cho quỷ vương Death Nova, khí đó cậu ta mới chỉ có 5 tuổi và cậu đã bị chúng tra tấn với bao nhiêu là cuộc thử nghiệm trên cơ thể cậu. Cứ nghĩ là cậu ta ko thể sống được nhưng may mắn là trong lúc đó cậu ta phút chốc điều khiển được cái thứ trong cơ thể và trốn ra. Dù trốn ra nhưng thứ cậu phải đối mặt là giết chóc, cướp bóc, lợi dụng nhau. Những thứ đó đã làm tâm hồn cậu trở nên vô cảm , nhưng như một phép màu , cô ấy đã xuất hiện trước cậu như một món quà. Và cô ấy tên đầy đủ là Katherine Arthur. Hoàn cảnh hai người gặp nhau kể ra cũng oái oăm, lúc đó cô bé của chúng ta bị bắt cóc vì cô là con gái độc nhất của nhà Arthur, trong lúc cô chạy trốn trong tuyệt vọng thì cô đã gặp anh, và anh đã giúp cô cắt đuôi được bọn chúng .  

Chính lúc đó Alex cũng ko nhận ra là cô ấy đã trở nên quan trọng với mình đến vậy. Bởi vì ngay sau khi anh nghe hoàn cảnh của cô thì anh đã đồng ý cho cô đi cùng để bầu bạn với anh và cũng tranh thủ bảo vệ cô khỏi đám người còn đang thèm muốn cô, chỉ cần cô trong tay kẻ xấu nào thì kẻ đó cũng có quyền chi phối cả dòng tộc, đẩy cô và cha cô vào nguy hiểm. Mà anh main của chúng ta cũng quá tốt ấy chứ, hoàn cảnh của anh có khi còn khổ hơn cả của cô vậy, nhưng anh vẫn giúp cô, có lẽ vì anh với cô đều là những người cùng khổ với nhau nên anh cũng thông cảm cho cô. Qua thời gian , dù đâu cũng có nguy hiểm , và số lượng kẻ thù anh phải chạm mặt nhiều hơn nhưng ko hiểu sao là  và katherine càng thân nhau hơn, họ dần hình thành sợi dây vô hình kết nối nhau lại mà hai người ko hề biết (có nghĩa là hai đứa đang thích nhau rồi đấy). Nhưng hai đứa  chưa kịp thổ lộ với nhau thì vào một ngày đếu đẹp trời lắm, trong lúc hai người đang dạo qua một vùng đất ko tên thì bị một đám thảo khấu chặn lại . Có lẽ chúng đã nhận ra thân phận cô gái ( họ Arthur là họ vua đó…) vì vậy mà một tên  đã bắt cô gái ngay và đám còn lại thì cho anh một đá làm anh ngã khụy ra đất và bắt đầu lấy gậy đập anh. “ Rin, chạy đi khi còn có thể “  vừa nói vừa lấy tay che chắn cho thân mình  cùng lúc đó anh lấy con dao khoắm trong túi ra và lia trúng bụng tên đang giữ cô. Cô cố  chạy đi thật xa nhưng chỉ mới chạy được một chút thì đã một số kẻ khác từ bốn phương tám hướng nhảy ra bắt lấy cô và lấy khăn bịt miệng cô,cô cố gắng dãy dụa nhưng vẫn ko kịp.

 Cuối cùng , cô đã bị bắt gọn .  thấy vậy cũng muốn ra cứu cô nhưng anh ko thể thoát khỏi vòng vây của địch, “ dời ơi sao mày vô dụng vậy ,chẳng nhẽ mày muốn người mày thích chết hay sao ?”, anh gắt với chính mình. Anh ko thể chấp nhận điều đó nữa vì anh chỉ có cô ấy là người đồng cảm với anh ,mà thôi. VÀ quả ko nằm ngoài dự đoán , anh đã vận sức mạnh quỷ vương Death nova, đương nhiên anh sau khi gồng sức mạnh anh điên  cuồng tàn sát những kẻ đang hội đồng anh và chém nốt những tên đang giữ Rin của anh( tên rin bắt nguồn từ lúc sau khi cứu Katherine, anh đã gọi tắt tên cô như vậy cho dễ nghe).

 Dù anh đã giết hết những tên cản trở nhưng chẳng hiểu sao lại thêm bọn bị thịt nữa từ đâu đâu chui ra. Do vẫn chưa kiểm soát được sức mạnh nên anh đã trở nên mất kiểm soát và sau khi giết hết đám còn lại , anh ko thể kiểm soát được chính mình nữa rồi , anh trở nên điên cuồng và trong lúc đó anh đã cố giết Rin tuy nhiên khi nhìn ánh mắt cô - một ánh mắt chứa đầy niềm tin tưởng mix lẫn với nỗi lo toan cho anh,mà kể cả khi anh giết cô đi nữa thì cô cũng  mãn nguyện. Bỗng nhiên , sắc mặt anh thay đổi , ko còn nét mặt tẩu hỏa nhập ma nữa mà lộ ra bộ mặt đau đớn , anh đang cố thu hồi lại sức mạnh của mình . Và một bất ngờ đã xảy ra , sức mạnh của anh chia làm bốn dạng năng lượng và biến thành bốn vết bớt bao bọc cơ thể anh. 

Anh dần trở lại tỉnh táo, Rin ôm chầm lấy anh mừng rỡ nhưng anh ko còn đủ sức để chạm vào khuôn mặt của cô nữa, anh ngất lịm đi. Đến lúc tỉnh dậy thì anh thấy mình đang nằm trên một chiếc giường lớn của một tòa biệt thự nguy con bà nga và đương nhiên là Rin đang ngủ gục bên cạnh để trông coi tình trạng của anh. Anh nhẹ nhàng xoa đầu cô, nhưng xem ra là cô đã cảm nhận được ngay bàn tay anh. Cô chợt tỉnh giấc và khi thấy anh đã tỉnh , cô ôm chầm lấy anh cùng với những dòng lệ nóng hổi chảy trên gò má gầy gò . Và khi hỏi cô anh mới biết là mình đang ở nhà cô, cô chính là công chúa của quốc vương Arthuria . Anh cũng sững sờ một phút lâu, sau đó anh quyết định rời đi ngay vì anh đã hoàn thành xong lời hứa của anh với cô. 

Nhưng anh main của chúng ta đâu thể để girl friend của mình cô đơn vì chỉ ngay sau đó thì cha cô-quốc vương Baltra Arthur đã cầu xin anh ở lại để tỏ lòng biết ơn và tất nhiên là cô công chúa bé nhỏ cũng ở đó năn nỉ anh. Sau một hồi ngẫm nghĩ , anh main của chúng ta đã ở lại làm cận vệ của công chúa . Ban đầu anh định dùng kính ngữ với cô nhừng cô lại muốn anh gọi cô bằng tên thường ngày anh hay gọi cô-Rin. Dù là trong thời gian trong cung, anh ko có cảm tình với cô mà chỉ quý cô như cô em gái thôi. 

Nhưng một hôm, cô đã đặt hết can đảm của mình để tỏ tình với anh main . Cũng chính từ lúc đó anh nhận ra là cô ko còn bé bỏng trong mắt anh nữa rồi, mà thay vào đó trong mắt anh hiện giờ chỉ thấy một người con gái mà anh muốn dành cả đời chở che thôi. Lúc đó anh với cô cũng đã trao nhau nụ hôn nồng thắm , đó là lần đàu tiên anh cảm thấy là anh thấy mình hạnh phúc. Nhưng ai ngờ tỏ tình chưa bao lâu thì hiểm họa lại trồi lên ngay trong gia tộc người yêu . Tên đại thần  Rister – người đã bí mật cho người bắt cóc cô giờ đã lòi cái đuôi chuột ra .Trong lúc đó hắn đã tiêm tế bào quái vật vào cơ thể mình và bắt gọn cô công chúa. Hắn thậm chí còn hút hết sức mạnh tiềm ẩn trong cô, khiến cô hôn mê sâu .  lúc đó chứng kiến cảnh tượng đó , anh ko thể kiềm chế nữa, anh tung ra hết sức mạnh của mình sau khi đã tiếp thêm năng lượng của mình cho Rin để giúp cô giữ mạng sống. Tiếp đó anh làm một trận long trời lở đất  với  Rister. Dù sau trận chiến anh là người chiến thắng nhưng anh cũng đã bị thương ko ít (đứt đôi người và bị quai khá lâu) . 

Thấy rõ được sự yếu đuối của mình khi nhìn cảnh người yêu bị vậy và cả câu nói tên Rister sau này đã trở thành một trong những phương châm của anh :

" Chỉ có kẻ mạnh mới có quyền quyết định vẫn mệnh bởi thế giới này không chứa chấp người yếu thế"

VÀ anh đã ra một quyết định đau lòng, anh sẽ ra đi để trở nên mạnh hơn , để có thể bảo vệ cô. Lúc đó là lúc anh 14 tuổi, kể từ giây phút đó , anh dấn thân vào chốn giang hồ đầy hiểm nguy và cả chiến trường ác liệt để trở thành con người như ngày nay. Còn chuyện sau đó thì sẽ kể sau vì kể thì sẽ hết ngày mất ...

Quay trở lại với main của truyện , anh đã thiếp đến sáng sau khi nghĩ suy về Rin của mình, anh tỉnh dậy để vào học viện nhận lớp , cuộc đời học sinh của anh bắt đầu.

[Tiếng Việt]God Slayer
favorite 8 / 10

you are viewing God Slayer - chapter 1 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Light Novel - End 1 - Vol 1 - chương 1: khởi đầu mới - God Slayer - read God Slayer online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite