Maou no Ore ga Dorei Elf wo Yome ni Shitan daga, dou mederebaii? - Chương 01(Phần 2): Tình yêu đầu là căn bệnh kinh tởm hành hạ tất cả chúng ta.

Credit: LOLI SAIKOU

Kianoides là một thành phố trên sông. Những chiếc tàu di chuyển tấp nập trên những nhánh sông tỏa ra khắp bốn phía của thành phố như mạng nhện, có thể nói đây là một thành phố thịnh vượng. Không chỉ giàu có mà đây còn là nơi nhiều chủng tộc tụ tập lại với nhau.

Ngoài con người ra, thì ở đây còn có tộc bán thú nhân với móng vuốt và lông thú, hay những người với cánh chim ở sau lưng, và những người lùn với đôi tay tài hoa dù họ trông có hơi thấp và cục mịch.

Chiếc thuyền căng buồm đi trong thành phố, những ngọn gió thổi trên sông mang theo sự nhộn nhịp và mùi hương của đất. Có lẽ đây là một trong những thành phố đẹp nhất vương quốc này, người ta nói, mỗi ngày có gần một triệu người ra vào thành phố.

Và nhiều người trong thành phố xinh đẹp này mang theo vòng cổ gắn xích, họ chính là nô lệ.

Ngoài con người thì cũng có vài loài khác nữa, những người chủ của họ không phải đều là con người. Cậu thấy có những người lùn đang dùng gậy đánh đập vài người đàn ông to lớn, con người đi cùng những phụ nữ có cánh xinh đẹp, hay những bán thú nhân liếm sữa từ chiếc đĩa dưới đất như những con chó.

Vài người trong số đó là những ‘món hàng’ được bán trong buổi đấu giá hôm nay.

Sự khác biệt duy nhất giữa nô lệ và những kẻ không phải nô lệ là tiền, sức mạnh và may mắn. Zagan là một kẻ liều mạng theo đuổi sức mạnh, nên cậu không hề tỏ ra thông cảm cho những kẻ đó.

Tuy nhiên cậu vẫn lẩm bẩm.

“Nó trông nặng nề đến kỳ quái.”

Cậu đang nói về không khí của thành phố ngày hôm nay.

Đây không phải là lần đầu cậu đến Kianoides, nhưng đây là lần đầu cậu thấy Thánh Kỵ Sĩ đi tuần khắp nơi như vậy. Người dân cũng có vẻ rất sợ hãi và trông cực kỳ giận dữ. Đây không phải là điều cậu có thể thấy hàng ngày.

Barbarus cười vui vẻ.

“Có vẻ vài tên đần độn nào đó đang bắt cóc hàng loạt những cô gái trẻ để làm thí nghiệm ma thuật.”

“Để làm vật tế, huh? Đó là một ranh giới nguy hiểm không nên vượt qua.”

Bằng cách dùng vật tế, pháp sư có thể điều khiển những loại ma thuật mà họ không thể dùng đơn lẻ. Ví dụ như là dùng vật tế làm chất phản ứng ma thuật chẳng hạn, nên nó không phải là chuyện hiếm thấy. Nếu chỉ dùng những nô lệ mình mua và những người vô gia cư thì sẽ không bị bắt. Nhưng chạy lung tung bắt cóc con gái nhằm khiến Nhà Thờ chú ý như thế này thì quả là kỳ lạ. Có vẻ có ai đó đang muốn tuyên chiến với Nhà Thờ đây mà.

Barbarus nhún vai.

“Anh cũng tự hỏi? Có lẽ chúng gặp vài trở ngại trong quá trình nghiên cứu, ví dụ như là sắp hết tuổi thọ chẳng hạn, thì kiểu gì chúng cũng bắt cóc vài ba cô, đúng không?”

“Hay chúng đang cố triệu hồi một ác quỷ?”

'Ác Quỷ' là tên của những sinh vật có sừng và cánh được nhắc đến trong thần thoại. Không ai chắc chắn về sự tồn tại của chúng, tuy nhiên vẫn có một vài bằng chứng chỉ ra rằng thần thánh và ác quỷ có tồn tại trên thế giới này. Để triệu hồi một con quỷ, thì kẻ triệu hồi cần phải làm một nghi thức như cái mà Barbarus vừa đề cập. Nhưng Zagan nghĩ đó chỉ là một mơ ước viễn vông mà thôi. Khi thấy vẻ mặt nặng nề của cậu, Barbarus cười rạng rỡ và nói.

“Mà có lẽ chúng cũng đang nghĩ rằng cậu là một trong những kẻ bắt cóc nhỉ?”

“Lũ thảm hại, thứ ma thuật cần đến vật tế thì làm được quái gì khi gặp phải nguy hiểm chứ?”

“Heehaha, chú nói không sai. Mà hình như chú cũng không có đồng minh nào gần đây nhỉ.”

Khi anh ta nói vậy, vai Zangan bất giác chùn xuống.

Mà thôi, mình cũng chả cần đồng minh.

Vì từ trước tới giờ cậu đã luôn cô độc.

Như họ đã nói từ trước, họ không đến đây để ngắm cảnh. Barbarus dẫn cậu xuống một đường hầm để xuống phía bên dưới thành phố.

Trong khu vực này có một tàn tích cổ đại, có lẽ nó đã từng là một đấu trường, nhưng những kẻ ở đây đã sửa chữa lại nó và biến nó thành chợ, đây là nơi bán những thứ không thể bán ở trên mặt đất.

Khu vực đấu giá nằm ngay phần trung tâm của đấu trường. Ở đó có một sân khấu tròn với những chiếc ghế xếp xung quanh. Có vẻ buổi đấu giá đã bắt đầu, và cậu có thể nghe thấy những giọng nói vang lên ở khắp nơi.

Chỉ có khu sân khấu được thắp sáng còn khu khán giả thì tối đen như mực. Đây không phải là một kiểu chơi khăm, mà là để những người đấu giá không thể thấy mặt nhau.

...Mà cũng chả sao, vì đối với pháp sư thì trò đó vô dụng.

Ngồi xuống ghế, Barbarus thì tầm vào tai cậu.

“Oi, nhìn kìa Zegan. Đó là Cimeries Gươm Đen đấy, còn có cả Gomel Quyến Rũ bên kia nữa kìa và ngay cả Valefar Ma Quỷ cũng ở đây nữa.”

Dù không có ánh sáng thì pháp sư vẫn có thể dùng phép nhìn đêm, đó là điều cơ bản mà pháp sư nào cũng làm được. Nhìn về phía Barbarus chỉ, cậu thấy vài cái bóng phủ trong bộ đồ kín mít tỏa ra luồn khí khó chịu.

Zagan không biết chúng, nhưng tất cả những kẻ đó đều là những pháp sư nổi tiếng. Hầu hết là con người, nhưng cậu vẫn thấy vài loài khác ở đây. Ví dụ như Gươm Đen Cimeries, hắn là một bán thú nhân với cái bờm lộng lẫy, hay tên Valefar Ma Quỷ đang trùm áo kín mít, cậu không thể đoán tên loài của những kẻ như hắn.

Hậu tố theo sau tên của một pháp sư là danh hiệu của kẻ đó, ví dụ như ‘Gươm Đen’ chẳng hạng, chỉ có những kẻ mạnh mẽ mới có danh hiệu riêng. Và một trong những kẻ nổi tiếng nhất trong giới pháp sư là Ma Vương Marchosias ‘Đại trưởng lão’. Tiện thể thì danh hiệu của Barbarus là ‘Chuộc Tội’.

Tuy Zagan cũng là một pháp sư nổi tiếng, nhưng cậu vẫn chưa có danh hiệu. Có lẽ vì cậu còn quá trẻ, nhưng cái chết của Ma Vương cũng là một nhân tố lớn. Vì ban danh hiệu là việc của Ma Vương, và tên Ma Vương vùng này đã xuống lỗ trước khi hắn kịp ban cho Zagan một danh hiệu.

Nói tóm lại, danh hiệu là bằng chứng cho sức mạnh. Dù chúng hoàn toàn không liên quan tới nhau, nhưng cậu cũng có chút hứng thú với những kẻ mang danh hiệu.

“Những kẻ đó có mạnh không?”

“Có, mạnh cỡ anh với chú, những tên đó đến đây để tự ứng cử cho vị trí Ma Vương.”

Vì Marchosias đã về với đất mẹ, nên thành ra còn thiếu một ghế Ma Vương. Những Ma Vương còn lại đang tranh luận với nhau để chọn ra kẻ sẽ trở thành Ma Vương mới. Và chỉ những kẻ thực sự mạnh mới có thể được chọn để trở thành tân Ma Vương.

“Ha, trong cái thùng gỗ đằng kia cũng có nhiều hàng ngon đấy nhỉ, có lẽ đây đúng là di sản của Ma Vương.”

“Mong là vậy.”

Nếu không thì cậu đã lãng phí mất giấc ngủ quý giá của cậu để tới đây. Buổi đấu giá vẫn đang tiếp tục.

“Thưa quý ông và quý bà, vật tiếp theo sẽ là thứ cuối cùng, và là thứ đáng giá nhất trong buổi đấu giá ngày hôm nay.”

Barbarus chồm lên khi nghe thấy giọng của người dẫn chương trình.

“Oi, sắp tới rồi kìa, Zagan.”

“Ờ.”

Cậu không biết liệu chúng có đem di sản của Ma Vương đi đấu giá thật không, nhưng món hàng giá trị nhất hôm nay sẽ được đưa lên đài.

Cuối cùng một người mảnh khảnh được dẫn lên đài, người đó mang một cái áo choàng trùm kín từ đầu tới chân, nên cậu không thể biết được chủng tộc của người đó. Người đó quá cao so với một người lùn, nên có lẽ là trẻ con của tộc nào đó.

Chẳng lẽ đó là người nắm giữ di sản của Ma Vương ư?

Để thu hút sự chú ý của khán giả, người dẫn chương trình bắt đầu giải thích.

“Đây chính là món hàng được chuyển tới cho Ma Vương Marchosias. Tuy nhiên, vì ngài đã chết trước khi nhận hàng nên chúng tôi được phép tiếp quảng vụ mua bán bất thành này.

Khi nghe thấy những lời đó, Barbarus nhăn nhó.

“Vậy đó không phải là di sản của Ma Vương à?”

“Có lẽ đó là một trong những chất phản ứng ma thuật của Ma Vương.”

Ma thuật không chỉ được thực hiện qua việc vẽ vòng phép và niệm chú, nó cũng yêu cầu những công cụ nhất định. Từ mực để vẽ vòng phép đến bùa mang trên người hay cả vật tế để tăng cường sức mạnh ma thuật. Tất cả chúng đều được gọi chung là chất phản ứng ma thuật, tuy nhiên chúng hơn kém nhau ở chỗ sức mạnh và chất lượng.

Tuy không may rằng nó không phải là di sản của Ma Vương, nhưng cậu vẫn có chút hứng thú về vật tế mà Ma Vương chọn.

Rồi, người dẫn chương trình lột áo choàng khỏi người nô lệ.

Bên dưới lớp áo choàng đó là một cô gái dễ thương với đôi tai dài và nhọn.

default.jpg

(Trans: Em nó đây)

Nhìn qua cũng biết cô gái đó là một Elf, một trong những chủng tộc thần thoại, họ chỉ sống ở Norden, nơi con người không thể nào đặt chân tới.

Mái tóc trắng của cô dài tới tận eo, và trên đầu cô là một dải ruy-băng đỏ thẫm. Đôi mắt cô xanh như bầu trời mùa hạ, đôi môi mỏng manh màu đào. Cơ thể cô được bao trùm bởi một chiếc váy trắng tinh khiết, cô như một công chúa bước ra từ câu chuyện cổ tích.

Tuy nhiên, tay cô bị xích chặt và trên cổ cô là một vòng cổ phong ấn ma thuật. Zagan nhìn vào mắt cô gái và cậu cảm thấy tim mình đập rộn ràng, cậu cảm thấy có thứ gì có chạy dọc từ đầu xuống chân.

Đôi mắt của cô trống rỗng.

Không nhìn, không suy nghĩ, đó là ánh mắt của một người đã từ bỏ tất cả hi vọng vào tương lai.

Nhưng dù vậy, cậu vẫn không thể rời mắt khỏi cô gái.

“Đây chính là một thành viên của tộc Elf huyền thoại mà chúng tôi đã bắt được từ Norden! Và như quý vị có thể thấy, đây là một Elf tóc trắng. Đây không phải là tóc nhuộm, mà là màu tóc tự nhiên, một Elf tóc trắng tự nhiên!”

Truyền thuyết kể rằng, Elf là loài gần với thần thánh và linh hồn hơn con người. Và dù là loài nào đi nữa thì những người có mái tóc trắng luôn mang trong mình một nguồn ma lực khổng lồ.

Nếu dùng một Elf tóc trắng làm vật tế, thì có thể đạt được sức mạnh ngang với một Ma Vương.

Người dẫn chương trình vòng ra sau cô Elf và dùng ngón tay nâng mái tóc cô lên.

“Hơn nữa, vì nó là nữ, nên đây là một món hàng cao cấp, không chỉ có giá trị cao như là một vật tế mà còn nó còn có thể trở thành một nô lệ ‘tình bạn’ tuyệt vời. Tất nhiên các vị có thể tự do chọc và liếm thử sản phẩm!”

Rồi người dẫn chương trình hét lớn

“Và giờ, hãy bắt đầu với gái mười ngà--”

“Một triệu.”

Ngay khi lấy lại được nhận thức, Zagan liền ra giá. (Trans: Sao thằng pháp sư nào cũng có sở thích dùng tiền mua gái thế nhờ)

Cảm giác đang tuông trào trong ngực mình là gì?

Tình yêu, đúng, chính là nó.

Cậu muốn cứu lấy nàng Elf đằng kia. Cậu muốn thấy nụ cười của cô, cậu muốn chạm vào làn da trắng mịn của cô.

Cậu chưa bao giờ thấy thổn thức như thế này trước đây.

Đột nhiên, cả hội trường chìm trong im lặng. Mặt của Barbarus giật giật cạnh Zagan.

“O-oi, Zagan…?”

“Một triệu, trả bằng đồng vàng Kuriotes.”

Đó là tất cả tài sản của Zagan tại lâu đài. (Trans: mua xong là từ tư sản thành vô sản luôn.)

Người dẫn chương trình lau sạch mồ hôi trên trán và nâng giọng.

“Cảm ơn ngài rất nhiều! Quý ngài đây đã đưa ra một lượng tiền lớn, một triệu! Còn ai ra giá nhiều hơn không? Có ai không?”

Để thực hiện các công trình nghiên cứu của mình, các pháp sư thường trữ một lượng tiền lớn. Dù có một số tiền lớn trong túi, nhưng không phải ai cũng có được một triệu đồng vàng. Có lẽ cũng có vài người có được lượng tiền cỡ đó, nhưng họ sẽ dùng nó để duy trì công trình nghiên cứu ma thuật của mình chứ không dùng để mua gái như cậu.

“Oi, Zagan, chú nghĩ gì vậy hả? Dù cô ta là một Elf, thì số tiền đó....”

“Lúc nào tôi cũng khao khát có được một thứ, tuy trước đây tôi vẫn không biết được nó là gì. Nhưng tôi nghĩ là cuối cùng tôi cũng đã tìm ra rồi.”

Zagan lẩm bẩm một cách rời rạc, cậu không biết phải miêu tả nó như thế nào. Nhưng khi người khác nhìn vào cậu, thì họ chỉ nhìn thấy một ngọn lửa bừng sáng một cách tà ác trong mắt cậu. Dù đó chỉ là điều tự nhiên khi cậu bị thôi thúc bởi tình yêu. Barbarus mở to mắt sợ hãi.

“Chú tình dùng cô ta để thực hiện cái loại ma thuật gì vậy…?”

Có vẻ Barbarus đã hiểu lầm cậu.

Zagan lắc đầu.

“Không phải thế, Có lẽ không cần đến Ma Thuật. Tôi không thể giải thích rõ, nhưng nó là loại đó.”

“Tăng cường sức mạnh lên một tầm cao mới mà không cần dùng Ma Thuật ư…?”

Barbarus run rẩy. Hình như anh ta lại hiểu lầm nữa rồi.

Nếu cậu giải thích tiếp thì có lẽ anh ta sẽ hiểu sai thêm mất. Zagan cười để cho Barbarus biết rằng anh đã sai, tuy đã cố gắng nhưng giọng cười của cậu vẫn nghe y hệt một con quỷ.

Barbarus lui xuống và vô lực ngồi xuống ghế.

Lại hiểu lầm nữa hả trời?

Khi lời biện hộ của cậu với người đồng đội của mình càng ngày càng tệ, thì kết quả của cuộc đấu giá đã được quyết định.

“Xin chúc mừng! Ngài pháp sư Zagan đã thành công mua được con Elf tóc trắng!”

Cậu không nhớ là cậu có nói tên mình cho hắn, nhưng tên dẫn chương trình đã nhận ra cậu ngay khi hắn thấy mặt cậu. Chỉ thế thôi cũng đủ để chứng tỏ rằng cậu là một pháp sư nổi tiếng, nhưng điều đó cũng chẳng quan trọng. Zagan đứng dậy và dùng phép bay, mặc kệ Barbarus đang bay màu ở trên ghế. Cậu bay lên khỏi chỗ ngồi và nhẹ nhàng đáp xuống sân khấu.

Cậu đến trước mặt cô gái, nhưng cô ấy vẫn không thèm đưa mắt nhìn cậu.

Mình nên làm gì đây, mình phải nói gì đây?

Sau khi nhảy xuống thì cậu không biết phải làm gì tiếp theo. Khi cậu còn đang do dự, tên dẫn chương trình lên tiếng nịnh bợ cậu.

“Xin ngài hãy lên và mang nó về đi ạ, Nó đúng là một con Elf may mắn khi được một pháp sư nổi tiếng như ngài mua. Tiện thể, chiếc váy và vòng cổ phong ấn Ma Thuật là món quà của chúng tôi dành tặng ngài. Xin hãy lưu ý rằng nó sẽ có thể chạy đi nếu vòng cổ bị phá.”

“Ta biết.”

Cậu chẳng biết tên dẫn chương trình đang nói gì, nhưng cậu vẫn trả lời cho có lệ.

Sao cô ấy không nhìn ra đằng này? Mà chắc là do cổ đang sợ thôi. Còn nữa, tôi không có làm hại cô đâu, biết không?

Nhưng vì cô ấy quá xinh đẹp, nên nếu cậu nói vậy thì chỉ khiến cô kinh tởm cậu thêm thôi. Cô nàng hồi sáng cũng y như vậy.

Băn khoăn một hồi, cậu dịu dàng đưa tay chạm vào cằm cô. Làn da cô ấy mượt như nhung khiến cậu nghĩ rằng cậu có thể làm tổn thương cô nếu cậu dùng sức.

Dù cậu đã nhẹ nhàng với cô ấy hết sức có thể, nhưng cô chỉ ngẩng đầu lên một chút, và dùng đôi mắt trống rỗng của cô nhìn vào cậu.

Cậu vô thức thở ra một hơi, cô ấy thật sự rất xinh đẹp.

Tuy nhiên, đôi mắt đó không thực sự tập trung vào cậu. Cậu không biết cô có nhìn cậu thật không. Không, hơn thế nữa, cậu dường như không cảm thấy chút ý chí nào trong đôi mắt đó.

C-Cô ấy có ổn không vậy? Cô ấy đang bị kẻ nào điều khiển ư?

Ma thuật xóa đi ý thức của người khác không phải là hiếm. Tên dẫn chương trình xanh mặt, hắn lo lắng hỏi cậu.

“Zagan-sama? Ngài cảm thấy không hài lòng ạ?”

“...Không, mà cô ta còn ý thức không vậy?”

Giọng nói của cậu nghe giống như đang nổi cáu hơn là lo, nhiều đến nỗi cậu phải tự hỏi mình đang bực tức chuyện gì.

Tuy nhiên tên hướng dẫn chương trình gật đầu như đã hiểu ý.

“Xin hãy yên tâm. Con Elf này đã luôn như thế từ khi bị bắt, chúng tôi luôn giữ nó trong tình trạng tự nhiên. Bên cạnh đó, nó có một lượng Ma Lực khổng lồ, nên những phép thuật thông thường sẽ không có tác dụng với nó đâu. Vì thế chúng tôi đảm bảo với ngài về tình trạng sức khỏe của nó.”

Khi được dùng làm vật tế, thì việc tẩy não và phong ấn ma lực của vật tế là điều không được phép làm, nó sẽ làm giảm giá trị của vật tế. Có lẽ tên dẫn chương trình nghĩ Zagan đang lo lắng về việc này.

Tuy nhiên, nàng Elf được ăn bận như một quý cô và hình như cô ấy cũng không bị thương. Có thể cô bị đối xử như một nô lệ, nhưng tên quản lý không ngu tới độ làm bị thương một ‘món hàng’ cao cấp như thế này. Vì thế cậu có thể tin tưởng lời nói của hắn.

Cuối cùng Zagan cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

“Tin ta đi, nếu cô ta thậm chí còn không hát nổi thì sẽ rắc rối lắm.”

Tôi chỉ muốn cô ấy có thể nói chuyện bình thường...là điều mà cậu muốn nói, nhưng hình như câu cậu nói ra lại khác với suy nghĩ của cậu một trời một vực.

Mặt tên hướng dẫn chương trình xanh lét, rồi hắn vội vã lui đi.

Còn cô Elf thì đang run rẩy vì sợ hãi.

Ah, cảm ơn trời. Cuối cùng họ cũng hiểu ý mình.

Zagan cảm thấy yên lòng, nhưng cậu không nhận ra rằng họ đã hiểu sai ý cậu.

Đây chính là tình yêu đầu của kẻ đã nghĩ rằng ‘Phụ nữ chỉ là thứ phiền toái’ gần một tiếng trước..

[Tiếng Việt]Maou no Ore ga Dorei Elf wo Yome ni Shitan daga, dou mederebaii?
favorite 9 / 10

you are viewing Maou no Ore ga Dorei Elf wo Yome ni Shitan daga, dou mederebaii? - chapter 1.2 to follow this title and get a newest chapter when it release please click on the heart icon on bottom bar or the info panel on the left
if you get hotlink error page. try to clear cached by pressing ctrl+f5 or in setting of browser

Like and comment to encourage translation team
0
0
0
Press Shift+Enter to break line, using block || [Your comment] || to mark spoiler

Facebook Comment

Light Novel - End 1.2 - Vol 1 - Chương 01(Phần 2): Tình yêu đầu là căn bệnh kinh tởm hành hạ tất cả chúng ta. - Maou no Ore ga Dorei Elf wo Yome ni Shitan daga, dou mederebaii? - read Maou no Ore ga Dorei Elf wo Yome ni Shitan daga, dou mederebaii? online at otakusan.net

Error
keyboard_capslock

favorite